Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3457. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (1)



Chương 3457. Ngươi thấy ta có đặc sắc không? (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một thương kinh diễm dấy lên sóng gió ngập trời trong Vạn Thần Hải này đã để lại dấu ấn sâu sắc vĩnh viễn không bao giờ phai mờ trong mắt các yêu quái ở đây.
Về sau, bao nhiêu lần nhớ lại chuyện cũ, đều sẽ không bao giờ quên cảnh tượng sáng chói này.
Đáng tiếc Khương Vọng ẩn nấp trong Hồng Trang Kính không thể nhìn thấy cảnh này.
Lúc Linh Hi Hoa phi thương, chư thần trong Vạn Thần Hải đều vang lên, hắn ở thế giới trong kính cũng bỗng chốc bùng lên thần hỏa!
Mặc dù da của hắn phản ứng cực nhanh, lập tức xích hỏa lưu thân, lấy Tam Vị Chân Hỏa dập tắt thần hỏa.
Nhưng trong ngọn lửa màu đỏ quanh thân đó, từng ngọn lửa vàng sinh rồi lại diệt, diệt rồi lại sinh, từng ngọn thần hỏa không ngừng sinh ra!
Đây là lần thứ hai Vạn Thần Hải gọi hắn.
Lần đầu tiên là khi Linh Hi Hoa đánh động Vạn Thần Hải trước thời hạn, kêu gọi thần danh của Vô Diện Thần. Bởi vì từ đầu đến cuối hắn chưa từng thu nạp tín ngưỡng Vô Diện Giáo, lại có Hồng Trang Kính cách trở, cho nên không hề bị ảnh hưởng.
Theo lý mà nói, Trì Vân Sơn Thần chỉ là một danh hiệu, chỉ để lừa gạt Sài A Tứ vài câu mà thôi, không bị tìm được mới đúng.
Nhưng lần kêu gọi thứ hai hoàn toàn khác biệt.
Không chỉ Vạn Thần Hải đang trong trạng thái phun trào thần lực mà còn bắt đầu sử dụng thủ đoạn ẩn giấu ở chỗ Dương Dũ, gõ vang Tâm Đầu Chuông, trút sức mạnh mênh mông này xuống Thần Tiêu Ẩn Bí, triệt để lục soát giới này.
Linh Hi Hoa nắm chắc thời cơ, xoay chuyển phương hướng lục soát của Vạn Thần Hải, từ đó sinh ra sức mạnh kêu gọi thần linh, so với lần kêu gọi đầu tiên thì mạnh hơn nào chỉ gấp mười gấp trăm lần?
Giống như lúc ở thành Ma Vân, Khương Vọng luôn giữ khoảng cách với Vô Diện Thần, vậy mà Hổ Thái Tuế vẫn ngược dòng tìm được vị trí của hắn.
Mọi chuyện xảy ra đều để lại dấu vết.
Khi sức mạnh bành trướng đến một mức độ nhất định, bất cứ một chi tiết nào, cho dù nhỏ đến mấy, cũng không thoát được.
Huống chi Trì Vân Sơn Thần đang ở ngay giới này. Liên hệ duy nhất với danh hiệu Trì Vân Sơn Thần này – Sài A Tứ hễ mở miệng là Thượng Tôn – cũng đang ở trong giới này.
Huống chi trước đây không lâu Khương Vọng còn ra tay lấy đi hai đóa linh diễm!
Tất cả manh mối liên quan đến Trì Vân Sơn Thần đột nhiên bị bắt lấy, sau đó gần như hô hoán thần danh hết lần này đến lần khác. Trì Vân Sơn Thần mặc dù không phải “thần”, nhưng có “danh” tồn tại.
Linh Hi Hoa mượn lực đánh động Vạn Thần Hải, là chư thần đang triệt để lục soát thế giới Thần Tiêu, hô hoán tất cả mọi thứ liên quan tại đây.
Một hơi nào chỉ ngàn vạn lần.
Cuối cùng ngay cả Hồng Trang Kính cũng không thể ngăn cản, thần hỏa đốt lên bản tôn Trì Vân Sơn Thần!
Khương Vọng dùng Tam Muội Chân Hỏa dập tắt thần hỏa, dốc sức cô lập bản thân.
Nhưng sức người có hạn, thần lực vô hạn. Sớm muộn gì hắn cũng sẽ không ngăn cản nổi.
Thậm chí cho dù hắn thật sự có sức mạnh vô hạn, có thể tùy tiện áp chế sức mạnh ứng thần, hoặc nếu tồn tại ăn rồng sâu trong sương trắng thức tỉnh và ra tay, hắn và Hồng Trang Kính của hắn cũng không ẩn giấu được nữa.
Tiếng hô hoán của các vị thần tuôn ra như nước, trải khắp thế giới Thần Tiêu, mà trong Hồng Trang Kính lại xuất hiện một cái hố sâu, sức mạnh ứng thần chỉ có vào chứ không có ra.
Hiện tại chỉ là vì trận chiến quá kịch liệt, ầm ầm dậy sóng, chờ đến khi Vạn Thần Hải thoáng bình lặng một chút, hố sâu dưới đáy nước ắt hẳn sẽ phản chiếu trên mặt nước hết sức rõ ràng. Nếu lần theo hướng đi của sức mạnh ứng thần thì sẽ bắt được điểm rơi của Trì Vân Sơn Thần.
Cho nên bại lộ đã là kết cục định sẵn. Sở dĩ Khương Vọng không lập tức rút kiếm xông lên là vì vẫn có kỳ vọng vào bản thân, tuyệt đối không ôm tâm lý vò sứt không sợ vỡ. Hắn đau khổ chống lại sức mạnh ứng thần là muốn tìm một lựa chọn không đến nỗi hỏng bét trong cục diện hỏng bét này!
Thời gian vẫn đang trôi đi, câu chuyện vẫn đang diễn ra.
Mà giờ khắc này, ánh mắt các yêu quái vẫn đang bị Linh Hi Hoa và Hùng Tam Tư hấp dẫn. Hùng Tam Tư nâng cao thương bạc, khuấy động sóng biển giận dữ, một thương khiến người ta phải nhìn hạng tám Thiên Bảng Tân Vương bằng con mắt khác.
Duy chỉ có Linh Hi Hoa thấy được rõ ràng trước khi mũi thương đâm xuyên ngực bụng của Cự Viên Thần Tướng, môi của Hùng Tam Tư mấp máy gì đó, nói ngôn ngữ của Khuyển tộc, là câu: “Theo ta vào trận rồi lại giết!”
Cố ý nói với Linh Hi Hoa bằng ngôn ngữ từ thời còn mang thân thể của yêu.
Khinh miệt như vậy, kiêu ngạo như vậy.
Giờ khắc này, lửa giận đã đốt cháy tâm trí Linh Hi Hoa, quanh thân toàn là lửa đen, tay cầm một khúc xương, theo sát đằng sau, nhảy vào giữa ngực bụng của Cự Viên Thần Tướng. Lúc này Cự Viên Thần Tướng vẫn đang đờ đẫn, có sức mạnh mênh mông vô tận nhưng phản ứng lại không theo kịp.
Bàn tay dần dần khôi phục còn đang cố cướp lấy đỉnh Thanh Đồng, trong cơ thể đã trời long đất lờ, Lộc Thất Lang, Hùng Tam Tư, Linh Hi Hoa lần lượt xâm nhập, vậy mà hắn ta lại chẳng hay biết gì.
Nơi hắn ta để ý tới chỉ có bản năng sinh mệnh đang không ngừng triệu tập sức mạnh để kháng cự lại Lộc Thất Lang.
Điều này lại vô tình tranh thủ thời gian cho Hùng Tam Tư.
Miệng vết thương rách da rách thịt giống như hang động trên vách núi.
Mà giáp sĩ xông vào hang, tay cầm một cây thương bạc, thẳng tiến không lùi.
Tựa như hai đoàn quân lao vào đánh nhau, chỗ nào triệu tập binh lực trọng điểm thì tất nhiên chỗ đó sẽ là điểm yếu.
Thứ mà Lộc Thất Lang đối đấu chính là chủ lực, là quyền cước, là đao kiếm.
Nơi mà Hùng Tam Tư đánh vào, lại là tim gan.
Trong quá trình liều mạng tranh đấu với Linh Hi Hoa, hắn ta vẫn luôn chú ý tới động tĩnh trong cơ thể Cự Viên Thần Tướng.
Có thể bắt đầu sau nhưng lại đoạt được trước, đánh một thương ngay trước thời khắc mấu chốt Lộc Thất Lang thu hoạch thần anh.
Lúc lên chỉ có một điểm sáng, lúc phóng tinh hà đầy trời. Hết chương 3457.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad