Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3027 - Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (2)



Chương 3027 - Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (2)




Chương 3027: Nhật Nguyệt Kỷ Biến, Nhân Hải Kỷ Điệt (2)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tư Ngọc An nói:
“Tên nhi nữ của Nguyễn Tù chỉ có một chữ ‘Chu’. Khi Nguyễn Tù nhất đạo đạt được thành tựu lớn trong lĩnh vực tinh chiêm, dùng thân mình tù độ* biển khổ, cũng chính là nghĩa của chứ Tù trong tên của y. Một người như vậy, lại mông muốn nữ nhi của mình về sau có thể dùng chu* để vượt qua biển khổ. Từ điều này có thể thấy rằng, các bậc cha mẹ trong thiên hạ thương xót tử nữ, đều là –
Tâm tư như vậy.”
*vượt qua, độ qia
Đây cũng là lần đầu tiên Khương Vọng biết được, tên của hai cha con Nguyễn Tù và Nguyễn Chu, vốn có ý nghĩa như vậy, Nguyễn Giám Chính quả thực là vô cùng yêu quý nữ nhi của mình. Nhưng hắn hoàn toàn không hiểu được, tại sao đột nhiên Tư Ngọc An lại muốn nói với hắn những điều này.
Âm mưu trong đầu loạn chuyển.
Chẳng lẽ Tư Ngọc An còn muốn dùng Nguyễn Chu uy hiếp Nguyễn Tù hay sao?
Cũng không đúng, Nguyễn Chu đang ở Quan Tinh Lâu ở Lâm Tri, làm sao có thể có vấn đề an toàn gì được?
Hắn ở chỗ này suy nghĩ lung tung. Tư Ngọc An bên kia lại nói tiếp:
“Cảnh Tiêu đứa nhỏ này, ta đã nhìn hắn ta lớn lên. Hắn ta không phải là một người có phẩm đức hoàn mỹ, nhưng cũng không phải là người xấu. Sở dĩ hắn ta nhằm vào đứa nhỏ tên Hướng Tiền kia, chính là vì sư phụ Hướng Phượng Kỳ của y, ông ta đã từng tới kiếm các của ta để kiêu chiến, chặt đứt cánh tay trái của sư phụ Đồ Ngạn Ly của hắn ta. Thân là một người đồ đệ, hắn ta muốn trút giận thay cho sư phụ của mình, cũng như ngươi muốn trút giận thay cho bằng hữu của mình vậy. Đôi khi thật khó để nói đúng hay sai, đúng hay sai phụ thuộc vào vị trí của ngươi đứng ở đâu. Ngươi thấy có đúng hay không?”
Không nói đến việc Hướng Phượng Kỳ và Đồ Ngạn Ly là luận kiếm công bằng, mỗi người phải tự gánh lấy hậu quả, quả thực không nên có cái gì mà “trút giận” ở đây. Lùi một bước mà nói, ngay cả khi Tư Không Cảnh Tiêu muốn thay sư phụ hắn ta trút giận, thì cũng phải đường đường chính chính chờ Hướng Tiền thành tựu Thần Lâm, rồi sau đó mới rút kiếm khiêu chiến, chứ không phải là dùng Thần Lâm áp chế Nội Phủ, treo Hướng Tiền lên rồi làm nhục
Khương Vọng vốn định nói như vậy. Nhưng cuối cùng vẫn đáp:
“Là đạo lý này.”
Tư Không Cảnh Tiêu đủ mạnh, cho nên hắn ta mới có thể không giảng đạo lý.
Khương Vọng đủ mạnh, nên hắn mới có thể giúp Hướng Tiền giảng đạo lý.
Đạo lý kiểu này nếu cứ tiếp tục bàn luận, thì lại không còn đạo lý gì nữa.
Ngược lại, những gì Tư Ngọc An vừa nói mới chính là bản chất.
Mọi thứ trên thế gian này, liên quan đến đúng hay sai, nhiều lúc chỉ phụ thuộc vào việc ngươi đang đứng ở đâu.
Như vậy, có loại đúng sai nào chuẩn xác trong tất cả tứ hải hay không?
Lần đầu tiên trong đầu Khương Vọng có ý nghĩ như vậy.
Tất nhiên, bâ giờ hắn không có cách nào đưa ra được câu trả lời. Tư Ngọc An lại nói:
“Cảnh Tiêu không thể lấy Thần Lâm để ức hiếp Nội Phủ, nên hắn ta mới trổ tài khôn vặt, cố tình khiêu khích Hướng Tiền, sau đó động thủ treo ngược y lên.
Lần này, hắn ta lại lặp lại mánh khóe cũ, đến để khiêu khích ngươi, nhưng lại bị ngươi giáo huấn ngược lại, cũng coi là nhân quả tuần hoàn, phải nhận quả báo thích đáng. Nhưng Đồ Ngạn Ly không biết gì về chuyện này cả. Ông ta đường đường là Đương Thế Chân Nhân, là người đứng đầu trong kiếm các Ngũ Đại Kiếm Chủ, sẽ không để ý đến những chuyện vụn vặt của Chúng Sinh kiếm khuyết. Chỉ là do lần này ngươi tới bái sơn, lại dính dáng đến trận quyết đấu với Cảnh Tiêu, ông ta mới tham dự vào mà thôi…”
“Chuyện thắng bại giữa ngươi và Cảnh Tiêu, tất nhiên là chuyện riêng của các ngươi. Gãy tay gãy chân, Cảnh Tiêu đều phải tự mình gánh chịu. Nhưng ngươi lại đánh cho Cảnh Tiêu phải bắt buộc quỳ xuống dưới đất, chém gãy ngạo cốt của hắn ta, Đồ Ngạn Ly thân là sư phụ, đương nhiên sẽ cảm thấy đau lòng thay cho đồ đệ, không thể cho ngươi sắc mặt tốt được, không có mặt mũi tốt với ngươi, thật ra bản tâm ông ta cũng không có ý cậy mạnh. Bổ kiếm các thừa nhận Vô Tâm Kiếm Chủ làm như vậy là không đúng, làm mất sự công bằng. Nhưng cách Đồ Ngạn Ly thương yêu đồ đệ cũng giống như cách Nguyễn Tù thương yêu nữ nhi của mình, đều là tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ, loại chuyện như vậy thật khó tránh khỏi.”
Ông ta nhìn về phía Khương Vọng:
“Ngươi cho là điều này đúng hay sai?”
Nói một vòng lớn về chuyện của Nguyễn Chu, hóa ra là muốn nói về chuyện này!
Trong lòng Khương Vọng nhất thời bừng tỉnh, đồng thời cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng rằng chủ nhân của kiếm các, phải là một nhân vật khai thiên phân dã, không nghĩ tới lại dễ nói chuyện đến như vậy.
Một vị Đương Thế Chân Nhân như Tư Ngọc An, là nhân vật đứng ở tầng cao nhất trong hiện thế, lại không chỉ đưa ra lời cam kết, hoàn toàn phối hợp với mục đích của chuyến đi lần này của hắn, mà còn tận tình đưa ra lời giải thích thay cho Đồ Ngạn Ly và Tư Không Cản Tiêu.
Cái này đúng là khó mà không khiến người khác cảm thấy huênh hoang.
Nhưng lúc này, Khương Vọng lại hoàn toàn thu liễm thái độ kiêu ngạo của mình lại, thành khẩn nói:
“Những lời Tư Chân Quân vừa nói, Khương Vọng đều có thể hiểu được. Cũng là do Khương Vọng tuổi trẻ khí thịnh, dễ dàng nổi nóng. Tỉ thí chính là tỉ thí, cho dù có lòng thương tiếc chí hữu, những cũng không nên bắt buộc Tư Không sư huynh quỳ xuống mặt đất như vậy. Về sau ta sẽ xin huynh ấy thứ tội.”
“Cái này thì không cần, dạy cho hắn ta một bài học cũng là chuyện tốt. Ngọc tốt mà không mài giũa, thì khó có thể thành binh khí được.” Tư Ngọc An khoát khoát tay: “Chỉ cần ngươi không giữ việc này trong lòng, thì chuyện này cứ coi như chuyện nhỏ, để gió thổi đi là được.”
“Xin các chủ an tâm. Vãn bối không phải là một người thích ghi thù..” Khương Vọng đáp.
Tư Ngọc An nhìn hắn một cái thật sâu, đang muốn nói cái gì, đột nhiên quay đầu nhìn về phương xa, thần sắc cũng trở nên nghiêm túc.
“Xảy ra chuyện gì?” Khương Vọng hỏi.
“Họa Thủy sinh biến.” Tư Ngọc An nghiêm trọng nói ra bốn chữ này, sau đó đứng dậy từ viên đá xanh: “Ta sẽ tự mình đi tới chỗ Họa Thủy để tìm hiểu. Võ An Hầu mau trở về Quý Ấp, thông báo chuyện này cho Nam Hạ Tổng Đốc phủ biết, để Tề đình mau chóng nghe tin. Chuyện liên quan đến Họa Thủy, không thể khinh thường.”



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad