Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 913: Chuyện trên mây

Chương 913: Chuyện trên mây
Khương An An khai mạch thành công, chính thức trở thành tu sĩ siêu phàm.
Các tu sĩ Lăng Tiêu Các vui mừng hớn hở, vây quanh Khương An An chúc mừng tới tấp.
Là ca ca, Khương Vọng vẫn đứng ở bên ngoài đám người, không có tới gần ngay lập tức.
Hắn chỉ thầm nói trong lòng: "Đây là một thế giới xinh đẹp, cũng là một thế giới nguy hiểm. An An, chúc muội chậm rãi trưởng thành, chúc muội luôn gặp may mắn. Nếu như không thể, vậy chúc muội học được tính kiên cường trên con đường đây gập ghềnh này. Chúc có nhiều người yêu quý muội, nếu không thì chúc muội học được tính khoan dung. Chúc muội luôn được thế giới này đối xử nhẹ nhàng, nếu không thể thì chúc muội mang sự nhẹ nhàng phủ khắp thế gian!"
Đưa Khương An An vào thế giới siêu phàm là mọi người đã tính kĩ, bắt đầu truy đuổi sao trời. Nhưng điều này cũng có nghĩa rằng tương lai không thể dự đoán được.
Lúc ở trấn Phượng Khê, một chủ cửa hàng dược liệu như phụ thân cũng đủ để chăm sóc tốt cho An An.
Lúc ở thành Phong Lâm, An An có thể sống tốt dưới thân phận đệ tử nội môn của Đạo viện.
Thế giới siêu phàm rộng lớn vô hạn, hắn phải làm thế nào mới có thể bảo vệ được muội muội chu toàn đây?
Trong lòng Khương Vọng thực ra lo lắng hơn là mừng rỡ.
Hắn nhìn cô bé đang được mọi người vây quanh kia, đột nhiên giật mình.
Khương An An nhận những lời chúc phúc của các sư huynh sư tỷ, ôm một đống lễ vật lớn, loạng chà loạng choạng đi đến bên cạnh Khương Vọng.
"Ca, cầm hộ muội!"
Nàng sai ca ca mình mà không có chút áp lực nào.
Khương Vọng tiện tay nhận lấy, cũng thuận mồm hỏi: "Sao không cất vào Tùng Thử hạp (1) của muội ấy?"
() Tùng Thử hạp: hộp con sóc (hộp trữ vật mà Khương Vọng đã tặng cho An An).
Khương An An vẫy vẫy tay, ra hiệu hắn ghé sát tai vào.
"Tiểu quỷ tỉnh quái!" Khương Vọng phàn nàn một tiếng nhưng vẫn ngồi xuống rất thành thật.
Khương An An tiến đến bên tai hắn, dùng tay nhỏ che một bên miệng, ra vẻ bí mật: "Nếu như bây giờ muội thu lễ vật lại, những sư huynh sư tỷ khác cũng không biết hôm nay nên tặng quà cho muội."
Khương Vọng sửng sốt một chút, sau đó vờ tức giận: "Muội học được trò này ở đâu vậy, đồ mê tiền!"
Khương An An chu mỏ nói: "Trước khi phá cảnh, sư huynh quỷ quái đáng ghét kia ôm một túi quà đi khắp nơi, gặp ai là nói hôm nay huynh ấy phá cảnh, có người vừa tặng huynh ấy lễ vật. Sau đó huynh ấy nhận được rất nhiều lễ vật..."
Khương Vọng nhìn Mạc Lương nơi xa đang nói chuyện cùng những sư huynh đệ khác một chút, sau đó quay lại nói với Khương An An: "Lễ vật quan trọng ở chữ "Lễ chứ không ở chữ "Vật; ở cái "Tình' chứ không phải cái "Lợi. Người ta vì tình nghĩa, vì nể mặt nên mới đưa đồ vật cho muội. Muội có cần những thứ này đâu, nhà chúng ta không thiếu, muội hiểu chưa? Tranh thủ thời gian cất lễ vật đi!"
Mạc Lương ở phía xa bị Khương Vọng liếc một cái mà kinh hồn táng đảm. Không biết có phải Khương An An đã tố cáo điều gì đó hay không, tâm lý rất bất an, đột nhiên mồm mép cũng không lanh lẹ nữa.
Mà bên này, thấy thái độ nghiêm túc của ca ca, Khương An An cũng không lên tiếng, chỉ lặng lẽ cất từng cái hộp lớn hộp nhỏ vào bên trong Tùng Thử hạp xinh xắn.
"Còn nữa..." Khương Vọng tận tình khuyên bảo dạy dỗ giống như cha già: "Tối về liệt kê số quà tặng, những ngươi tặng lễ vật gì đều ghi hết vào. Về sau người khác có việc vui gì thì muội cũng phải chuẩn bị lễ vật có giá trị tương đương để tặng lại cho họ.
Hiểu chưa?"
"Hiểu rồi ạ." Khương An An nói lí nhí: "Nhưng tại sao phải là ban đêm?"
"Bởi vì ban ngày ca muốn đưa muội ra ngoài chơi" Khương Vọng nói.
Lập tức Khương An An lại tươi cười hớn hố: "Muội đã chuẩn bị kỹ càng rồi nè."
Khương Vọng đưa Khương An An đi chơi ở bốn thành lớn nối liền với Vân thành bởi Hồng Kiểu cả một ngày, mãi đến khi cô nhóc tận hứng mới trở về Lăng Tiêu Các.
Diệp Thanh Vũ không hề đi theo, nói là không muốn làm ảnh hưởng cuộc gặp mặt của hai huynh muội Khương Vọng. Có điều Khương Vọng vẫn không biết tối hôm qua rốt cuộc nàng có tức giận hay không.
Hướng Tiền thì lại rất muốn đuổi theo, nhưng lại bị Khương Vọng từ chối thẳng thừng. Hai huynh muội đi ra ngoài chơi, không cần mang theo một tên mặt cá chết khiến bầu không khí bị ảnh hưởng.
Trên đường đưa Khương An An trở về phòng, đúng lúc gặp được Mạc Lương.
Giữ phong độ của người lớn, Khương Vọng chủ động lên tiếng chào: "Mạc đạo hữu!"
Mạc Lương vốn đã định lặng lẽ chuyển phương hướng, bỗng nhiên xoay người lại một cái, vẻ mặt nhiệt tình đứng ở trước mặt Khương Vọng: "Đại ca, ngài có gì dặn dò?"
"Đại ca?" Khương Vọng hơi khó hiểu.
Ngươi còn lớn tuổi hơn cả ta đấy...
Lòng nhiệt tình của Mạc Lương không giảm chút nào: "Ta và Khương An An là sư huynh muội đồng môn, tình cảm rất sâu đậm. Ngài là ca ca của An An, vậy cũng là ca ca của ta. Đại ca không cần phải khách khí, ngài có chuyện gì thì cứ việc phân phó!"
Khương Vọng bó tay: "Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là muốn chào đạo hữu một câu thôi"
"Không có việc gì thì may quá!" Mạc Lương liên tục gật đầu, mặt nở nụ cười hớn hở, nhiệt tình vẫy tay với Khương Vọng và Khương An An: "Đại ca, An An, hẹn gặp lại!"
Khương An An không hiểu ra sao, chỉ cảm thấy vị sư huynh quỷ sứ chán ghét này ngốc hơn so với trước đây.
Đôi bên đi lướt qua nhau.
Mạc Lương thổ phào nhẹ nhõm: "May mà ta thông minh, nhận đại ca ngay tại trận, hắn mới không tiện ra tay. Nếu không hôm nay nhất định sẽ bị đánh. Hắn đã đánh cho con cháu thế gia của Tê quốc đều phải chạy trối chết, không biết hung ác cỡ nào... Ôi sao ta lại thông minh như thế được nhở?"
Cũng không biết những thương nhân buôn bán trên biển kia truyền tin tức kiểu gì, sau khi truyền tin tức từ Tề quốc đến Vân quốc thì nội dung thay đổi hoàn toàn. Cái gì mà: Giải quyết Vương Di Ngô trong một chiêu; Đánh cho Lôi Chiêm Càn chạy trối chết, áp đảo thiên tài trẻ tuổi Lâm Tri...
Đúng là Khương Vọng đã đánh bại Vương Di Ngô và Lôi Chiêm Càn, điều này không sai. Những những chi tiết còn lại thì cơ bản là không đáng tin.
Mà lúc Mạc Lương đang cảm thấy may mắn, Khương Vọng cũng đang nhắc nhở Khương An An: "Về sau muội nên giữ khoảng cách với vị sư huynh họ Mạc này một chút, hình như đầu óc của y có vấn đề, cẩn thận lây sang cho muội!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad