Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3128 - Quan ải khó vượt (1)



Chương 3128 - Quan ải khó vượt (1)




Chương 3128: Quan ải khó vượt (1)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Triều đình Ngụy quốc sau khi biết được thảm án ở trấn Vãn Tang, cũng đã khởi động đại trận hộ quốc, phong tỏa biên cảnh, nhưng hiển nhiên không thể giam giữ Trương Lâm Xuyên.
Cao thủ hình tư của Ngụy quốc đều ra tay, trong thời gian cực ngắn, cũng đã loại trừ hết toàn bộ hai mươi bảy manh mối lưu lại ở hiện trường, cũng chưa thể tìm ra dấu vết chân chính của Trương Lâm Xuyên… Ngay cả phương hướng mà hắn ta lẩn trốn, cũng chưa thể xác định.
Dù sao thì lúc phát hiện huyết án, cũng đã quá muộn. Trong đó có quá nhiều không gian để hành động.
Khương Vọng gửi thư về Nam Cương, bản thân lại theo đại tướng quân Ngụy quốc tham gia đội ngũ truy sát, dựa vào lộ tuyến chạy trốn hợp lý nhất mà hình tư phân tích ra, truy tìm Trương Lâm Xuyên ở nam vực trọn hai ngày.
Kết quả giống nhau, không thu hoạch được gì.
Trương Lâm Xuyên dường như biến mất vào không khí, hoàn toàn thoát khỏi mạng lưới tình báo của Ngụy quốc. Cũng không hề xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Hắn ta giống như một con ác thú nấp trong bóng tối, sau khi mặt trời lặn, liền ẩn vào trong đêm tối.
Trong thời gian hai ngày này, bên phía Nguyễn Tù hoàn toàn không hề trả lời. Nhưng thật ra phân tích của Trọng Huyền Thắng, lại thông qua Thái Hư Huyễn Cảnh truyền đạt kịp thời.
“Trực giác của huynh là đúng, Trương Lâm Xuyên quả thật là đang che giấu gì đó. Trương Lâm Xuyên ở Ngụy quốc không kiêng nể thu nạp oan hồn, bổ sung Vô Sinh Thế Giới. Tất cả mọi người sẽ cảm thấy, Trương Lâm Xuyên là đang mượn giết chóc để thành đạo, điều này ngược lại có thể không phải là mục đích của hắn ta.”
Trong đình Tinh Hà, Trọng Huyền Thắng nói: “Bởi vì nếu phải thực hiện mục đích như vậy, việc hắn ta phải làm hẳn là che giấu bản thân, chứ không phải là bại lộ thân phận. Lần đầu tiên mà hắn ta hành động, cũng không chỉ là giết mấy vạn người. Dưới tình huống chưa bị đề phòng, việc đầu tiên hắn ta phải làm chính là giết càng nhiều người càng tốt để thành đạo, với mưu lược của Trương Lâm Xuyên, nhất định có thể làm ra hành động càng oanh liệt hơn.”
Khương Vọng nói: “Ta cảm thấy hắn ta vô cùng lãnh tĩnh, đối với tính mạng của hắn ta hay đối với tính mạng của người khác, đều như thế.”
“Chúng ta đang tạm thời đạt thành nhận thức chung trong phán đoán về Trương Lâm Xuyên.” Trọng Huyền Thắng híp mắt nói: “Chúng ta xem lại một chút những chuyện mà Trương Lâm Xuyên đã làm ở Ngụy quốc... tàn sát một trấn, viết huyết thư khiêu khích Ngụy quốc, thay mặt Vô Sinh Giáo thừa nhận việc này, tuyên bố rằng đây chỉ là sự bắt đầu trả thù của Vô Sinh Giáo. Huynh cảm thấy điều nào là quan trọng nhất?”
Hắn ta dừng lại, cho Khương Vọng một chút thời gian suy nghĩ, sau đó tự mình đáp: “Điểm quan trọng nhất chính là tính không thể thay thế. Hắn ta ở Ngụy quốc làm mọi chuyện, điểm duy nhất không thể thay thế, chính là hắn ta chọn Ngụy quốc để khiêu khích. Giết người thì ở đâu cũng có thể giết, triển khai việc trả thù cho Vô Sinh Giáo, ở quốc gia khác cũng có thể làm. Dưới thế cục hiện tại, bất luận là hành hung ở đâu, việc ác mà hắn ta làm đều nhất định sẽ bị nhanh chóng lan truyền, cho nên cũng không thể nói rằng không thể tạo ra thêm hận thù.”
“Cho nên chúng ta phải tự hỏi một vấn đề. Nếu như chỉ vì giết người cướp hồn, bổ sung cho Vô Sinh Thế Giới, vì sao Trương Lâm Xuyên lại không ra tay ở một nước nhỏ? Vì sao không đến Thành quốc, Mạch quốc?
Dù sao đều là giết dân chúng bình thường, làm việc ác như thế ở Ngụy quốc hay ở Thành quốc khác nhau ở chỗ nào?
Ta nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một điểm rất kỳ quái, rất khó khiến người ta nghĩ thông suốt – Nguy hiểm mà hắn ta gặp phải ở Ngụy quốc, ở những quốc gia như Thành quốc, Mạch quốc, sẽ không có.”
Trọng Huyền Thắng nói: “Điểm khác biệt giữa chọn Ngụy quốc và Thành quốc, chính là lý do mà Trương Lâm Xuyên chọn Ngụy quốc, bất kể ta có muốn hay không, thì đây chính là đáp án duy nhất.
Ta không biết mối liên hệ trong đó là gì. Nhưng hiện tại chúng ta đã biết hai điểm.
Thứ nhất, chắc chắn mục đích chủ yếu của Trương Lâm Xuyên chính là khôi phục tu vi, khiến mình trở nên mạnh mẽ. Thứ hai, hắn ta chọn Ngụy quốc để làm chuyện này, có liên quan đến ‘nguy hiểm’.
Bởi vậy chúng ta có thể kết luận rằng con đường khôi phục tu vi, khiến bản thân lớn mạnh này của Trương Lâm Xuyên cần phải có yếu tố ‘nguy hiểm’.
Thần Tị Ngọ nói với huynh rằng Trương Lâm Xuyên giống như đang tìm đường chết, cũng không hề sai.
Nhưng hắn ta cũng không phải là thật sự muốn chết, nếu không thì hắn ta hẳn phải chọn giết người ở thôn trấn Sở quốc. Hành động của hắn ta hẳn là đặt bản thân ở trong tình cảnh đủ nguy hiểm, đạt được mục đích nào đó, cuối cùng giúp hắn ta đạt được kết quả khôi phục tu vi, làm bản thân lớn mạnh, đồng thời lựa chọn của hắn ta, nhất định phải tránh những nơi sẽ khiến hắn ta nhất định phải chết.”
Phân tích này mạch lạc, quả thực vô cùng rõ ràng. Khương Vọng nghe xong, đối với nhận biết cụ thể về con người Trương Lâm Xuyên, lại càng rõ ràng hơn một chút.
Đầu tiên là tự tin, Trương Lâm Xuyên so với hiểu biết trong tưởng tượng của hắn càng thêm tự tin. Bất luận là Bạch Cốt Tà Thần, hay là bá chủ đông vực, hoặc là cường nhân cường quốc gì đó, ai ai hắn ta cũng dám đối mặt, ai ai hắn ta cũng dám mưu tính, trong đời hắn ta dường như không hề có hai chữ “kính sợ”.
Bởi vậy hắn ta là người can đảm hơn người. Xem thường mạng sống của người khác không gọi là dũng cảm, xem thường mạng sống của mình có đôi khi cũng là một thói quen đáng sợ. Chỉ có người vô cùng chấp niệm với sự sống, nhưng vẫn có thể lãnh tĩnh đối diện với tử vong, thong dong nghênh đón nguy hiểm… Người như thế mới gọi là can đảm hơn người.
Dựa trên cơ sở như vậy, sự lãnh khốc vô tình của Trương Lâm Xuyên, cực sâu xa.
Là kẻ địch của người như vậy, tuyệt đối không thể có chút khinh thường nào.
“Trương Lâm Xuyên có thể có hành động nào không? Mục tiêu của hắn ta đã hoàn thành hay chưa? Ta không biết.” Trọng Huyền Thắng nói: “Nhưng nếu như hắn ta còn có động tác kế tiếp, thì năm nơi là Tống quốc, Đan quốc, thư viện Long Môn, Nam Đấu Điện, Kiếm Các sẽ có khả năng nhất. Hai quốc gia Việt quốc, Trang quốc đứng thứ hai.”
Hắn ta dừng một chút, nhìn về phía Khương Vọng: “Chỉ mong rằng Trương Lâm Xuyên vẫn còn cách mục tiêu của mình mấy bước, nếu không thì chỉ sợ hắn ta sẽ không lại thò đầu ra.”
Khương Vọng bỗng nhiên đứng dậy: “Bây giờ ta sẽ lập tức đến Tống quốc nhắc nhở Thần Tị Ngọ, Trương Lâm Xuyên có thể sẽ đến Tống quốc, vừa lúc bắt ba ba trong chậu. Những nơi còn lại, ta sẽ nhờ Quang Thù truyền tin giúp ta, để bọn họ ngầm sắp xếp, ngoài rộng trong chặt, dẫn dắt Trương Lâm Xuyên vào bẫy.”
Trọng Huyền Thắng hơi suy nghĩ, chỉ nói: “Võ An hầu suy nghĩ mọi chuyện rất thỏa đáng, xin hãy tự bảo trọng.”
Khương Vọng không nói gì nữa, bóng người đã biến mất khỏi đình Tinh Hà,




Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad