Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1998: Cái gì gọi là “ác báo” (2)

Chương 1998: Cái gì gọi là “ác báo” (2)
Khương Vọng không che giấu chút nào sự chán ghét và phỉ nhổ đối với nàng ta. Làm ngơ trước phong tình mà nàng ta thể hiện, coi sự quyến rũ của nàng ta chỉ là bã rượu.
Đối với nàng ta mà nói, đây là đang phủ định hoàn toàn thân phận nữ nhân của nàng ta.
Nàng ta có thể nuôi tiểu bạch kiểm ở bên người, có thể triền miên thân mật, có thể tùy ý đùa bỡn nam tử, có thể ngắn ngủi mà hưởng thụ cái gọi là “tình yêu”, bởi vì nàng ta vô cùng để ý những thứ này.
Cho nên nàng ta đặc biệt tức giận.
Tức giận đến đỏ cả hai mắt.
Hận đến nỗi muốn cắn đứt cổ họng của Khương Vọng!
Nhưng khi lửa giận trong lòng vừa trỗi dậy, nàng ta đã lập tức đè nó xuống.
Nàng ta không ngu xuẩn như Trịnh Phì, sẽ không để bị điều khiển bởi mánh khóe của một đạo thuật nho nhỏ kia, sẽ không để cho tâm tình ảnh hưởng đến quyết định.
Nàng ta đã vận dùng thần thông mà nàng ta áp đáy hòm đã lâu, cắt đứt một thần thông của Khương Vọng. Nên bây giờ chỉ cần làm cái gì chắc cái đó thì cán cân thắng bại vẫn còn nằm ở trong tay của bọn họ.
Mà Khương Vọng kích động Nộ Hỏa, chẳng qua là muốn giải quyết nàng ta càng sớm càng tốt mà thôi.
Trạng thái Kiếm Tiên Nhân chống đỡ không được bao lâu nữa, trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu cũng có giới hạn của nó.
Những thứ mà kẻ địch muốn, là những thứ ta không làm.
Khương Vọng càng muốn nhanh chóng giải quyết, nàng ta càng nên trì hoãn. Thời gian chính là đối thủ lớn nhất của Khương Vọng!
Vì vậy Yến Tử lui về phía sau.
Nàng một bước lui ra, phân ra ba đạo tàn ảnh. Lui thêm bước nữa, đã là chín đạo.
Bay nhanh trốn đến những phương hướng khác nhau.
Thật thật giả giả, hư thực khó phân biệt.
Thân pháp phi độn của Yết Diện Nhân Ma này, có thể xưng là vô cùng tuyệt diệu.
Nhưng Khương Vọng chỉ nhìn một cái, liền cầm kiếm nhảy lên mây, nhanh chóng chuyển hướng tấn công về phía Lý Sấu.
Mặc dù Lạc Lối bị cấm, nhưng khi chiến đấu, hắn vẫn có thể ảnh hưởng đến lựa chọn của đối thủ.
Một bí thuật Nộ Hỏa, một lần xung phong là đủ rồi.
Muc đích của hắn vốn không phải là nhanh chóng giết chết Yết Diện, thì cần gì phải phan biệt thật giả? Thứ hắn muốn chính là Yến Tử tự mình trốn đi!
Tuy thần thông Lạc Lối đã bị phong cấm, nhưng chưa chắc không nhận ra Lạc Lối!
Mặc nàng ta chạy thoát hoa hoa lệ lệ, ta tự mình cầm kiếm tìm Lý Sấu.
“Ai nha nha!” Lý Sấu kêu một cách quái dị: “Tìm ta làm gì! Tìm Trịnh lão tam, tìm Trịnh lão tam!”
Một bên phát ra tiếng kêu quái dị, một bên quỷ mị thối lui.
Gã liên tục phát ra tiếng kêu quái dị, giương nanh múa vuốt, giống như là thật sự sợ sự truy đuổi của Khương Vọng. Nhưng trên gương mặt gầy gò kia, lại mang một nụ cười.
“Hắc hắc hắc, ta phải cắt ngươi thành nhiều mảnh nhỏ..” Gã cười quái dị nói.
Thần thông Đồng Quy nếu như muốn hoàn thành ảnh hưởng, đầu tiên phải đốt cháy tâm hỏa, điểm hồn đăng.
Đợi đến khi mệnh hồn ở cùng một đường thẳng, sinh tử không thể phân biệt được, mới có thể tự hủy hoại bản thân để đả thương địch thủ, lấy tên là “Đồng Quy”.
Không phải chỉ có tiếp xúc với Khương Vọng giao chiến, mà bản thân sự truy đuổi của Khương Vọng cũng là nhiên liệu của tâm hỏa. Tâm hỏa cháy càng mạnh, hiệu quả của Đồng Quy càng mạnh, vì thế chuyện tự hủy hoại bản thân mà cũng có thẻ giết chết đối thủ thì cũng là chuyện bình thường.
Lúc trước, gã đã dùng thần thông này một lần để phá vỡ Thanh Vân Tiên Thái, giúp Yến Tử lấy lại thính giác. Bây giờ gã đang tích góp nhiều nhiên liệu hơn, để có thể đạt tới trình độ giết chết Khương Vọng.
Bị đuổi giết quả thực quá kích thích, chơi đùa thật sự quá vui!
Trên bầu trời cao kia, cả người gã quỷ mị di chuyển, cười quái dị không ngừng.
“Ngươi tới a! Đuổi theo ta a!”
Nhưng ngay lúc này, thân hình của Khương Vọng bỗng nhiên dao động một cái, tại chỗ phân thành hai Khương Vọng. Mỗi người đều cầm kiếm phi nhanh, từ hai góc độ khác nhau ép về phía Lý Sấu, sử dụng trình độ lớn nhất ép nhỏ không gian mà gã có thể tránh né.
Huyễn thân của Hồng Trang Kính!
Khí tức của huyễn thân và khí tức trên bản thể hoàn toàn giống nhau, ít nhất thì Lý Sấu cũng không thể nhìn ra sự khác biệt nào cả.
Nhưng cái này cũng không làm khó được gã.
Cong móng rạch trên cánh tay trái một cái, ba đường máu lập tức xuất hiện, cùng lúc khi giọt máu bắn ra tung tóe, cánh tay trái trên bản thể của Khương Vọng cũng có giọt máu bắn ra!
Cho dù huyễn thân của ngươi có giống thật đến thế nào đi chăng nữa, chung quy cũng không thể so sánh với bổn tôn được.
Lý Sấu vô cùng đắc ý với sự cơ trí của chính mình, cười hắc hắc, nhanh chóng phi thân về phía bên tay trái, đó là phương hướng huyễn thân của Khương Vọng bao vây gã. Nhẹ nhàng lướt qua huyễn thân, tiện tay vạch một đường, huyễn thân như một cái bọt khí bị phá vỡ nhanh chóng, hoàn toàn tiêu biến.
Gã vui vẻ đến mức cười toe toét.
Trong ánh mắt của Khương vọng vẫn không có chút gợn sóng nào, từ đầu đến giờ hắn đều không bao giờ cảm thấy hai người nhìn thì lộn xà lộn xộn - Trịnh Phì Lý Sấu - không có trí khôn trong chiến đấu. Có thể đạt được thực lực đến mức này, thì cũng phải là người lão luyện trong việc giết người. Chuyện huyễn thân bị phá không hề khó hiểu chút nào, nhất là đối phương lại có thần thông mạnh mẽ đến như vậy.
Hắn có giác ngộ rằng có thể không lập được công ở đây, cũng có dũng khí cho dù dốc toàn lực vào chiến đấu nhưng vẫn có thể chết trên chiến trường này.
Hắn bình tĩnh giống như kiếm của hắn vậy, lấy tư thái bình tĩnh đến mức lạnh băng, tiếp tục đuổi theo Lý Sấu, bỗng nhiên hắn xoay người lại vung ra một kiếm!
Thiên địa tách ra một đường, tiêu sái như danh sĩ múa bút, nhưng lại mang theo sự thê lương!
Lại thấy mười năm vất vả, sinh tử thù hận.
Chẳng qua là lần này có hơi chút không giống.
Bên trên lưỡi kiếm của Trường Tương Tư, lại có sắc trắng như sương của Bất Chu Phong đang di chuyển.
Điều này khiến cho kiếm này bộc phát ra sự tàn khốc lạnh lẽo, ý định giết người lạnh thấu xương.
Mà đối diện với một kiếm này, lại là Yết Diện Nhân Ma đang lặng lẽ nhào tới!
Đánh lén chưa kịp hoàn thành, nàng ta sợ hãi cả kinh, cũng không để ý đã để lại một chút dấu hiệu trên người Khương Vọng, nhanh chóng rút lui, hóa thành chín đạo thân ảnh.
Khương Vọng sử dụng một kiếm bức lui nàng ta, phớt lờ Trịnh Phì đang truy đuổi phía sau, tiêu sái chuyển hướng, đuổi theo Lý Sấu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad