Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1677: Không thể nhìn thấy năm thần thông

Chương 1677: Không thể nhìn thấy năm thần thông
Đương nhiên, rất nhiều người chỉ là bởi vì bản thân không thấy được cuộc chiến xuất sắc tuyệt diệu cho nên mới oán giận.
Bọn họ hiển nhiên rõ ràng cuộc chiến giữa Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân như thế nào cũng không có khả năng thoát khỏi tầm nhìn của Chân Quân Dư Tỷ.
Càng sẽ không tồn tại trường hợp bay tới nơi quá xa, bị kẻ khác can thiệp ảnh hưởng tính công bằng chính xác, sẽ không trở về, vv...
Bọn họ hoặc là chỉ oán giận một lát, hoặc là hy vọng Dư Tỷ ra tay kéo chiến trường của Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân quay về tầm nhìn để bọn hắn có thể tiếp tục thưởng thức — việc này đương nhiên là không có khả năng.
Cái gọi là nhốn nháo ồn ào, cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Trong đám tu sĩ siêu phàm cũng không tránh khỏi có kẻ dung tục tầm thường.
Mà người có thể nhìn thấy cuộc chiến đặc sắc thì về căn bản là sẽ không phân tâm, cũng không rảnh ồn ào.
Lúc này Khương Vọng đã mở ra Càn Dương Chi Đồng.
Mắt trái biến thành màu đỏ lập lòe ra ánh sáng, chăm chú nhìn thẳng hình sáng của Trọng Huyền Tuân và Đấu Chiêu.
Đây tuyệt đối là cuộc chiến thiên kiêu Ngoại Lâu đương thời không thể bỏ lỡ.
Hắn nhìn thấy - Ổ trên mấy ngàn dặm trời cao, Đấu Chiêu vẫn bị Trọng Huyền Tuân đẩy không ngừng bay lên, hơn nữa không ngừng gia tốc.
Không khí bị ma sát đến mức không ngừng nổ đùng đoàng.
Tinh Quang khống chế đao Trảm Thần và Tinh Quang khống chế nắm đấm Ngũ thần thông điên cuồng đối chiến ở quanh thân hai người. Nhưng hai bên thế lực ngang nhau, đều không thể chân chính ảnh hưởng đến đối phương, phá vỡ vô số ánh sao vòng quanh hai vị thiên kiêu bay múa, ngược lại như là đang cổ vũ cho bọn họ.
Độ cao có thể nói là khủng khiếp này vẫn bị hạn chế trong phạm vi mà trụ Lục Hợp bao phủ.
Cũng vẫn chưa từng vượt qua độ cao pháp tướng của sáu vị Chí Tôn.
Cho dù là điểm cuối của thị lực cũng không nhìn thấy điểm cuối của trụ Lục Hợp, cho nên tất nhiên cũng không nhìn thấy mặt của sáu vị Chí Tôn.
Một góc long bào chính là một mảnh màn trời.
Trong lòng Khương Vọng bỗng hiểu ra, trụ Lục Hợp và pháp tướng của sáu vị Chí Tôn là "đội trời đạp đất" ở trong phạm vi Quan Hà Đài.
Mà cũng không phải thật sự "đội" toàn bộ bầu trời của thế giới hiện thực.
Hắn không thể lý giải được sự tồn tại của sáu vị Chí Tôn, không rõ ràng lắm bọn họ có thể làm được điểm này hay không.
Nhưng rõ ràng trụ Lục Hợp "đội trời đạp đất" hạn chế trong ở phạm vi Quan Hà Đài. Nếu không thì ở bất kỳ chỗ nào trong thế giới hiện thực đã có thể nhìn thấy trụ Lục Hợp rồi.
Nhưng trên thực tế, chỉ có bước lên Quan Hà Đài mới có thể nhìn thấy trụ Lục Hợp.
Chỉ là phía trước hắn không chú ý tới việc này, chưa từng suy xét những việc này.
Lúc này nhìn theo hai người đang chiến đấu, tầm nhìn không ngừng cất cao, xem càng nhiều, không tự chủ cũng nghĩ đến càng nhiều.
Nơi này là một vùng trời đất riêng? Hay là gom vùng trời đất này vào Quan Hà Đài?
Dựa vào tu vi và tầm mắt hiện tại của Khương Vọng, hắn còn chưa thể lý giải loại vĩ đại này.
Nhận tri duy nhất của hắn chính là tuy rằng hiện tại độ cao của cuộc chiến giữa Trọng Huyền Tuân và Đấu Chiêu rất khủng khiếp, nhưng không phải thật sự siêu thoát Quan Hà Đài.
Chẳng sợ bọn họ bay lên cao bao nhiêu, bay đi xa bao nhiêu, thậm chí rơi vào trong trận gió, đâm tới mặt trời thì cũng vẫn ở trong phạm vi tương ứng của Quan Hà Đài.
Thật không hổ là Hùng Đài đệ nhất thế gian, vĩ đại vĩnh viễn trấn giữ sông lớn.
Hiểu biết càng nhiều, càng thấu hiểu ý nghĩa của "Vĩ đại".
Vòm trời của Quan Hà Đài, cũng là vòm trời chân chính.
Cho nên khi trận gió như đao bỗng nhiên quay lại chém xuống Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân đang giao chiến...
Tình thế hỗn loạn không thể không xảy ra.
Bởi vì trong cuộc chiến đỉnh cao như cuộc chiến giữa Đấu Chiêu và Trọng Huyền Tuân như vậy, bất kể tăng giảm một chút lực lượng nào cũng đều có khả năng biến chuyển kết cục thắng bại.
Mà trong giờ phút này, tất cả ảnh hưởng đến từ bên ngoài đều không có lợi cho Đấu Chiêu.
Đây đúng là nguyên nhân tại sao Đấu Chiêu không ngừng muốn tránh thoát, mà Trọng Huyền Tuân gắt gao giữ lại.
"Không thể nhìn thấy cái thần thông thứ năm của ngươi, ta rất đáng tiếc."
Dưới sự trợ giúp của Thanh Văn Tiên Thái, lỗ tai Khương Vọng thu được câu nói như thế.
Đó là giọng nói tự xin xán lạn của Đấu Chiêu.
Tại sao y lại nói như thế?
Đây thực sự không giống như lời của một người đang trong trạng thái bất lợi.
Tiện đà là Trọng Huyền Tuân đáp lại, giọng nói kiêu ngạo thong dong: "Tiếc nuối là quyền lợi của kẻ thua"
"Ha ha ha ha ha!"
Đấu Chiêu bỗng nhiên cười lớn ở trên trời cao.
Thanh âm này kiêu ngạo ngông cuồng.
Khí thế cả người y đột nhiên biến đổi.
Từ trạng thái ấm áp xán lạn bỗng trở nên vênh váo hung hăng!
Vạt áo tung bay phần phật, ánh mắt sáng ngời.
Bắt đầu từ đôi tay cầm đao của y, ánh vàng bắt đầu lan tràn.
Ánh sáng vàng lấp lánh nhanh chóng "tràn" ra toàn thân.
Lông mày, đôi mắt, mái tóc y,... cả thân thể thậm chí quần áo, thậm chí Thiên Kiêu đao.
Tất cả đều bị một loại màu vàng tươi rực rỡ bao phủ.
Y tựa nắng gắt, chói chang cháy bồng.
Ỗ trên trời cao vạn trượng kia, Đấu Chiêu lộ ra Đấu Chiến Kim Thân!
Uỳnh!
Đó là một tiếng nổ vang ở trên không trung rất cao.
Như sấm rên nổ tung giữa vạn dặm trời trong xanh.
Khương Vọng kinh ngạc nhìn thấy - Ổ trên trời cao vạn trượng kia, Trọng Huyền Tuân trong trạng thái Ngũ Phủ Đồng Diệu như thần tựa ma...
Thế mà bị một đao chém xuống dưới!
Cũng không thể nói Đấu Chiêu dựa vào lực lượng thuần túy ở trạng thái Đấu Chiến Kim Thân vượt qua Trọng Huyền Tuân.
Nhưng vào khoảng khắc y lộ ra Đấu Chiến Kim Thân, ý chí và động tác đều đang bùng nổ.
Như trăm hoa xuân đua nở, thủy triều lên cuồn cuộn.
Trọng Huyền Tuân không còn có thể ngăn cản đao của y!
Ngũ thần thông quyền mang theo tinh quang cũng tan tành dưới đao Trảm Thần của Đấu Chiêu.
Trong tình huống như vậy, không thể nào đẩy Đấu Chiêu lên cao.
Nếu tiếp tục giằng co, Đấu Chiêu có thể chém chết Trọng Huyền Tuân bằng đao của mình mà không cần phải bay quá xa.
Cả hai bên trong trận đấu đều hiểu rất rõ điều này.
Trong hoàn cảnh đó, Trọng Huyền Tuân đã quyết đoán kích hoạt thần thông, điên đảo Trọng Huyền!
Y nhấc Thiên Luân, đột nhiên rơi xuống rất nhanh.
Thiên Luân và mũi đao Thiên Kiêu phút chốc đã tách ra.
Nhưng...
Keng!
Đao Thiên Kiêu nhanh chóng chém xuống, lại chém lên Thiên Luân một lần nữa!
Lúc này Trọng Huyền Tuân muốn thoát khỏi dây dưa, nhưng Đấu Chiêu không muốn vậy!
Y ở phía trên, xuất đao điên cuồng Bởi Trọng Huyền Tuân đang tăng tốc độ để hạ xuống, để tránh y thoát khỏi thế đao, Đấu Chiêu không sử dụng bất kỳ đao pháp phức tạp nào, mà là đơn giản nhất, trực tiếp nhất...
Chém!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad