Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3964

1200 Chương 3964
1200 Chương 3964
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thời đại của Te Võ Đế đã qua từ lâu nhưng dấu ấn của ông đã khắc sâu trên vùng đất rộng lớn này. Tiếng nói của ông cũng chưa bao giờ bị tiêu tan trong làn sóng lịch sử cả.
Tối nay Khương Vô Tà một bước Thần Lâm, cả nước đều chấn động. Tựa như bắt đầu một chương mới của Tề Võ Đế.
Nhưng vốn không cần ngạc nhiên về những thứ này, từ trước đến nay hắn ta luôn biết rõ bản thân có thể đạt được những thứ gì.
Giờ phút này hắn ta đạp trên hồng đỉnh, đứng trên trời cao, tựa như muốn cưỡi gió bay đi. Nhưng lại có hàng ngàn hàng vạn sợi dây hồng trần, giữ chặt hắn ta ở nhân gian. Hắn ta khẽ nâng tay phải lên, nhẹ nhàng phất qua trước mặt, như thể đang vuốt ve má tình nhân. Đường nét của những sợi dây hồng trân không thể nhìn thấy bằng mắt thường, cứ thế được nhẹ nhàng gạt ra.
Đột nhiên hồng quang chợt lóe, hồng đỉnh chở hắn ta tựa như một ngôi sao ẩn trong tinh hà, lóe lên một cái rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Mọi người ngước nhìn lên bầu trời, chỉ thấy ánh trăng vẫn sáng như vũ. Nhưng hồng đỉnh và cả Khương Vô Tà đều không có ở đó, cảnh tượng huy hoàng kia tựa như một giấc mộng.
Tại Trường Nhạc Cung.
Thái tử phi Tống Ninh Nhi đến gần bệ cửa sổ, tò mò hỏi: “Thái tử đang cười cái gì thế?” Khương Vô Hoa mặc thường phục đứng bên cửa sổ, trước mặt y là một cái bếp lò màu đỏ bằng đất nho nhỏ, trong lò có lửa cháy hồng rực, đang đun sôi một bầu rượu đặt tên bếp lò.
Y chuyên chú quan sát ngọn lửa, trên mặt nở nụ cười tự nhiên: “Trên đời luôn có hai ba thứ gì đó đẹp de, ví dụ như bầu rượu sắp nấu xong này, ví du như cửu đệ đã tu thành loan đỉnh, đúc xong kim thân. Tất cả những chuyện này đều khiến ta vui vẻ”
Tống Ninh Nhi cũng không hỏi y có thực sự vui vẻ hay không, câu hỏi đó quá phức tạp. Nàng ta chỉ ngửi nhẹ mùi rượu, vui ve đưa tay ra: “Thơm quá!”
Khương Vô Hoa cầm lấy tay nàng ta nói: “Con một khắc nữa mới xong, lúc đó mới có thể uống được”
Biết tình trượng phu của mình khá nghiêm khắc với chuyện ăn uống, Tống Ninh Như cũng không giãy dụa, đổi chủ đề nói: “Cung chủ Dưỡng Tâm cung muốn đi đâu vậy?” “Nếu hắn ta đã quyết định tạo ra đỉnh vào lúc này thì đương nhiên là có việc riêng của hắn ta” Khương Vô Hoa tùy ý cười một tiếng: “Ta không biết. Ta nghĩ hắn ta cũng không muốn ta biết, bản thân ta cũng không có ý định đi tìm hiểu”
Lời này nói ra có về khá không thuận miệng, nhưng Tống Ninh Nhi lại nghe thấy rất rõ ràng.
Nàng ta đi tới bên cạnh Khương Vô Hoa, nhẹ nhàng khẽ tựa vào vai của y nói: “Độ lửa chưa đủ, thiếp bồi ngài cùng nhau đợi”
Cho tới nay, mặc dù Khương Vô Tà có danh hiệu “giống như Võ Tổ, cũng lấy được vị trí cung chủ, giành được sự ủng hộ của Phủ Nhân Tông, hoàn thành tốt công việc cả trong triều đình lẫn bên ngoài triều đình. Nhưng thật ra trong tứ đại cung chủ, hắn ta kỳ thực là một người khá yếu thế.
Dĩ nhiên hắn ta cũng có mang các loại tiếng xấu kiểu 'đam mê nữ sắc.
Nhưng nguyên nhân chính là nằm ở tu vi. Cái gọi là tiềm long, cái gọi là sức mạnh khó lường của thiên uy. Xưa nay đệ tử đế thất luôn có một hệ thống tu hành riêng, hiếm khi để lộ ra trước mặt người khác trước khi đạt được những thành tựu lớn lao. Những hoàng đế giống như Khương Thuật và Từ Nguyên, những người nắm quyền trên lưng ngựa, hàng năm đích thân trinh chiến, chỉ là thiểu số.
Tựa như hậu duệ của hoàng đế sẽ không tham gia vào Hoàng Hà Hội, giống như việc lúc trước Khương Vô Khí muốn so tài với Khương Vọng, cũng là cố ý mời hắn tới Trường Sinh Cung, không công bố thắng bại ra ngoài. Khương Vô Tà rõ ràng là người đầu tiên muốn đi theo một con đường hoàn toàn mới, hắn ta muốn kết hợp tất cả những ưu điểm của đế vương hiện tại và của Võ Tổ, vừa có văn vừa có võ, vừa phong lưu lại vừa thâm tình.
Nhưng khởi đầu không thành công.
Sau khi tu hành € Chí Tôn Tử Vi Trung Tiên Điển) , hắn ta đã trực tiếp bại trận dưới tay của Vương Di Ngô trong tràng tranh đấu đệ nhất Thông Thiên Cảnh có thanh danh cực lớn năm đó, điều này đã trở thành một nấc thang vừa dày vừa nặng để Vương Di Ngô có thể lấy được danh tiếng đệ nhất Thông Thiên Cảnh từ cổ chí kim.
Đương nhiên danh tiếng của Vương Di Ngô sau này cũng đã trở thành nấc thang cho Khương Vọng.
Chẳng qua là sau trận chiến đó, Khương Vô Tà đã hoàn toàn từ bỏ cuộc tranh giành ngôi vị đệ nhất trong tu vi cùng cảnh, hiếm khi công khai xuất thủ lần nữa. Cho dù có xuất thủ, thì cũng không quá nổi bật.
Tu vi của hắn ta tiến cảnh cũng không nhanh, luôn luôn chậm rãi. Dường như đã mất đi nhuệ khí, đã bị dậm chân tại chỗ.
Từ xưa đến nay, kẻ bị mắc kẹt ở khoảng cách giữa người và trời như cá diếc qua sông, nhiều không kể xiết. Có rất nhiều người đã có biểu hiện cực kỳ xuất sắc ở tất cả sáu cảnh trước đó, đều được ca ngợi là thiên kiêu, nhưng cuối cùng vẫn không thể vượt qua khoảng cách giữa thiên và nhân, vẫn phải dừng bước trước Thần Lâm, từ từ già đi. Vì vậy, luôn có lời ra tiếng vào nói rằng tâm tính của cung chủ Dưỡng Tâm Cung đã không thể nuôi dưỡng được nữa, có lẽ sẽ phải dừng lại ở đây.
Sau ngày hôm nay, những tiếng nói này đều phải biến mất.
Khương Vô Tà đúc thành loan đỉnh, người chứng Thần Lâm, hắn ta đã chính thức đạt đến trình độ tu vi ngang hàng với Thái tử và cung chủ Hoa Anh Cung. Trong cuộc chiến tranh long này, hắn ta đã khắc ra vẻ oai hùng của riêng mình.
Đều nói rằng trước khi Thân Lâm và sau khi Thần Lâm là cả hai thế giới. Việc không thể Thần Lâm cũng chính là nguyên nhân trọng yếu nhất kiềm chế sự phát triển thế lực của Khương Vô Tà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad