Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3175 - Hữu Tà (1)



Chương 3175 - Hữu Tà (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mây trôi xa tận chân trời, không dám quấy rầy nhau.
Đường núi quanh co, tự có quy tắc.
Dưới ánh nắng chói chang, có một bóng người uy nghiêm trên người mặc áo bào tím, sống lưng thẳng như kiếm, đang leo lên bậc thang.
Giữa đất trời, người này có một phong thái rất độc đáo.
Gió núi thổi qua vạt áo hắn, cũng hơi có ý phục tùng, giống như là tia sáng trong mây mù. Quét ra xa, đụng vào Nghi Thạch như vệ binh bên cạnh đường núi.
Phát ra từng tiếng từng tiếng chấn vang…
“Vù!”
“Vù!”
“Vù!”
Dưới âm thanh vang vọng của tiếng đá, hắn bước đi không chút e dè. Trái lại, âm thanh vang vọng giữa đất trời này như thể đang cổ vũ hắn.
Tiến lên, tiến lên cao hơn.
Non sông vạn dặm, nơi nào chẳng thể đến?
Dưới chân tấm bia chống trời kia, có một cô nương phi phàm đang đứng.
Chỉ xét về ngũ quan, ngũ quan của nàng ta không được coi là xuất sắc. Nhưng nàng lại có một loại khí chất khác với người khác.
Pháp quan trên đầu cũng không tĩnh lặng bằng ánh mắt nàng ta.
Nghi phục trên người cũng không uy nghiêm bằng bản thân nàng ta.
Sự nghiêm túc của nàng ta, thoát ly khỏi thế giới muôn hồng nghìn tía, không hề mê muội chúng sinh.
Sự độc đáo của nàng ta, ở chỗ nhìn nhận thế gian theo cách của mình, tuân theo đạo lý của chính mình, như nghi thạch, như gió núi.
Dùng thẩm mỹ thế tục để miêu tả nàng ta, không khỏi quá tục khí.
Vẻ đẹp của nàng ta, vượt ngoài cái nhìn của thế tục.
Lúc này nàng ta ở nơi này đón người, nhìn về phía khách quý từ xa đến, cúi đầu thi lễ rất quy củ…
“Võ An hầu đường xa vất vả… Trác Thanh Như của Củ Địa cung, cung kính đón tiếp.”
Võ An hầu Đại Tề Khương Vọng, vung tay áo, chắp tay đáp lễ: “Hóa ra là Trác cô nương, lần trước nhìn thấy chữ viết, đã có chút cảm nhận. Hôm nay hân hạnh được gặp, phong thái càng vượt xa tưởng tượng của ta!”
Hôm nay, hắn đầu đội Thanh Ngọc quan óng ánh trong suốt, trên người mặc Cửu Lân Bào sơn hà vạn dặm, so với ngày thường thong dong ôn hòa thì hôm nay thêm vài phần tôn quý của danh môn thế gia.
Trác Thanh Như một mực giữ lễ, nghiêm túc nhìn Khương Vọng: “Đại khái có thể tưởng tượng được, Trác mỗ trong tưởng tượng của Võ An hầu có dáng vẻ xấu xí thế nào.”
Dưới vành mũ, mái tóc xanh của nàng ta rủ xuống như dây đàn.
Gió khẽ thổi qua, liền vang lên tiếng đàn.
Khương Vọng hiếm khi nói vài lời hay với một cô nương xa lạ, lúc tìm từ cũng rất cẩn thận. Nhưng phản ứng của Trác Thanh Như, hiển nhiên không nằm trong bất kỳ sự tưởng tượng nào của hắn…
Nếu là đấu kiếm thì tốt rồi, hắn nhất định sẽ đánh chết nàng ta.
“Thiên Hình Nhai phong cảnh thật đẹp.” Khương Vọng nhìn về mặt biển xa xa, quay đầu lại như không có việc gì thản nhiên quay lại chủ đề: “Làm phiền Trác cô nương đã ra đón.”
Trác Thanh Như lẳng lặng nhìn hắn một lúc, rốt cuộc cũng ghép khuôn mặt của người thanh niên trước mặt vào những truyền thuyết về Võ An hầu Tề quốc mà nàng ta đã nghe được.
Nàng ta nói: “Võ An hầu tự mình mạo hiểm, vạn dặm truy sát giáo chủ Vô Sinh giáo, vì thiên hạ diệt trừ một đại họa, công đức vô hạn. Thanh Như chỉ là đứng đây chờ một chút, sao chịu được hai chữ ‘làm phiền’ chứ?”
“Chuyện giết Trương Lâm Xuyên, không phải là công lao của một mình Khương Vọng, không dám nhận. Nếu không phải Tam Hình Cung bố cáo thiên hạ, khiến cho Vô Sinh Giáo trở thành chuột chạy qua đường, thì sao có thể đẩy Trương Lâm Xuyên rơi vào đường cùng?”
Khương Vọng vừa nói, vừa lấy ra một quyển sách mỏng từ trong hộp trữ vật, dùng hai tay đưa tới: “Bạn tốt Lâm Hữu Tà bị Trương Lâm Xuyên sát hại, trở thành chuyện chấn động cả đời. Ta nghĩ rất lâu, có lẽ phần truyền thừa này, nên truyền đến càng nhiều người có thể ứng dụng nó, phát huy tác dụng lớn hơn nữa. Lúc nàng ấy còn sống đã quyết định tới Tam Hình Cung tiến tu, tiếc là không thể thực hiện… Đây là chuyện mà Lâm Hữu Tà muốn làm, cũng là di nguyện của nàng ấy.”
Trác Thanh Như nhận lấy quyển sách mỏng này, chỉ thấy trên bìa sách chỉ viết hai chữ… Hữu Tà.
Mở bìa sách ra, phía dưới trang tên sách có một dòng nhữ nhỏ, viết là: Lâm Huống, Ô Liệt đồng tác giả, Lâm Hữu Tà được truyền, Khương Vọng cẩn thận ghi chép.
Chữ của vị công trận hầu gia này ngược lại không đẹp lắm, nhưng rất có phong cách, vả lại nét bút trau chuốt, vô cùng cẩn thận.
Nàng ta hầu như có thể tưởng tượng ra, vị vương hầu trẻ tuổi nổi danh thiên hạ này, ngồi ngay ngắn trước bàn đọc sách, từng nét từng nét viết xuống hàng chữ này như thế nào.
Đối với hai cái tên Lâm Huống và Ô Liệt này, Trác Thanh Như rất tôn trọng. Cống hiến của bọn họ đối với thuật Hình Danh, trong Tam Hình Cung đã sớm ghi nhận.
Lúc này, nàng ta nghiêm túc lật quyển sách, ban đầu chỉ định lướt qua, đánh giá sơ bộ giá trị của nó, nhưng vừa nhìn, liền đắm chìm trong đó.
Một lúc lâu sau, gấp lại sách, nhất thời không nói gì.
Là một học giả, nàng ta hiểu rất rõ vị trí của thuật pháp trong thế giới hiện tại. Với sự phát triển không ngừng của hệ thống chính trị, dòng chảy nhân đạo đang không ngừng tiến lên, thuật pháp ngày càng trở nên quan trọng.
Là một phần quan trọng của thuật pháp, thuật hình danh đến hiện tại, đã trở thành một môn học vô cùng uyên thâm và phức tạp.
Chín loại mười tám khoa, từ nghe, nhìn, ngửi, cảm, đến giấu, tác, vẽ, minh, có tổng cộng năm kinh bảy điển, vô số bí thuật. Có thể nói, người xưa đã tìm hiểu mọi ngóc ngách của thuật hình danh ở mỗi thời đại.
Nhưng theo thế giới tu hành không ngừng phát triển, các loại đạo thuật không ngừng được cách tân, dưới sự tiến hóa của thời đại, nó tất nhiên cũng có nhiều khả năng hơn.
Và rất rõ ràng rằng…
Bộ [Hữu Tà] này, đã nắm bắt được loại khả năng này!
Xuất thân từ Củ Địa cung, là cao đồ của đại tông sư pháp gia Ngô Bệnh Dĩ, Trác Thanh Như có tầm nhìn cỡ nào?
Nàng ta hoàn toàn có thể nhìn ra, bộ bí tịch gia truyền Lâm thị này, có tư cách trở thành một tác phẩm Hình Danh kinh điển!
Đối với những người tu hành bình thường mà nói, nó không hề có giá trị chiến đấu hay tu hành gì.
Nhưng mà đối với môn đồ pháp gia nghiên cứu thuật hình danh mà nói, nó lại là bảo vật vô giá.
Mà đối với những… người bị hại ôm hận mà chết trong thời gian dài, không tìm được chân tướng mà nói, nó há chỉ có thể dùng hai chữ giá trị để cân nhắc?



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad