Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1812: Lý Trì

Chương 1812: Lý Trì
Tạ Bình đi bên cạnh kiệu, nét mặt càng trở nên khổ não.
Xem ra chuyện mà Khương tước gia phạm phải lần này cũng thực sự lớn... bộ dạng này là muốn đi tìm Tam Hoàng Nữ để tìm chỗ dựa rồi.
Mà đối với Khương Vọng mà nói, hắn đi Trường Sinh cung, Trường Nhạc cung, đều là do nhận được lời yêu cầu trước rồi mới đi. Chỉ duy nhất Hoa Anh cung là hắn tự mình chủ động đến gõ cửa bái phỏng. Sự thấn sơ viễn cận trong đó, không cần nói cũng biết rõ.
thấn sơ viễn cận: Những người bạn có mối quan hệ rất thân thiết, bạn xa cách, những người bạn có mối quan hệ xa, bạn thân thiết.
Hắn là muốn nói cho Tam Hoàng Nữ biết là chuyện ước hẹn lúc trước hắn luôn khắc ghi kỹ trong lòng, cũng là để cho mọi người không cần nghi ngờ vô căn cứ.
Trường Nhạc cung với Hoa Anh cung cách nhau không xa, chẳng mấy chốc thì kiệu của Khương Vọng đã tới nơi. Mặc dù không hề đưa đệ thiếp trước, nhưng Khương Vọng cũng không đến nỗi bị Hoa Anh cung đóng cửa không tiếp.
Nữ quan của Hoa Anh cung dẫn hắn đi tới bên cạnh hồ thiên lý ở bên trong cung rồi li khai.
Khương Vô Ưu hôm nay hiếm khi không luyện tập võ nghệ, đang cầm một cái bát ngọc, đứng ở bên cạnh hồ cho cá ăn. Nàng ấy bây giờ ẩn giấu đi mấy phần anh khí, ánh mắt nhìn xa xăm, không biết đang suy nghĩ gì.
Ánh mặt trời chiếu qua làn nước.
Một nắm thức ăn cho cá được rải ra, hàng trăm con kim lý liền liên tục nhảy lên, thật sự là một kỳ quan.
kim lý: cá chép vàng Khương Vọng đi đến gần, khẽ ho một tiếng, nói: "Điện hạ thật có nhã hứng"
Khương Vô Ưu chỉ nhìn mấy con kim lý, hoàn toàn không quay đầu, đáp: "Làm sao hôm nay lại muốn đến gõ cửa?"
Khương Vọng thành thực trả lời: "Thần vừa đi đến Trường Sinh cung, cũng ghé qua Trường Nhạc. Sợ bị người khác hiểu lầm nên đến đây bái phỏng điện hạ."
Khương Vô Ưu quay đầu lại nhìn hắn: "Nếu như đã sợ người khác hiểu lầm, sao tối qua không đến Hoa Anh cung của ta?"
"Hơ" Khương Vọng xấu hổ trả lời: "Tối qua lúc ra khỏi Trường Sinh cung thì đã khá muộn rồi, sợ đến Hoa Anh cung thì không ^ HÀ tiện.
Khương Vô Ưu cười to: "Ta và ngươi quang minh chính đại, có gì mà không tiện?"
Khương Vọng đáp: "Cũng cần phải suy nghĩ đến thanh danh của điện hạ"
Khương Vô Ưu im lặng nhìn hắn một lúc: "Ngươi cũng là một tục nhân"
Sau đó nàng quay đầu lại, tiếp tục rải thức ăn cho cá: "Ngươi ở lại Trường Sinh cung đến tận nửa đêm, làm sao không thấy ngươi lo lắng cho thanh danh của Khương Vô Khí?"
Hắn vốn là muốn nói, hai cái này có thể giống nhau hay sao?
Nhưng sau đó hắn nghĩ một lúc, hình như hai cái này cũng thật khó để nói rõ không giống nhau ở chỗ nào.
Cuối cùng hắn buồn bực nói: "Thập nhất điện hạ và thần chỉ so tài một trận"
Khương Vô Ưu hình như không hề quan tâm kết quả thắng thua, chỉ hỏi: "Ngươi có biết trong hồ thiên lý này có bao nhiêu con kim lý hay không?"
Khương Vọng cũng không bị lừa bởi cái tên hồ thiên lý, hắn cẩn thận đếm số lượng: "Một trăm sáu mươi bảy con"
"Ngươi xem." Khương Vô Ưu nói: "Ngươi cũng biết đây là hồ thiên lý, nhưng vẫn phải tự mình đếm lại một lần.ngươi chỉ tin những gì bản thân nhìn thấy, chứ không tin những gì nghe được.... Ta cũng như vậy."
Khương Vọng chỉ cười một tiếng: "Vậy điện hạ nhìn là được."
Khương Vô Ưu lại hỏi: "Vị ở Đông Cung kia, tài năng nấu nướng vẫn là không tệ đúng không?"
Khương Vọng nói: "Nếu như thái tử có ý định làm đầu bếp chính mở quán, thần nhất định ngày nào cũng sẽ tới cửa."
Thái tử tất nhiên sẽ không thực sự mở quán, vì thế hắn ta chắc chắn sẽ không ngày nào cũng tới.
Ngón tay ngọc của Khương Vô Ưu miết nhẹ, rải thức ăn cho cá từng chút từng chút một. Kim lý trong nước lúc chìm lúc nổi, tranh nhau tranh đoạt thức ăn.
Nàng chậm rãi nói: "Nếu tính toán cẩn thận, ta cũng đã có hai mươi mấy năm chưa thưởng thức qua tài nghệ nấu ăn của y rồi.
Nhớ lúc còn nhỏ, ta còn luôn cho rằng thức ăn mà y nấu là tuyệt phẩm của thế gian"
"Bây giờ thì sao?" Khương Vọng hỏi.
Khương Vô Ưu không trả lời lại câu hỏi của Khương Vọng, chỉ nói: "Y sắp đạt tới Thần Lâm rồi"
Lời nói này nói ra có chút không đầu không đuôi. Khương Vọng cũng không biết nàng lấy thông tin từ đâu để đưa ra kết luận này. Có lẽ là từ đường dây tình báo của nàng, cũng có thể là do Khương Vô Hoa cố ý để lộ ra cái gì đó. Nhưng nếu là nàng nói thì chắc chắn không sai.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thần tiếp xúc với Đông Cung không nhiều, nhưng thần cũng nhận thấy, thực lực của vị đó chắc chắn không phổ thông như lời đồn đại"
Khương Vô Ưu cũng không tiếp tục đề tài này nữa, chuyển chủ đề nói tiếp: "Ngươi hôm nay đã lấy chức quan tam phẩm này rồi, muốn rảnh rỗi cũng khó. Nếu nói về thực chức, ngươi muốn đi đâu? Đi Mê Giới? Nếu thế Kỳ Chân Nhân có thể giúp đỡ ngươi ít nhiều"
Khương Vọng cười nói: "Thần chẳng lẽ luôn phải đánh đánh giết giết sao? Không thể dùng chính trị cai quản một phương hay sao? Lúc ban đầu Trọng Huyền Thắng còn lập kế hoạch cho thần đi cai quản quận Nhật Chiếu kìa."
Lúc này ở cạnh hai người hoàn toàn không có một hạ nhân hầu hạ.
Bên cạnh hồ thiên lý, chỉ có hai người bọn họ.
Khương Vô Ưu tiện tay đặt bát ngọc đựng thức ăn cho cá ở trên lan can bằng đá vây quanh hồ, men theo bờ hồ đi về phía trước.
"Ngươi không quá thích hợp." Khương Vô Ưu nói.
"Tu hành của ngươi muốn dựa vào quan đạo hay sao?" Nàng hỏi tiếp.
"Bệ hạ chẳng phải nói thần không quá thích hợp hay sao?"
Khương Vọng buồn bực trả lời, có chút giận dữ bất bình trong đó.
Khương Vô Ưu cười to thành tiếng.
"Quay về đi." Nàng tùy tiện khoát khoát tay" "Cô muốn đi luyện công rồi."
Đối với việc Khương Vọng đi Trưởng Nhạc cung và Trường Sinh cung, nàng có vẻ hoàn toàn không để ý, hơn thế nữa, nàng còn có ý nói cho Khương Vọng biết hắn cũng không cần để ý chuyện này.
Khương Vọng vì thế liền dừng bước chân, nhìn theo bóng dáng cao gầy đã đi xa kia. Dứt khoát, quả quyết, không chút dông dài.
Mấy vị hoàng trụ của Đại Tề này, quả thật không có vị nào đơn giản.
"hoàng trụ: con cháu dòng dõi hoàng gia Khương Vọng trong lúc quay về, thuận tiện nhìn thoáng qua hồ thiên lý ở bên cạnh. Những con kim lý ở trong đó mặc dù đã ăn xong, nhưng vẫn chưa hoàn hoàn tản ra, mà là bơi lượn gần mặt nước, thấp thoáng như muốn bày ra chữ gì.
Kim lý tuy đắt, nhưng cũng chỉ là đồ chơi.
Người cho ăn huấn luyện chúng làm ra một vài việc lấy lòng người khác thì cũng cực kỳ bình thường.
Khương Vọng hiếm khi có hứng thú đợi một lúc.
Đám kim lý đang bơi lội tung tăng kia rốt cuộc cố định lại, hợp lại thành một chữ "Cát".
Khoảnh khắc rồi lại tứ tán.
Từng điểm từng điểm kim quang rơi xuống đáy của mặt hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad