Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1524: Tin chiến thắng

Chương 1524: Tin chiến thắng
Trong khoảng thời gian này, Trọng Huyền Thắng cũng lười chạy tới Bác Vọng Hầu phủ, dứt khoát mỗi ngày đều tu hành ở trong biệt phủ Hà Sơn... Hừm, là nhìn chằm chằm Khương Vọng tu hành mới đúng.
Theo lời hắn ta nói, thì về mặt tu hành, dù hắn ta có liều mạng như nào cũng không đấu lại Trọng Huyền Tuân, cho nên không cần lãng phí quá nhiều thời gian. Hiện tại tất cả hy vọng "thiên cân chỉ tử" (2) của hắn ta đều đặt ở trên người Khương Thanh Dương lừng danh khắp Tề quốc.
(2) Thiên cân chỉ tử: con trai của gia đình giàu có, thân phận cao quý; ý chỉ sự quý giá.
Phải tranh được vị trí đệ nhất trên Hoàng Hà Hội!
Về mặt tu hành, cho tới bây giờ Khương Vọng đều không cần ai giám sát.
Nhưng thỉnh thoảng hắn cũng muốn đi loanh quanh vài bước, thả lỏng cả thể xác và tinh thần, hoặc là ăn vặt một chút... Hắn vốn không thích ăn quà vặt, nhưng vì muốn mua đồ ăn ngon cho Khương An An, cho nên khi nghe thấy có món gì ngon cũng đều muốn thử một lần trước, dần dần cũng tạo thành thói quen.
Mỗi khi đến lúc này, Trọng Huyền Thắng đều sẽ xuất hiện đúng lúc.
"Hải tộc chưa bị diệt, làm sao có thể lập gia đình?"
Hừ.
Rồi là "Chưa đoạt được danh hiệu thiên hạ đệ nhất, Khương Thanh Dương ngươi sao dám lười biếng? Có thấy xứng đáng với em gái ngươi, xứng đáng với Thắng ca của ngươi, xứng đáng với ngàn ngàn vạn vạn người Lâm Tri tin tưởng ngươi sao?"
Thế là Khương Vọng chỉ có thể yên lặng trở về...
Sáng tu luyện, tối tu luyện, Danh Sĩ Thất Vọng Nhất Bút Câu Cừu, Hỏa Giới Thuật...
Dù sao thời gian cứ như thế từ từ trôi đi, từng bước từng bước tiến lên.
Dường như bão táp khủng bố mà Thôi Trữ và Trương Vịnh mang tới đã rời xa rồi.
Coi như một người tham dự Hoàng Hà Hội, hắn thật sự cũng có tư cách rời xa khỏi bão táp.
Thế lực hắc ám cực lớn lặn ở dưới mặt nước kia dường như trong giây lát đã không còn liên quan gì tới hắn.
Ngày thứ ba sau Đại Sư Lễ.
Sau ngày đốt hương tắm rửa hôm nay, thì ngày mai có thể đi Ôn Tuyển Cung "tắm trời".
Mà hai ngày tiếp theo, chính là lúc đến đài điểm tướng tiếp nhận sự chỉ điểm của cường giả.
Sau nữa chính là lúc đi chọn hoàng triều bí thuật phù hợp, đương nhiên trọng điểm chính là đồng thuật.
Nói chung, kế tiếp chính là khoảng thời gian thực lực tăng lên nhanh chóng, mà mỗi một bước tiến mạnh đều sẽ để lại dấu ấn.
Hắn không có lý do gì mà không nắm chắc cơ hội.
Mặc dù ngoài miệng Trọng Huyền Thắng nói không cần phải tu hành, vì dù có làm gì cũng không đuổi kịp cái tên đường huynh kia, nhưng trên thực tế hắn ta cũng bắt đầu liều cái thân béo này rồi.
Về mặt kinh doanh, hắn ta đã làm được mức tốt nhất mà trước mắt có thể làm, hiện tại cách duy nhất có thể rút ngắn khoảng cách chính là tu hành, tất nhiên hắn ta sẽ không từ bỏ.
Đương nhiên, Trọng Huyền Thắng vẫn không chịu tiếp nhận sự "chỉ điểm" của Khương Vọng, đặc biệt là không chịu tiếp nhận "chỉ điểm" ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh.
Mỗi ngày hắn ta đều luận bàn với Thập Tứ.
Bản thân Trọng Huyền Thắng rất nghiêm túc, mà Thập Tứ cũng cẩn thận tỉ mỉ.
Nhưng ở trong mắt Khương Vọng chính là... "Không biết luận bàn cái gì, mà trông cứ giống như liếc mắt đưa tình vậy!"
"Ha ha ha ha!"
Sau đó, Trọng Huyền Thắng chỉ đáp lại bằng một tràng cười lớn.
Sau lần thứ ba dốt hương tắm rửa, Khương Vọng vừa nghĩ tới cuối cùng mình cũng có thể thoát khỏi những cách hoa màu hồng kia, thì đã cảm thấy tỉnh thân sảng khoái.
Hắn mặc võ phục mới tinh, sau đó còn đặc biệt chạy đến chỗ Trọng Huyền Thắng, quan tâm chuyện tu hành của hắn ta (nhưng thực chất là vì tiện canh chừng, cộng với tìm cơ hội "luận bàn" với Trọng Huyền Thắng).
Trọng Huyền Thắng vừa không ngừng khống chế Trọng Huyền bí thuật, vừa câu được câu không đấu võ miệng với Khương Vọng.
Ngay lúc này, một tên ảnh vệ vô cùng vội vàng vọt vào trong viện.
Hiện tại, những ảnh vệ này cơ bản đều không tranh Khương Vọng để nói chuyện, vì họ đều biết quan hệ giữa Khương Vọng và công tử của mình.
Cho nên người kia vừa đáp xuống đất đã nói luôn: "Chúng ta vừa mới nhận được tin tức, Xuân Tử Quân đến Hạ quốc, trong vòng một ngày hạ gục trăm dặm biên giới, Vương Di Ngô của tử tù doanh anh dũng đi đầu, tại trận chém thủ tướng Hoa Phương Vũ của Kiếm Phong Sơn Hạ quốc! Tin chiến thắng của hắn ta đã truyền về Lâm Tri!"
Cái tên Vương Di Ngô này, thật sự là đã lâu không thấy...
Vẫn là vừa xuất hiện thì đã dậy sóng!
Ổ trong sự kiện này, Hoa Phương Vũ là thần thông Ngoại Lâu thành danh đã lâu của Hạ quốc, mà Vương Di Ngô lại chỉ có tu vi Nội Phủ.
Cái chiến tích này thật sự chói sáng mà.
Vì biết Vương Di Ngô và công tử của mình suýt chút nữa ngươi chết ta sống, cho nên giọng điệu của tên ảnh vệ này mới mất bình tĩnh như thế.
Chuyện may mắn của địch chính là bất hạnh của ta.
Nhưng Trọng Huyền Thắng lại rất bình tĩnh, còn cười nói: "Bên trên tin chiến thắng viết cái gì? Hắn ta sẽ không vô dụng đến mức viết "Vương Di Ngô mới là đệ nhất Nội Phủ của Tề quốc" ở trên tin chiến thắng chứ?"
Mâu thuẫn giữa hắn ta và Vương Di Ngô hiển nhiên không cần bàn tới nữa. Lúc này mà hắn ta còn có thể nói đùa, cũng thực sự là độ lượng.
Nhưng ảnh vệ kia nói: "Bên trên tin chiến thắng chỉ có một câu..."
Ảnh vệ cúi đầu, không dám nhìn công tử nhà mình: "Chúc mừng Trọng Huyền Tuân đạt Thiên Phủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad