Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2025: Đạo khác biệt

Chương 2025: Đạo khác biệt
Dư Bắc Đấu nói: "Sư huynh đã tu Mệnh Chiêm Thuật ba trăm năm. Sau khi sáng chế ra Huyết Chiêm Thuật, sư huynh chỉ tốn ba năm để chuyển dần từ trạng thái đi trên băng mỏng đến không còn kiêng nể. Việc hy sinh người khác trở thành thói quen thì sẽ không tự biết nữa. Độc Huyết Chiêm đang giết chết tính người."
Khương Vọng im lặng.
Miêu tả của Dư Bắc Đấu khiến hắn tự hỏi rất nhiều điều.
Trên đời này có rất nhiều người không xem mình là con người, cũng có càng nhiều kẻ không xem người khác là con người.
Hắn đã thấy quá nhiều trên con đường này.
Tu hành là thoát tục siêu phàm, chỉ giữ tinh túy. Tu hành là can đảm siêu phàm, trách nhiệm và thương xót chứ không phải là cao quý hơn người.
"Về mặt hiệu quả thì Huyết Chiêm Thuật không nhìn xa bằng Mệnh Chiêm Thuật, nhưng nó cụ thể và thường tính toán mỗi người chính xác hơn. Do Huyết Chiêm Thuật đòi hỏi cái giá phải trả lớn nên ít cần sự nỗ lực của người bói toán."
"Tuy nhiên, đứng theo góc độ là người bói toán thì Huyết Chiêm có vẻ trội hơn Mệnh Chiêm. Kẻ hại người không lợi mình đông đảo, nếu hại người mà lợi mình thì muôn đời khó mất."
Dư Bắc Đấu ngồi xếp bằng, đắm chìm trong chuyện quá khứ, giọng buồn bã: "Đêm Huyết Chiêm Thuật ra đời, ta đã thấy dòng sông vận mệnh nhuốm màu máu. Khi ấy ta đã tự nhủ rằng đó là một con đường sai lầm, ta nhất định phải sửa đổi nó... Nhưng ngươi biết ta giết chết sư huynh của mình như thế nào không?"
Khương Vọng biết Dư Bắc Đấu không cần câu trả lời cho vấn đề này, lão chỉ cần người lắng nghe.
Do đó, hắn lắng nghe.
Dư Bắc Đấu hơi rũ mắt: "Sư huynh không đề phòng ta."
Dư Bắc Đấu chỉ nhắc đến cái chết của sư huynh mình bằng một câu, nhưng tất cả cảm xúc phức tạp và dày vò đều nằm gọn trong đó.
Hiển nhiên Khương Vọng đã biết Dư Bắc Đấu tự tay giết chết sư huynh của mình, đồng thời truy sát Đoán Mệnh Nhân Ma hàng năm trời hòng xóa bỏ Huyết Chiêm Thuật. Lão căn cứ vào truyền thống của Mệnh Chiêm Thuật cũng như lập trường của Nhân tộc để đưa ra sự lựa chọn này.
Nhưng đứng trên lập trường của sư huynh lão thì sao?
Vị thiên tài tuyệt thế kia chỉ không cam lòng mặc cho Mệnh Chiêm Thuật rơi vào ngõ cụt rồi biến mất nên mới thử khai sáng một con đường xưa nay chưa từng có. Để bước trên con đường này, chắc chắn ông ta cũng đã phải chịu nhiều cực khổ, bỏ ra nhiều nỗ lực mới đạt được thành công!
Ông ta sẽ chia sẻ niềm vui với ai?
Sư phụ, sư đệ, người ông ta cho rằng bạn đồng hành...
Rõ ràng ông ta đã bước sang một con đường hoàn toàn khác. Người mở ra con đường Huyết Chiêm Thuật ắt hẳn là một kẻ lạnh lùng, xem muôn dân như cỏ rác... Thế mà ông ta lại không đề phòng Dư Bắc Đấu, kết quả chết trong tay lão...
Con người thật là phức tạp.
Không chỉ mỗi Dư Bắc Đấu hay vị sư huynh kia của lão phức tạp, mà mọi người kể cả Đoán Mệnh Nhân Ma cũng đâu phải là ngoại lệ?
Nhìn từ góc độ nào cũng thấy Đoán Mệnh Nhân Ma đáng chết vạn lần vì tội lỗi của mình.
Thế nhưng trên lập trường của Đoán Mệnh Nhân Ma thì lại khác. Rõ ràng sư phụ gã đã trở thành nhân vật tiên phong mở ra con đường mới cho Mệnh Chiêm Thuật, vậy mà sư phụ gã lại bị sư thúc đố kỵ tài hoa ám sát... Thử hỏi sao gã lại không hận?
Cho đến lúc chết, gã vẫn nhìn chăm chăm Dư Bắc Đấu không nhắm mắt!
Gã luôn cho rằng những thứ như "túi độc", "lồng sắt" đều là cái cớ.
Trong mắt gã, Dư Bắc Đấu là một kẻ tiểu nhân hèn hạ đố kỵ tài năng.
Gã không ngại trở thành Nhân Ma, lấy thân tế kiếm để hoàn thành vụ báo thù này.
Lúc gã tiện tay lấy mạng người tính quẻ, lúc gã phái người tàn sát Thanh Vân Đình để cầu bình hành chi huyết...
Gã sẽ thấy bản thân đang làm chuyện sai trái sao?
Khương Vọng từng tự hỏi đáp án của vấn đề tương tự nằm ở đâu.
Hắn đã từng hỏi Diệp Thanh Vũ: "Làm chuyện sai lầm vì mục đích đúng có đúng không?"
Lúc đó Diệp Thanh Vũ trả lời: "Đã biết là chuyện sai lầm rồi thì còn gì đúng nữa?"
Thủ đoạn sai lầm không thể nào cho ra kết quả đúng, đó là điều Khương Vọng vẫn luôn tin tưởng.
Do đó, chí ít hiện tại hắn cũng đứng về phía Dư Bắc Đấu trong vụ Mệnh Chiêm và Huyết Chiêm này.
Hắn ngồi xếp bằng ngay ngắn nhìn Dư Bắc Đấu.
Biểu cảm của Dư Bắc Đấu rất phức tạp, nhiều tâm trạng trộn lẫn vào nhau.
Đau khổ, hồi tưởng, cương quyết... nhưng không có hối hận.
Như đã nói với Quẻ Sư, dẫu thời gian có quay lại thì lão vẫn sẽ giết chết sư huynh mình.
Có lẽ xưa nay chưa từng có tiêu chuẩn duy nhất về đúng và sai.
Đôi khi, nó chỉ là hai con đường kéo dài rồi va chạm nhau, nhưng chỉ có một con đường được đi tiếp.
Thậm chí nó không liên quan gì tới yêu hận.
Đường đã dẫn tới đây, chỉ có thể tiếp tục đi tới dẫu biết trước kết cục là phân ra sống chết, sẽ có một người phải ngã xuống.
Khương Vọng suy nghĩ một lát rồi hỏi tiếp: "Vậy Tinh Chiêm Thuật thì sao? Ta thật sự không rõ sự khác biệt giữa nó với Mệnh Chiêm và Huyết Chiêm."
Dư Bắc Đấu thuận miệng giải thích, hình như là biết gì đều sẽ nói: "Chiếu theo so sánh vận mệnh là dòng sông, sinh linh trên thế gian là cá lội trong nước thì điểm khác biệt lớn nhất của Tinh Chiêm Thuật là... các nhà hiền triết của đạo này đã neo giữ tinh thần, phân chia tinh vực và đổi mới con đường tu hành, giúp người tu hành Ngoại Lâu mà không cần phải mượn thần thông."
"Trong dòng sông vận mệnh phản chiếu tinh thần, mệnh đồ và tinh quang. Tu sĩ Ngoại Lâu càng nhiều thì sự liên hệ càng sâu sắc. Ngược lại, Tinh Chiêm Thuật phát triển càng thấu triệt thì mọi người lại càng hiểu rõ tinh không, con đường Ngoại Lâu sẽ càng ổn định và dễ dàng thành lập hơn..."
"Vì Tinh Chiêm Thuật sẽ phát triển cùng với thế giới tu hành, sở hữu tương lai vô hạn... nên nó được mọi người công nhận là chính thống."
"Lịch sử phát triển lâu dài, tinh thần soi chiếu muôn thuở chuyển dời đến hiện tại. Thậm chí tính chính xác của Tinh Chiêm Thuật đã vượt trên Mệnh Chiêm Thuật, nhưng độ khó của nó lại thấp hơn Mệnh Chiêm rất nhiều."
"Nếu so sánh cái giá phải trả cho việc bói toán thì người tu luyện Tinh Chiêm Thuật chỉ cần ngước nhìn tinh không trong dòng sông vận mệnh để nghiên cứu sự liên hệ giữa tinh thần và vận mệnh, cũng không cần phải mạo hiểm nhảy khỏi sông hay giết cá để tạo gợn sóng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad