Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1197: Sẽ giết

Chương 1197: Sẽ giết
Người này vô lễ như vậy, tất nhiên Khương Vọng cũng sẽ không hòa nhã đối với hắn ta.
Trên mặt lập tức lạnh lùng: "Những người trên thuyền này, cùng với những gì nó tàn phá trên đường đến đây đều có thể chứng minh Nộ Kình Bang ngươi đã mất khống chế đối với con hải thú này. Ngươi quản chế không được thì cũng thôi, lại còn ở đây chụp mũ đổ tội cho ta à?"
Hắn giống như kiếm vừa rút vỏ, lộ ra sự sắc bén: "Muốn biết xuất thân của ta sao? Ta là Thanh Dương Trấn Nam của Đại Tề, tứ phẩm Thanh Bài Khương Vọng! Ngươi có gì cần chỉ giáo?"
Lý Đạo Vinh hơi run rấy.
Hắn ta vốn tưởng rằng, cho dù đối phương có thực lực không tâm thường, nhưng có thể ở chung với đám người bình thường này thì cũng chẳng có xuất thân gì đáng kể. Đảo Hữu Hạ là địa bàn của Nộ Kình Bang, người ngoài đến chẳng qua cũng chỉ là rồng lượn, hổ ngồi.
Ngoại trừ một số thế lực lớn thì ai có thể xung đột với Nộ Kình Bang ở đảo Hữu Hạ?
Hắn ta không ngờ, tiểu tử trẻ tuổi trước mặt này vậy mà lại là quan viên tứ phẩm của Tề quốc, lại còn có tước vị trên người nữa.
Hơn nữa, cái tên Khương Vọng này, hình như hắn ta đã từng nghe thấy. Hình như là một kẻ có chút danh tiếng, chỉ là nhất thời không nhớ rõ.
Trong lòng hắn ta đã có chút luống cuống, nhưng vẫn cứng cổ nói: "Người Tề quốc thì giỏi lắm sao? Quan viên Tề quốc thì liền có thể không phân tốt xấu mà ra tay lung tung sao? Ngươi phải biết rằng, nơi này là quần đảo ven biển! Là địa bàn của hải dân!"
Người này chẳng phân đúng sai, đổi trắng thay đen. Miêu tả việc Khương Vọng dùng kiếm cứu người thành ác đồ Tề quốc ỷ thế hiếp người. Càng muốn dùng "đại nghĩa" hải dân để áp chế một người ngoài như Khương Vọng.
Tính toán thật là tốt.
Nộ Kình Bang muốn đổ tội cho một người ở đảo Hữu Hạ chẳng phải là một việc gì khó.
Nhưng lúc này.
Có một người đứng dậy.
Là một hán tử rất bình thường.
Một hán tử dãi nắng dầm mưa, dựa vào hai bàn tay của mình để làm ăn...
Lão Triệu từng bước đi đến cạnh Khương Vọng, khuôn mặt trải qua sương gió vô cùng thô ráp, tức đến mức từ đen trở nên đỏ bừng: "Ta có thể làm chứng!"
Ông ta dùng dũng khí cực lớn khiến người ta sửng sốt la lớn: "Hải thú của Nộ Kình Bang các ngươi mất khống chế nổi điên, chính là Khương đại nhân vì muốn cứu đám dân chúng bình thường chúng ta mà rút kiếm đánh nhau với nó. Ngài ấy đã làm gì sai chứ? Chuyện này căn bản chẳng hề liên quan đến việc là người Tề quốc hay là hải dân! Ta là hải dân, ở trước mặt ai, ta cũng đều sẽ nói như vậy!"
Bằng hữu của lão Triệu cuối cùng cũng đã lau sạch vết nôn bên khóe miệng, cũng theo sau lên tiếng: "Ta cũng là hải dân! Nếu nói đến phải trái đúng sai thì đây chính là phải trái đúng sai!"
Càng ngày càng có nhiều người đứng ra làm chứng hơn.
"Ta cũng có thể làm chứng!"
"Ta cũng có thể chứng minh!"
"Lúc ta giãy dụa trong nước chờ chết, thì những đại lão gia hải dân như các ngươi đang ở đâu chứ? Là Khương đại nhân đã cứu ta!"
Ị?
"Nếu không nhờ có ngài ấy, thì ta đã chẳng thể trở về được nữa Cả chiếc thuyền long cốt nhỏ, có hai mươi sáu khách, ba thủy thủ, tổng cộng là hai mươi chín người đều đứng ra làm chứng.
Không một ai lùi bước, cũng không một ai im lặng.
Lòng người là gì?
Đây chính là lòng người.
"Không cần nhiều lời!" Khương Vọng bỗng nhiên cười lên một tiếng, đứng trước mặt mọi người, giang hai tay ra hai bên.
Vừa bảo vệ những người trên thuyền ra sau lưng, vừa trực tiếp đối mặt với đám tu sĩ của Nộ Kình Bang.
Cực kỳ tiêu sái, cực kỳ tự tin nói: "Còn gì muốn chỉ giáo? Thì đến đây đi! Họ Lý, ba người các ngươi cùng lên đi, cũng vừa lúc cho ta biết, quần đảo ven biển và tu sĩ của quần đảo ven biển là như thế nào?"
Phía sau Khương Vọng là một thuyền người bình thường nguyện ý đứng ra làm chứng cho hắn, còn trước người hắn là ba tu sĩ siêu phàm của Nộ Kình Bang.
Dưới chân là thuyền long cốt nhỏ, đảo Hữu Hạ ở cách đó không xa.
Nơi này là đại bản doanh của Nộ Kình Bang.
Hắn đáng ra nên sợ hãi, nhưng hắn lại rất thản nhiên.
Hắn dường như phải lùi bước, nhưng hắn lại rất kiên định.
Khương Vọng! Lý Đạo Vinh bỗng chốc nhớ đến một chuyện liên quan đến cái tên này, nhớ ra Khương Vọng là ai.
Là thiên hạ đệ nhất Đằng Long cảnh, cùng cảnh đánh bại quan môn đệ tử của quân thần là Vương Di Ngô, lại còn vượt cảnh đánh bại thiên kiêu của Lôi thị là Lôi Chiêm Càn có cảnh giới cao hơn.
Là thiên kiêu Đại Tế đã sớm lan danh đến quần đảo ven biển.
Vậy mà lúc trước hắn ta lại không chú ý đến!
Hoặc là do hải thú bị thương khiến lòng hắn ta nóng như lửa đốt, hoặc là do đang ở gần đảo Hữu Hạ, khiến cho hắn ta ỷ lại.
Hắn ta không hề nghĩ đến, làm sao một tu sĩ trẻ tuổi như vậy lại có thể giết chết Bát Trảo hải thú.
Nhưng lúc này, đã ngồi lên lưng hổ rồi, không thể không đối mặt được.
Vậy thì, nên cắn chặt việc người kia không phân tốt xấu giết chết hải thú của Nộ Kình Bang mà bắt lại hay là dùng chuyện này để phủi sạch trách nhiệm, đổi một điều kiện gì đó với Tề quốc đây?
Còn phần giết một thiên kiêu Đại Tê như Khương Vọng thì có cho hắn ta mười tám lá gan hắn ta cũng không dám. Khương Vọng đã có danh hiệu, vậy thì dấu vết trên đường hắn đến đây, trong mắt người có lòng chẳng khác gì ánh nến trong đêm tối, cực kỳ rõ ràng. Một khi hắn mất tích ở đây thì không thể che giấu tin tức được.
Còn thêm một vấn đề nữa... cho dù ba người bọn hắn cùng nhau xông lên, một Nội Phủ và hai Đằng Long hợp lực, liệu có thể là đối thủ của Khương Vọng hay không?
Lý Đạo Vinh đầu bị úng nước thì mới có thể tự tin như vậy!
Nhưng mà cứ vậy mà lùi bước thì khó tránh khỏi có chút mất hết thể diện trước mặt những người bình thường và thuộc hạ của mình... Dù sao thì mình cũng là đường chủ của Nộ Kình Bang, là một trong những cao tầng của đảo Hữu Hạ. Lời đã nói ra, chẳng lẽ lại phải nuốt trở về?
Đang tiến thoái lưỡng nan thì ở xa xa lại có ba tu sĩ siêu phàm bay đến.
Cũng là một tu sĩ Nội Phủ cảnh và hai tu sĩ Đằng Long cảnh.
Chẳng qua người dẫn đầu là một người phụ nữ trung niên, còn phía sau bà ta là hai nam tu sĩ trẻ tuổi.
Bọn họ đều mặc áo bào tím, trên áo thêu ấn ký hình tròn của Ngũ Tiên Môn.
Từ điểm này cũng có thể nhận ra sự khác biệt của quần đảo ven biển. Ô Tê quốc, không có mấy ai dám tùy tiện mặc quần áo màu tím.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad