Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2769. Chân Hỏa Liệu Nguyên (3)



Chương 2769. Chân Hỏa Liệu Nguyên (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Diễn pháp trong lòng bàn tay, duyên sinh duyên diệt.
Đây là một phần của quá trình Thần Lâm mà Hoàng Duy Chân hồi tưởng lại sau khi hành đạo, mỗi một bước đều nghiêm khắc đến mức cao nhất.
Trước đây Khương Vọng không thể nắm bắt được điều đó, nhưng đạo đồ Chân Ngã đã được phát triển cho đến ngày nay, và hắn đã không hề hối hận sau khi chém chết Dịch Thắng Phong.
Một giọt huyết dịch, một chút tủy xương, kể cả một khối cơ bắp, tất cả chi tiết có liên quan đến Thần Lâm, đều nhảy vọt vào thời điểm này một cách hoàn hảo!
Huyết dịch của hắn ầm ầm chảy mạnh, vang dội khắp cả Tang phủ!
Thần hồn chi lực của hắn không ngừng ngưng tụ, ngưng tụ đến vô hạn, cái loại cảm giác này...
Giống như đã từng ngụp lặn du lượn trong bản nguyên của thế giới Sâm Hải Nguyên Giới.
Dù là đang cô đọng và nén lại, nhưng điều mà hấn cảm nhận được lại là lực lượng của lòng bao dung.
Quá trình tưởng chừng như kéo dài vô tận, nhưng Khương Vọng hiểu rằng nó chỉ diễn ra trong chốc lát.
Trong Thông Thiên Cung, con Triền Tinh Linh Mãng đang bay lượn như con thoi trong Đạo Toàn, đột nhiên lột bỏ lớp da bên ngoài, vảy xuất hiện, sừng nhô ra, và với một tiếng kêu dài, nó nhảy vọt biến thành Tinh Quang Thần Long!
Cơ thể của nó là hư ảo và mơ hồ, tinh quang của nó cực kỳ mỹ lệ và chân thực, thân ảnh kiêu hãnh bơi lội trong Đạo Toàn, và mỗi khi nó nuốt vào và phun ra, đó là một lượng đạo nguyên vô cùng lớn.
Toàn bộ Thông Thiên Hải đều đang gào thét, tạo nên những đợt sóng vô cùng vô tận, như thể đang ăn mừng khoảnh khắc này.
Ùng ầm ầm!
Bên trong Ngũ Phủ Hải, ngũ phủ nhất tề xuất hiện, ngũ quang chiếu sáng khắp nơi, rực rỡ vô tận.
Bên trong Tàng Tinh Hải, bốn ngôi sao sáng rực rỡ neo đậu bốn góc trời. Phẩn lân [ Phẩn ba quang lí ánh trứ quần tinh đích đảo ảnh.
Rì rào ầm ầm!
Một Đạo Mạch Đằng Long vô cùng linh động nhảy ra từ dưới đáy biển, phá vỡ tinh quang chi mộng, lao vào bầu trời đầy sao vô tận, không ngừng bay lên, bay lên ... phá vỡ ranh giới giữa hữu hình và vô hình, và đáp xuống bên trong một vùng hải dương cuối cùng của cơ thể con người—— Đó chính là Nguyên Thần Hải!
Một Đạo Mạch Đằng Long càng ngày càng mạnh mẽ, càng ngày càng thể hiện ra sự uy nghiêm, đang phi hành trong vùng hải dương bao la rộng lớn trông giống như vũ trụ này.
Ngay khi long giác đụng đến, nó đã áp vào một cánh cửa.
Long giác đẩy nhẹ một cái, cánh cửa cổ xưa này đã được mở ra, một tòa đại điện lộng lẫy xen giữa hư và thực, dường như nó đến từ bên trong lịch sử.
Đây là cụ hiện vinh quang cuối cùng trong bí tàng của cơ thể con người, và đó chính Uẩn Thần điện!
Gầm!
Đạo Mạch Đằng Long nhảy cao lên một cái, vượt qua mái vòm của Uẩn Thần điện, bay vào nhân thể vũ trụ vô biên.
Mà thần hồn hiển hóa của thanh y tiên nhân, tay cầm chặt Trường Tương Tư, bước chân tiến vào bên trong Uẩn Thần điện, bước vào trong điện đường với trụ ngọc sừng sững đó, đi xuyên qua từng lớp màn đồ cảnh huyễn sinh huyễn diệt, cuối cùng ngồi xuống trên tòa bảo tọa cao cao tại thượng.
Ùng ầm ầm như thiên lôi vang động.
Âm thanh này dường như là của cả thế gian đang cùng cộng tấu.
Rì rào rì rào, rì rào rì rào.
Thông Thiên Hải, Ngũ Phủ Hải, Tàng Tinh Hải, Nguyên Thần Hải, bốn tòa nhân thể hải dương đang cùng nhau dâng trào, thủy triều vô tận, sóng dậy không ngừng nghỉ.
Vì vậy, tại thời điểm này, tứ hải kết nối!
Giờ khắc này, thần hồn chi lực hóa thành linh thức, có thể hiển hóa ở ngoại giới, có thể can thiệp vào hiện thực!
Khương Vọng cảm thấy suy nghĩ của mình rõ ràng chưa từng có, và vô số linh quang đang bay lượng trong đầu.
Những gì trước đây hắn không hiểu, bây giờ đột nhiên rõ ràng. Những gì mờ mịt trước đây, giờ đã sáng tỏ và rõ ràng.
Giờ khắc này, thiên địa giao hòa, diễn ra những biến hóa vô song.
Nó không chỉ là sự tiến hóa của một cơ thể bằng xương bằng thịt thành kim khu ngọc tủy, không chỉ là thần hồn chi lực thăng tiến thành linh thức, cũng không chỉ là vượt qua giới hạn của sinh mệnh.
Khương Vọng cảm nhận được rõ ràng, rằng hắn lại một lần nữa kết dấu ấn với hiện thế.
Hiện thế này bao trùm mọi thứ, yêu thương tất cả mọi người như nhau.
Mỗi người đều có hai lần đế ước với hiện thế.
Lần đầu tiên là khi sinh ra.
Lần thứ hai là khi Thần Lâm.
Vậy tại sao lại nói không thể nào thành tựu Thần Lâm ở ngoài hiện thế được?
Bởi vì Thần Lâm ở bên ngoài hiện thế, thì không thể nhìn thấy chân tướng của thế gian này!
Tất cả những điều này nói ra thì chậm, nhưng tất cả chỉ xảy ra trong tích tắc.
Cái gọi là “có một khoảng cách giữa trời và người, chỉ có người không hối tiếc mới có thể đạt được nó.”
Ly Phục, Thượng Ngạn Hổ, Cận Lăng, Tiết Xương và Xúc Nhượng đều là những hầu gia của đại quốc, đã trải qua rất nhiều trận chiến, lão làng trong việc sát phạt. Đương nhiên bọn họ sẽ không ngồi đó chờ Khương Vọng thành tựu Thần Lâm, nhưng chưa kịp động thủ thì Khương Vọng đã mở mắt ra rồi!
Trọng Huyền Tuân nói: “Phong cảnh dọc con đường này ta đã nhìn thấy hết rồi.”
Y quả thật có thể nói như vậy.
Từ Thái Hư Chân Quân cho đến Huyết Hà Chân Quân, rất nhiều cường giả đứng ở đỉnh cao nhất của siêu phầm, đều để mắt đến y.
Từ Lâm Tri đến Mê Giới, đều có phong quang vô hạn.
Trời sinh đạo mạch, đã định sẵn y sẽ đoạt hết phong hoa của những người đồng bối.
Chỉ khi y tình cờ đụng độ với Đấu Chiêu ở Hoàng Hà Hội, và thành tích hơi kém so với Khương Vọng – người đứng đầu trong trận Nội Phủ.
Nhưng khi ở Điểm Tướng Đài vùng ngoại ô phía Tây, y đã dùng việc luận võ tranh vị trí tiên phong, vượt qua Ngoại Lâu Cảnh Khương Dương một cách vô cùng xác thực.
Y đã nhìn thấy tất cả phong cảnh của Ngoại Lâu Cảnh rồi.
Điều đó đã bù đắp cho sự nhói lòng khi hắn cổ vũ cho trận chiến của Khương Vọng bên dưới Quan Hà Đài.
Có thể bước qua bước đi không hối tiếc đó.
Còn đối với Khương Vọng mà nói, hắn đã nhìn thấy gì sau hành trình gập ghềnh này? Hết chương 2769.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad