Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3583. Người có tên, cây có bóng



Chương 3583. Người có tên, cây có bóng




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghi vấn trong mắt Trúc Bích Quỳnh vẫn chưa tan đi.
Trác Thanh Như lại nói: “Ta và Võ An Hầu tiện đường đồng hành.”
Trúc Bích Quỳnh lúc này mới thi lễ: “Thì ra là Trác cô nương, Bích Quỳnh thất lễ.”
Cuối cùng mới nhìn về phía Khương Vọng: “Khương... Đạo hữu lần này đến Hoài đảo, cần làm chuyện gì?”
Trúc Bích Quỳnh à Trúc Bích Quỳnh. Trong lòng có một âm thanh đang tự hỏi mình ——Chẳng lẽ ngươi không biết đáp án sao?
Nhưng luôn có một chút chờ mong không nên có, chém mà không dứt.
Sống sót sau tai nạn, rốt cục nhìn thấy bạn cũ, Khương Vọng rất vui mừng. Giống như hắn thấy Hứa Tượng Càn, thấy Lý Long Xuyên, thấy Yến Phủ vậy, thản nhiên cười nói: “Ta là người không chịu ngồi yên. Thiên Tử đuổi ta đến Mê Giới chinh phạt, nên ta đến rồi!”
“Như vậy rất tốt, như vậy rất tốt.” Trúc Bích Quỳnh nói, cong lên khóe miệng, xem như mỉm cười: “Vậy ngươi phải chú ý an toàn.”
Khương Vọng nhẹ giọng cười một tiếng, tự tin phóng khoáng nói không nên lời: “Là những vương hai chữ của Hải tộc kia, tất cả đều phải chú ý an toàn!”
Mấy vị chân truyền Điếu Hải lâu đứng bên cạnh đều có biểu cảm khác nhau.
Phương Phác đã từng truy cầu Trúc Bích Quỳnh nhìn đến nóng mắt, nhưng nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không lên tiếng. Quý Thiếu Khanh chết thế nào, hắn ta vẫn biết đến.
Bao Tung từng giao đấu với Khương Vọng lúc này chỉ muốn đi càng xa một chút.
Từ Nguyên tận mắt nhìn thấy cái chết của Quý Thiếu Khanh, sau khi thấy Khương Vọng ra sân liền im lặng.
Ngược lại, Dương Liễu từng uống rượu buồn, thổ lộ nỗi khổ với Khương Vọng, từng rơi nước mắt vì Chiếu Vô Nhan, còn gật đầu với Khương Vọng, xem như chào hỏi. Khương Vọng cũng gật đầu đáp lại.
Lại nói Khương Vọng và Trúc Bích Quỳnh trò chuyện ở bên cạnh, đương nhiên cũng rất tri kỷ nhường ra sân quyết đấu.
Nhưng Phù Ngạn Thanh và Trần Trị Đào đứng ở trung ương Thiên Nhai Đài, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nhất thời cũng không biết nói gì cho phải.
Lẽ ra quan hệ giữa Phù Ngạn Thanh và Khương Vọng coi như không tệ, trước đó ở chung cũng không có khập khiễng, được cho là đồng đội một thời, sau này lúc tự đi đảo Vô Đông đòi nợ cũng rất lễ phép... Hẳn là không ảnh hưởng đến tình nghĩa.
Nhưng giờ này ngày này, ở trường hợp này trên Thiên Nhai Đài, gặp được tu sĩ cùng thế hệ mà ở Nội Phủ Cảnh từng đến Điếu Hải lâu chặn cửa, danh xưng che đậy duyên hải - Khương Vọng thì một Phù Ngạn Thanh đang muốn khiêu chiến Trần Trị Đào, cạnh tranh danh hiệu thiên kiêu đệ nhất duyên hải, tâm tình không khỏi hơi vi diệu.
Ngươi còn đang tranh sừng ốc ở quần đảo gần biển, Khương Vọng thoái thác là chỉ đi ngang qua xem trò vui... Đã oanh oanh liệt liệt đại náo một trận ở Yêu giới, vang danh thiên ngoại!
“Trận chiến vinh quang” nói ra từ trong miệng anh hùng Nhân tộc, Võ An Hầu Đại Tề, phải có bao nhiêu vinh quang mới có thể xứng đôi?
Người trên đài không đánh lại muốn đánh, nói đánh lại không đánh, nơi khác ở Hoài đảo cũng không nhàn rỗi.
Khi đang nói chuyện, lại có bóng người bay thấp đến từ không trung.
Ba bóng dáng khí tức hùng hậu, giáng lâm Thiên Nhai Đài, lập tức trấn áp âm thanh rầm rĩ.
Bọn họ theo thứ tự là Hải Kinh Bình, Lưu Vũ, Đặng Văn, đều là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh của quần đảo gần biển này. Từng người tay cầm thực quyền, từng người uy danh hiển hách, từng người là Hộ Tông trưởng lão.
Trước kia, Khương Vọng đã từng bị một trưởng lão thực vụ, Hải Tông Minh đuổi giết vạn dặm, kéo lên Hướng Tiền, mượn nhờ Trọng Huyền Trử Lương chỉ điểm, mới giết ngược lại được. Trước kia, vì gặp mặt Hải Kinh Bình, một người không am hiểu xã giao như hắn, lại không tiếc mặt nóng đi dán mông lạnh của Dương Liễu, vừa nâng ly cạn chén, vừa tình cảm khuyên bảo.
Bây giờ hết thảy tám vị Hộ Tông trưởng lão của Điếu Hải lâu, nghe được tên Khương Vọng, ba vị đã lập tức đến!
Người có tên, cây có bóng.
Trong trận chiến Tề Hạ, liên tiếp giết chết bao nhiêu Thần Lâm.
Trong thế giới Thiên Ngục, chém bao nhiêu Yêu Vương!
Tề quốc vì hắn xây thành Võ An, Thiên Yêu truy đuổi hắn tới tận Văn Minh Bồn Địa.
Tu Di Sơn cho hắn lễ chí cao, người Cảnh quốc cũng phải xưng một tiếng anh hùng.
Nếu không phải nơi này là Hoài đảo, bọn họ có thể điều động lực lượng của đại trận hộ đảo bất cứ lúc nào, cho dù tam đại Hộ Tông trưởng lão cùng nhau đến, cũng chưa chắc có tự tin trấn được Khương Vọng!
Còn nếu chỉ vì một Khương Vọng đi ngang qua, đã để Tĩnh Hải trưởng lão đại biểu quyền lực tối cao của Điếu Hải lâu ra mặt tọa trấn, thì Điếu Hải lâu càng khó nói gì đến mặt mũi.
Liếc thấy ba vị Hộ Tông trưởng lão của Điếu Hải lâu khí thế hung hăng, Khương Vọng chẳng những không sợ hãi, trái lại còn rất nhiệt tình duy trì trật tự quyết đấu, ngoắc tay nói với Hải Kinh Bình mình quen biết: “Hải trưởng lão, đã lâu không gặp! Tới đây cùng bằng hữu của ngài một chút, bên này đang quyết đấu đâu!”
Hải Kinh Bình bất đắc dĩ lắc đầu, dẫn theo hai vị lão đồng sự, phi thân đáp xuống bên cạnh Khương Vọng, hơi đau đầu nói: “Võ An Hầu hôm nay sao lại rảnh rỗi đến Hoài đảo ta?”
Ông ta lại nghĩ tới lúc ban đầu ở trong phủ, người trẻ tuổi này nhờ giúp đỡ đủ kiểu, tìm tới cửa, cầu một cơ hội nói chuyện.
Ban đầu ở Thiên Nhai Đài, đối mặt uy hiếp cái chết khó thoát khỏi, người trẻ tuổi này vẫn cao giọng biện hộ.
Đối mặt Sùng Quang Chân Nhân, thậm chí kể cả đối mặt Trầm Đô chân quân, hắn vẫn kiên trì đạo lý của mình, nắm chặt kiếm của mình như cũ.
Khi đó ông ta biết, kẻ này bất phàm, nhưng cũng chưa từng nghĩ đến... Là bất phàm như thế!
Lúc đó một bàn tay của ông ta đã có thể đập bay hắn, nhưng hiện tại lại không thể không dựa vào nhiều người, dựa vào thế của Điếu Hải lâu, thậm chí là dựa vào Khương Vọng nhớ tình cũ, mới có tư thái bình đẳng nói chuyện này.
Thật là cảnh còn người mất, khiến ông ta có phần thổn thức!
Khương Vọng thân ở giữa một đám tu sĩ Điếu Hải lâu vây quanh, nói cười tự nhiên: “Ta không phải là trên đường đi Mê Giới, thuận tiện xem náo... Thưởng thức việc trọng đại của duyên hải sao! Trận tranh đấu của thiên kiêu, làm người ta phấn chấn nhất đó!” Hết chương 3583.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad