Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 876: Đời này cuối cùng không thành Phật

Chương 876: Đời này cuối cùng không thành Phật
Nhưng bối phận là bối phận, với tư cách là thủ tọa Quan Thế Viện hiện tại của Huyền Không Tự, Khổ Đế cũng không cần phải làm trái ý nguyện vì ai đó.
Chỉ Ác thiển sư không lông mày thở dài: "Quan Diễn là đệ tử được Chỉ Tương thu nhận. Trong tất cả các đệ tử trong hàng chữ lót "Quan", y là đệ tử nhập môn trễ nhất, trẻ tuổi nhất, và là tiểu sư đệ của tất cả đệ tử có chữ lót "Quan"
"Khi Chỉ Tương chết, đã nhờ Chỉ Hưu chăm sóc, sau đó Chỉ Hưu cũng chết. Là phương trượng..."
Hòa thượng không lông mày nói đến đây, có chút áy náy mà liếc mắt nhìn Khổ Mệnh, sau đó nói tiếp: "Là Chỉ Niệm sư huynh đích thân chăm sóc y."
Chỉ Niệm sư huynh trong miệng Chỉ Ác thiển sư đương nhiên là phương trượng của Huyền Không Tự lúc bấy giờ.
Người đó đã viên tịch (1) từ lâu, và để lại kim thân trong Tháp Lâm này.
(1) Viên tịch: nói người tu hành theo Đạo Phật chết.
Khổ Đế cau mày và nói: "Sơn môn bảo vệ y như vậy, vậy thì y hẳn phải trung trinh như một mới đúng."
"Năm đó Chỉ Niệm sư huynh còn định để y làm phương trượng kế nhiệm đấy, nhưng đáng tiếc sau đó lại bị lạc trong thế giới bí cảnh, bặt vô âm tín. Không ngờ sau bao lâu như vậy vẫn có thể nhận được tin tức từ y."
Chỉ Ác thiền sư lắc đầu: "Trong tất cả những Phật tử mà ta đã thấy, từ năm đó đến nay thì ngộ tính của y là đứng đầu. Thật đáng tiếc..."
"Nếu y đã mạnh như thế, vậy thì càng không thể để y đi như thế được!"
Khổ Đế thực sự có chút không hài lòng, quy củ chính là quy củ, vai vế của Chỉ Ác thiển sư đương nhiên là rất cao và đáng được tôn trọng, nhưng với tư cách là thủ tọa của Quan Thế Viện, lão đang đứng ở chỗ này để nói chuyện quy củ, nhưng người này lại đến để nhớ lại chuyện cũ, thực sự khiến người khác không hài lòng.
Nói dễ nghe một chút thì chỉ là miệng thích nói nhảm, còn nói khó nghe một chút thì chính là cậy già lên mặt!
Chỉ Ác thiền sư nhìn lão một cái, cười khổ nói: "Thủ tọa của Quan Thế Viện đã thay đổi nhiều như vậy, mà tất cả đều như là đúc ra từ một khuôn vậy, tất cả đều cứng nhắc. Khi nhìn thấy ngươi, ta có cảm giác như vẫn đang ở năm đó vậy."
"Không phải là Quan Thế Viện ta làm việc khắc nghiệt, thủ tọa Quan Thế Viện các đời có bản tính hà khắc. Mà là vì Quan Thế Viện ta kiêm chưởng giám sát, giới luật, chúng ta không giữ gìn quy củ thì ai giữ gìn quy củ đây?"
Khổ Đế cũng không che giấu tâm tình nữa, nói thẳng: "Đây là trách nhiệm, vẫn thỉnh thiền sư chớ nhúng tay vào nữa."
Thoạt nhìn, Chỉ Ác thiển sư trẻ hơn đám người Khổ Mệnh rất nhiều, đáng vẻ chỉ khoảng hơn 40 tuổi. Điều đó chứng tỏ có lẽ ông ta đã thành tựu Thần Lâm ở độ tuổi này, không già yếu đi nữa.
Chỉ là tướng mạo của ông ta thực sự có chút hung ác, không quá giống người trong Phật Môn.
Đối diện với sự bất mãn của Khổ Đế, mi cốt của ông ta giật giật lộ rõ hung ác, nhưng thực ra giọng nói không hề có vẻ giận giữ:
"Vậy liền theo quy củ của sơn môn, cũng không nên đi tìm Quan Diễn nữa. Hắn đã không còn mắc nợ Huyền Không Tự nữa rồi."
Tuy tôn sư trọng đạo, tôn trọng trưởng bối là chuyện nên làm, nhưng làm tròn trách nhiệm, giữ gìn quy củ cũng là việc nên làm.
Mà sự lựa chọn giữa hai bên của Khổ Đế rất rõ ràng, y không hề nhượng bộ, thậm chí còn có chút sắc sảo nói: "Bế quan nhiều năm, có lẽ ngài đã quên quy củ của sơn môn"
Trong cả Huyền Không Tự, thủ tọa của Quan Thế Viện có tiếng là vừa đáng ghét vừa cứng nhắc, chuyện gì cũng theo quy củ. Ngoại trừ hòa thượng Khổ Giác càn quấy ra thì không ai có thể khiến y nhượng bộ.
Chỉ Ác thiền sư là cao tăng tiền bối, Khổ Đế cũng là thủ tọa một viện, nếu thực sự gây ra ầm ĩlớn gì đó, đương nhiên sẽ không phải chuyện tốt đối với Huyền Không Tự.
Trái lại, Khổ Mệnh phương trượng chợt cảm nhận được điều gì, thốt lên hỏi: "Trước đó ngài nói công lao năm trăm năm giáo hóa, là để chỉ...."
"Các ngươi vẫn chưa phát hiện ra sao?" Chỉ Ác thiển sư thở dài:
"Nhìn Định Dư Tháp đi"
Lúc này, Khổ Đế mới chuyển mắt qua Định Dư tháp, mới thoáng nhìn một cái đã kinh hãi.
Trước đó vì tôn trọng những cao tăng đã viên tịch nên bọn họ không hề quan sát rõ bên trong tháp đá.
Hiện tại, hướng mắt nhìn vào bên trong dưới sự nhắc nhở của Chỉ Ác thiền sư liền lập tức phát hiện, trong Định Dư Tháp đó, ngoài kim thân của Định Dư pháp sư ra, không biết đã có thêm một pho kim thân nhỏ hơn từ lúc nào!
Giọng nói và gương mặt như phảng phất đâu đây, sinh động như thật, kim quang lưu chuyển, nghiêm túc và trang trọng.
Tòa tháp đá này nghiễm nhiên lại trở thành tháp có hai kim thân.
"Là Chỉ Tương đó."
Âm thanh của Chỉ Ác thiển sư trầm mặc vang lên: "Tụ hợp trong kim thân này chính là công lao giáo hóa, là đức trong đức. Hơn nữa lại còn dựng thẳng lên vào ngày hôm nay, ngoài Quan Diễn ra thì còn có thể là ai? Năm trăm năm qua hắn đã làm những gì, đều có thể nhìn thấy từ kim thân này.
Các ngươi còn nghi ngờ gì nữa?"
"Hắn dùng công đức của mình để đắp nặn kim thân cho sư phụ hắn. Đã để lại một pho kim thân cho Huyền Không Tự ta như vậy, hắn còn nợ Huyền Không Tự cái gì nữa đây?"
Đời này cuối cùng không thành Phật, đời này cuối cùng không thành Phật.
Khổ Mệnh niệm câu này trong lòng hai lần. Rất nhiều người nói ta không thành Phật, ta không làm chuyện này, thực ra là ngay từ đầu đã không làm được. Nhưng từ phần công đức này có thể thấy, Quan Diễn thực sự có cơ hội thành Phật, nhưng y cũng thực sự từ bỏ rồi.
Chỉ có loại dứt bỏ này mới thực sự khiến người khác cảm nhận được phân lượng.
"Nam mô Thích Ca Mâu Ni Phật" Khổ Đế chắp tay tụng kinh Phật: "Là do Khổ Đế không xem xét kỹ lưỡng, suýt chút nữa đã làm oan đại đức. Nguyện diện bích một tháng để đền nghiệp này"
(1) Diện bích IŠ: Ngồi xoay mặt vào vách để xám hối về những lầm lỗi mình đã gây ra.
Y không có yêu ghét cá nhân với Quan Diễn, giữ gìn quy củ rất nghiêm ngặt, nhưng khi biết mình sai cũng không mượn cớ che đậy, lập tức nhận sai.
"Thiện tai!"
Âm thanh mờ mịt, bóng dáng của Chỉ Ác thiển sư đã biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad