Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1219: Hoa Anh cung chủ thật mạnh mẽ!

Chương 1219: Hoa Anh cung chủ thật mạnh mẽ!
Lời cũng đã nói đến mức này, Dương Liễu với tư cách là một tu sĩ của Điếu Hải Lâu cũng không thể đùn đẩy bảo không biết nữa, vì vậy không thể làm gì khác hơn là nói: "Thực ra Điếu Hải Lâu của chúng ta cũng đã có chút manh mối, tiến độ cụ thể cũng khó mà nói, nhưng chắc chắn sẽ có thể xử lý tốt trước trung tuần tháng 4.
Dứt lời, không đợi mọi người hồi lại, y quay sang Khương Vô Ưu:
"Ta còn chưa hỏi điện hạ, cơ thể ngàn vàng như người tại sao lại tự mình mạo hiểm vượt biển vậy? Sự phồn hoa của nơi này cũng không thể bằng Lâm Tri được."
"Có thể đúng là không có cách nào so với Lâm Tri, nhưng mà vẫn có những phong cảnh khác" Khương Vô Ứu cũng không quan tâm lời của y có phải nói mát hay không, cứ ngồi ở đó lắng nghe mọi thứ, liền tự có khí khái anh hùng tràn trề: "Bản cung ra biển lần này, thứ nhất là vì có chút công việc cần xử lý ở đảo Quyết Minh. Thứ hai, cũng là tiện đến xem và tham gia lễ Hải Tế. Làm sao, Dương huynh có cái gì cần chỉ giáo sao?"
Trong đám người, nàng ta và Lý Long Xuyên có khí chất giống nhau nhất, trông đều rất oai hùng. Lý Long Xuyên sinh ra trong một gia đình danh tướng, gốc gác của Khương Vô Ưu cũng là trong quân đội.
Trong ba vị cung chủ của Tề quốc, ngoại trừ thái tử thì Khương Vô Ưu cậy vào việc mình có nhiều lực lượng quân đội, Khương Vô Khí cậy vào quyền lực chính trị nhiều hơn, còn Khương Vô Tà dựa vào Tông Nhân Phủ cho nên nhận được rất nhiều sự ủng hộ của hoàng tộc. Tạo thành thế chân vạc, cạnh tranh lẫn nhau.
Dương Liễu lập tức cười nói: "Làm sao dám nói chuyện với điện hạ như vậy? Điện hạ đến tham gia tế biển, từ trên xuống dưới Điếu Hải Lâu ta đều phải vô cùng hoan nghênh!"
"Thực ra cũng không cần phải hoan nghênh đâu." Khương Vô Ưu khẽ cười nói: "Hải Tế là sự kiện của toàn bộ quần đảo gần biển, chẳng trừ nhà nào, đảo Quyết Minh của chúng ta cũng có phần tham gia. Cùng nhau tổ chức cho náo nhiệt chút là được."
Dù nói tiếp nhưng vẫn là vấn đề chủ thứ.
Điếu Hải Lâu đương nhiên không muốn cái vị trí đứng đầu trên biển của mình bị khiêu chiến, nhưng lại không thể cắt đứt hoàn toàn các xúc tua của Tề quốc, ngược lại chỉ có thể mở to mắt nhìn nước bá chủ Đông Vực này vươn ra từng chút từng chút một.
Điếu Hải Lâu muốn duy trì sự bá chủ trên biển của mình từ đầu tới cuối, mà sau khi Tề quốc ngồi vững vào vị trí bá chủ Đông Vực, cũng đến tìm kiếm địa vị trên biển như Dương quốc năm đó.
Hai bên bắt tay vì Hải tộc và chiến tranh Mê Giới, nhưng sự cạnh tranh lẫn nhau cũng chưa bao giờ dừng lại.
Quá khứ chưa từng, hiện tại cũng chưa từng, và sẽ không bao giờ dừng lại cho đến khi một bên hoàn toàn cúi đầu trước.
Dương Liễu mím môi, đang muốn nói cái gì đó.
Bỗng một giọng nói đột ngột vang lên từ ngoài sảnh.
Cảm xúc trong giọng nói này nhanh nhẹn, tự tại và không bị gò bó cho thấy tâm trạng rất tốt của chủ nhân.
"Khương huynh, mấy ngày nay có vui... vẻ không:
Bước chân Yến Phủ thoải mái mà bước vào giữa bữa tiệc, nhưng giọng điệu vui vẻ thì dần dần yếu đi: "Bái kiến... Điện hạ?"
Trong phòng tiệc.
Dương Liễu tất nhiên không đoán ra được chuyện gì, nhưng cũng nhận ra bầu không khí không đúng, cho nên im lặng không nói.
Chiếu Vô Nhan vẫn đang cân nhắc tình hình trên biển ở trong lòng, nên cũng không có nhẹ giọng nói.
Mà Tử Thư vốn không quan tâm đến tình hình chung của thế gian một chút nào cũng phát hiện những người đối diện có chút kỳ lạ.
Trong bữa tiệc hải sản này, khách nam khách nữ chia ra ngồi ở hai bên, bên cạnh nàng là Khương Vô Ưu ngồi ở đầu bàn ăn, sau đó đó đến Chiếu Vô Nhan, sau nữa là nàng.
Khương Vọng và Khương Vô Ưu ngồi đối diện nhau, sau đó là Hứa Tượng Càn và Chiếu Vô Nhan ngồi đối diện nhau, Lý Long Xuyên ngồi đối diện với nàng, còn Dương Liễu thì ngồi một mình ở cuối cũng, không ngồi đối diện với ai — ai bảo y cứ mặt dày mày dạn đi đến đây chứ?
Khi phú gia công tử có khí chất không màng danh lợi đó đi đến, Tử Thư cũng để ý, ba người Khương Vọng, Hứa Tượng Càn và Lý Long Xuyên ngồi đối diện đã thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
Tư thế ngồi càng thẳng hơn, biểu hiện cũng đoan chính hơn, tất cả đều ngồi ngay ngắn, thoạt nhìn dường như việc không liên quan đến mình, nhưng ánh mắt đều có một cảm xúc giống hệt nhau... Phấn khởi?
Bọn họ phấn khởi cái gì? Tử Thư hoàn toàn không thể hiểu được.
Nhưng mà... Hoa Anh cung chủ thật mạnh mẽ!
Chỉ thấy Khương Vô Ưu đang ngồi xếp bằng bên trái, một tay để ở đầu gối, mắt phượng hơi liếc sang một bên, cằm nhẹ nhàng nhếch lên, liếc mắt nhìn Yến Phủ đột ngột bước vào phòng.
Tạo thành một loại khí từ thế trên cao nhìn xuống rất mạnh mẽ:
"Tên tiểu tặc phụ lòng, vẫn còn dám xuất hiện ở trước mặt bản cung?"
Yến Phủ thông minh đến mức nào chứ, ngay khi vừa nhìn thấy tư thế như vậy, sao có thể không rõ mình đã bị mấy người bạn xấu gài bẫy đây.
Trong lòng thì thầm mắng, nhưng mặt cũng chỉ có thể cười khổ giải thích: "Điện hạ, thật sự đã lâu không gặp! Khoảng thời gian trước đây, ta đã xin lỗi Liễu cô nương rồi, nàng cũng đã tỏ ý tha thứ. Chuyện này thật sự là..."
Tất nhiên y không thể nói rằng đó không phải là lỗi của y được.
Không phải lỗi của y, mà chính là lỗi gia gia Yến Bình.
Vì vậy, cho dù Khương Vô Ưu có mắng mỏ thế nào, y cũng không còn cách nào khác ngoài việc phải chấp nhận. Thậm chí còn trốn ra ngoài biển để tìm kiếm sự bình yên, nhưng không ngờ là... vẫn không tránh được.
"Tú Chương là tốt bụng, mềm yếu cho nên không tính toán với ngươi. Nhưng bản cung không chịu nổi khi thấy nàng bị bắt nạt!"
Khí thế của Khương Vô Ưu đã được khai hỏa toàn bộ, mắt phượng đầy uy thế: "Nếu như Liễu Thần Thông còn chưa chết, ngươi còn dám tới cửa từ hôn sao? Yến Phủ, tự mình nói đi!"
Tử Thư nhìn mà trong lòng nổi lên từng đợt kích động, vị cung chủ tỷ tỷ của hoàng thất Đại Tề này thật là uy phong lẫm liệt!
Những người ngồi ở chỗ này, nếu không phải thiên kiêu thì chính là danh môn, nhưng người có thể giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất lấn át các anh hùng khác, thì thực sự là quý tộc trời sinh.
Nhưng nếu lôi chuyện Yến Phủ từ hôn ra mà nói thì đúng hoàn toàn là một mớ hỗn độn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad