Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3641. Cần gì phải phiền ta của ngày mai



Chương 3641. Cần gì phải phiền ta của ngày mai




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tòa hải sào thứ năm đã bị công phá, các chiến sĩ Hải tộc còn sót lại bỏ chạy tứ phía.
Tòa hải sào thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ sáu phân chia chạy theo các hướng khác nhau, không thể tụ thành trận.
Đây chính là thời điểm tốt để truy vong trục bại, thu hoạch chiến quả, chém giết ghi công trong chiến trường Mê Giới. Một cái đầu lâu có giá trị hoàn toàn có thể thay đổi nhân sinh của một đời người.
Nhưng đại quân Nhân tộc lại không hề có kẻ nào phân tâm cướp công mà trái lại đều nghe theo mệnh lệnh của Võ An Hầu, dồn binh vây lấy hải sào thứ nhất.
Võ An Hầu lấy thân chịu trượng đã khắc sâu việc tuân thủ quân kỷ vào lòng các tướng sĩ.
Bọn họ không phải là cường quân thiên hạ nhưng tại dưới trướng Võ An Hầu cũng đầy đủ lòng tin có thể phá địch.
Quân thế ung dung tự tại, nghiêm túc tuân thủ kỷ cương kia in sâu vào trong mắt Ngao Hoàng Chung.
Có câu nói binh bại như núi đổ, dù hắn ta có là danh tướng đương thời cũng khó có thể ổn định các đường. Đó là còn chưa kể đến việc Khương Vọng vẫn luôn cao giọng tuyên bố hắn ta đã chết.
Trong lĩnh vực khống chế âm thanh, hắn ta không hề có cách nào để phản kháng lại, ngay cả tiếng nói của mình hắn ta cũng không thể thốt ra nổi thành lời, quả thực là ấm ức.
Hắn ta chỉ có thể dùng lệnh kỳ để điều hành tướng lĩnh các lộ mà không có cách nào cứu vãn lòng quân đang tán loạn.
Cùng lúc đó, Thần Lâm Pháp gia kia cũng đã đánh tới, đang liên thủ với Khương Vọng cường công lớp phòng thủ của hải sào, đánh cho hộ sào đại trận trở nên yếu ớt lung lay. Việc này cũng đã lấy đi một lượng lớn tinh lực của hắn ta.
Chỉ trong nháy mắt, thế cục đã sụp đổ đến mức này nhưng hắn ta không hề nản lòng. Khương Vọng có sức mạnh có thể so với Kiêu Mệnh, tay lại cầm đại quân trọng giáp, bên người còn cất giấu cường viện... Đổi thành ai đến giới vực Đinh Mão cũng khó có thể chiếm được chỗ tốt.
Chuyến này thực sự không phải là tội.
Nếu như nhất định phải nói có chỗ nào làm không tốt thì có lẽ là, trước khi xuất chiến, hắn ta còn chưa đủ hiểu rõ về Khương Vọng.
Hắn ta biết Khương Vọng mạnh nhưng lại không biết Khương Vọng mạnh bao nhiêu. Hơn nữa, còn phán đoán sai về tính cách, năng lực quân sự, phong cách hành sự của Khương Vọng.
"Không ngờ, vì đối phó với kẻ hèn này, đường đường là Võ An Hầu cũng không dám đến một mình, đảo Quyết Minh, Tam Hình Cung, Điếu Hải Lâu vậy mà lại liên thủ. Ngao Hoàng Chung ta sao mà vinh hạnh đến vậy!" Thanh âm của Ngao Hoàng Chung nổ vang như thiên cổ, lại không xông ra được khỏi tòa hải sào thứ nhất.
Trác Thanh Như bổ một chưởng vào hộ sào đại trận, chưởng kình lọt vào màn sáng, rít gào bên trong hải sào, giọng nói lại rất nhẹ nhàng: "Nếu chúng ta nói bản thân chỉ đi ngang qua, ắt hẳn là ngươi không tin."
Ngao Hoàng Chung đã điều động lực lượng phòng giữ mạnh nhất trong giới hạn cho phép để tu bổ đại trận, nhưng trên miệng vẫn không tắt nụ cười: "Hoặc thế rộng lớn như vậy, chỉ sợ các ngươi có đi tìm tình lang cũng không thể nào tìm chuẩn như thế, còn dám nói với ta là đi ngang qua?"
Bàn tay đang không ngừng diễn hóa đủ loại đạo thuật, biến ảo đủ loại đạo quyết thao túng Thiên Nhất Chân Thủy, bỗng dưng nắm chặt, mấy trăm tên chiến sĩ Hải tộc trực tiếp bị áp lực nước nghiền nát.
Mà nàng chỉ điểm nhẹ mũi chân, sau lưng có huyễn ảnh của một đôi cốt cánh xuất hiện, chỉ trong chớp mắt, thân thể đã tiêu tán thành vô số đốm sáng, lúc nàng lại lần nữa xuất hiện, vậy mà trực tiếp xuyên thấu qua hộ sào đại trận vẫn còn đang gắng gượng, rơi vào phía trên đao kình đang gào thét kia của Trác Thanh Như.
Là thần thông mà Tịnh Hải trưởng lão thứ tư của Điếu Hải Lâu, Cô Hoài Tín, lúc còn trẻ tuổi đã từng nổi danh nhờ nó —— Tú Cốt Phi Điểu.
Ý của nó thể hiện rằng "Hạc dù chết, tú cốt (1) cũng có thể bay."
(1) Tú cốt: xương mục
Nó không phải là thần thông có liên quan đến không gian mà là dựa vào sự khống chế năng lượng. Người nắm giữ thần thông có thể tự do qua lại giữa các loại năng lượng.
Ví dụ như đạo thuật, ví dụ như kiếm khí, ví dụ như đao kình.
Chỉ trong nháy mắt kia, khoảng cách và phạm vi ảnh hưởng của thần thông có liên quan đến nhau.
Đương nhiên, việc Trúc Bích Quỳnh có thể mượn đao kình của Trác Thanh Như mà qua là được sự đồng ý từ Trác Thanh Như, trong suốt đoạn đường đồng hành vừa qua này, cả hai nàng đã tồn tại sự ăn ý nhất định.
Giờ phút này, cô nương chân truyền của Điếu Hải Lâu trở tay nhấn một cái vào màn sáng, sức mạnh hủ bại điên cuồng lan tràn vào bên trong như dây leo. Mà chân nàng đạp lên đao kình, như ngự phi kiếm, lấy tu vi Ngoại Lâu ngang nhiên khởi phát khiêu chiến với Ngao Hoàng Chung: "Nói đi ngang qua chính là đi ngang qua! Sao hả, con đường của Ngao Hoàng Chung ngươi không cho phép người khác đi qua?"
Bành!
Đúng thời điểm này, Khương Vọng cho hộ sào đại trận một kích cuối cùng, trong màn sáng đang ra thành từng mảnh, hắn bước lên mây mà đến, lên tiếng nói: "Không phục thì đơn đấu!"
Ngao Hoàng Chung đương nhiên sẽ không chấp nhận việc đơn đấu. Hắn ta cũng không tin một người chân chính mang binh đánh giặc sẽ cho mình cơ hội đơn đấu.
Hắn ta nắm chắc đến chín phần mình có thể thuấn sát Trúc Bích Quỳnh, dù cho đây là thiên kiêu lừng danh ở Ngoại Lâu cảnh, từng được chỉ điểm cỡ nào, chiến tích tốt ra sao thì khoảng cách như lạch trời kia cũng là thứ không thể vượt qua.
Thế nhưng sau khi giết chết Trúc Bích Quỳnh, khả năng thoát khỏi việc bị Khương Vọng dây dưa hắn ta chỉ nắm chắc được ba phần.
"Chúng ta sẽ còn gặp lại." Hắn ta nhìn qua Khương Vọng đang nhanh chóng đến gần, lên tiếng, sau đó buông lỏng sự khống chế với binh sát: "Chư quân, mỗi người tự đào thoát đi thôi!"
Huyễn quang vòng quanh người mà lên, hắn ta lại lần nữa khởi động Càn Long Cửu Huyễn Đại Na Di Bàn.
"Cần gì phải phiền ta của ngày mai!" Mắt Khương Vọng chuyển sang màu vàng ròng, một kiếm dẫn thiên khung, ánh sao rơi xuống, Chân Ngã Đạo Kiếm khiến cho Mê Giới có tuyết bay. Hết chương 3641.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad