Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 672: Chuyện xưa

Chương 672: Chuyện xưa
Khương Vọng nói: "Xin lắng tai nghe"
"Những gì ta sắp nói với ngươi tiếp đây, ngươi không được tiết lộ cho bất kỳ ai:
"Ta, Tô Kỳ và Vũ Khứ Tật cũng không hề thân thiết như bà vẫn nghĩ. Vẫn chưa đến mức kể hết mọi chuyện cho nhau nghe"
Bà lão nói: "Ta không ám chỉ bọn họ, cái ta nói đến là những người trong Thánh tộc của ta"
Khương Vọng nhịn xuống nghỉ hoặc trong lòng, chỉ nói: "Vậy xin mời bà nói:
Bà lão đột nhiên hỏi về một chuyện có vẻ không liên quan: "Trước đó sứ giả Vũ Khứ Tật có hỏi ta, Thánh tộc đã hiến đầu cho Yến Kiêu, tại sao không đưa những người già và trẻ em, mà lại phải thông qua phương thức "Tướng Thú" để khiến những chiến binh cường tráng phải hy sinh. Ngươi còn nhớ câu trả lời của ta không?"
"Người già là lịch sử, còn trẻ em là tương lai" Câu trả lời của Khương Vọng không hề chậm trễ, bởi vì hắn thực sự đồng ý với câu trả lời này.
Nhưng bà lão Tế Ti lại nói: "Thực tế thì nó chẳng liên quan gì đến lịch sử, cũng chẳng liên quan đến tương lai. Nó không liên quan tới danh dự, thậm chí còn không liên quan đến đạo đức, nó chỉ có liên quan với Yến Kiêu thôi"
Khương Vọng yên lặng lắng nghe.
"Thiếu niên lang, ta có thể nhìn ra ngươi là một người đáng để tin cậy" Ánh mắt của bà lão hiền lành.
Khương Vọng không nói gì, hắn không cần phải khiêm tốn với chuyện này, bởi vì hắn quả thực rất đáng tin.
Giọng điệu của bà lão bỗng trở nên u sầu: "Khi xưa lúc ta lớn bằng Thanh Hoa bây giờ, ta cũng đã gặp một thiếu niên lang giống như ngươi. Y cũng là người ngoài, cũng là bị Long Thần gọi đến"
"Đó là một quãng thời gian tuyệt vời... " Bà thở dài nhẹ.
"Lắng nghe" là một năng lực rất quan trọng, không có ai dạy cho hắn, nhưng Khương Vọng đã hiểu rõ điều đó từ lâu. Vào lúc này, hắn chỉ nhìn chằm chằm bà lão tóc trắng trước mặt, trong mắt lộ ra vẻ chuyên tâm lắng nghe của mình.
"Y thông minh, can đảm, chăm chỉ và mạnh mẽ. Khi ta gặp y, ta đang ở một vùng đất hoa linh ti đua nổ"
""Hoa" của hoa linh ti chính là linh ti, nó được sinh ra ở dạng sợi, giống như sợi tóc, chúng ta gọi nó là Sợi phiền não. Nó thực sự rất "phiền não"..
Bà lão thở dài, đôi mắt hơi rủ xuống nhưng khóe miệng lại hơi nhếch lên, vào khoảnh khắc đó lại lộ ra chút vẻ thẹn thùng thiếu nữ: "Vừa chua lại vừa chát, lại có chút ngọt ngào phiền não"
Nói đến đây, những vết nhăn trên mặt bà hằn sâu, đôi bàn tay gầy guộc và khô héo vỗ vỗ đệm cói: "Haiz, tấm đệm cói này này làm bằng linh ti. Chúng ta dùng nó để dệt quần áo, làm giày rơm... Ai cũng đều có "phiền não", không ai có thể thoát khỏi nó"
Đạo Phật coi việc cạo râu tóc là chịu giới luật để đi tu, là một trong những dấu hiệu của tăng ni thanh tịnh, nên tóc cũng được gọi là sợi phiền não.
Khi nhắc về quá khứ, bà lão vẫn mang theo niềm vui.
Chỉ là hiện tại, mái tóc đen đã trở thành hoa râm.
Đã từng thơm cỏ um tùm, giờ cũng chỉ là năm tháng đã qua.
"Khi ta đang hái linh ti, y rơi từ trên trời xuống. Nụ cười của y rất dịu dàng, dáng vẻ đẹp trai, y nói, cô nương... "
"Cô nương... "
Bà cụ nói đi nói lại hai chữ này, nhìn vào đôi bàn tay gầy guộc nhăn nheo của mình, chợt lặng đi.
Tất cả tiếc nuối, u uất, khó quên, không muốn từ bỏ, đều đang lắng đọng ở trong khoảnh khắc này.
Cuối cùng thì bà cũng bỏ qua được tất cả những câu chuyện cũ đó: "Sau này y sống ở đây. Y khôn ngoan và mạnh dạn, hơn tất cả những nam nhân trên thế gian này. Y đã tìm được nơi Thần Long Mộc sinh sống mới, y giúp chúng ta hoàn thành cuộc di cư cuối cùng. Cũng chính là y tìm được cách đối phó với Yến Kiêu"
"Y phát hiện ra rằng Yến Kiêu trở nên mạnh mẽ hơn nhờ hấp thụ sức mạnh của sự oán hận. Cái đầu là thức ăn của nó, và sự oán hận là nguồn gốc của nó. Nó được sinh ra trong Sâm Hải Nguyên Giới, là cội nguồn của sự oán hận trong thế giới này, tất cả mọi người được sinh ra trong thế giới này đều không thể thực sự giết được nó"
Nghe đến đây, Khương Vọng phát hiện một vấn đề: "Y" mà bà đang nhắc tới xuất hiện ở Sâm Hải Nguyên Giới khi nào?"
Bà lão Tế Ti nhìn hắn một cái thật sâu: "Ngươi và y đều nhạy bén như nhau"
"Chính xác thì y xuất hiện cách đây hơn 500 năm trước. Thời gian Long Thần im lặng cũng không kéo dài đến một ngàn năm. Khoảng hơn 500 trước, từng có một lần Long Thần sứ giả giáng thế. Nhưng khi đó chính là khoảng thời gian hỗn loạn nhất của Sâm Hải Nguyên Giới, Long Thần sứ giả duy nhất còn sống được Thánh tộc tìm thấy chỉ có mình y "Chỉ là y không trải qua việc tế đàn nghiệm chứng, cho nên cũng chưa từng xuất hiện việc Long Thần ứng tọa. Cũng bởi vậy mà chuyện này có thể che giấu được, hiện tại ngoại trừ ta ra, không một ai trong Thánh tộc biết được hơn 500 năm trước đã từng có một vị Long Thần sứ giả rơi xuống"
Tại sao sự xuất hiện của Long Thần sứ giả cách đây hơn 500 năm cần phải che giấu?
Hơn 500 năm trước, thời kỳ hỗn loạn nhất của Sâm Hải Nguyên Giới là cái gì? Nguyên nhân là do đâu?
Câu trả lời cho câu hỏi trước rất dễ suy luận, tình cảm giữa cái người rơi xuống đó và bà lão Tế ti chỉ sợ là không được Sâm Hải Thánh tộc cho phép.
Thậm chí... khoảng hơn 500 năm trước, chẳng lẽ mối quan hệ giữa Long Thần sứ giả và Sâm Hải Thánh tộc cũng là mối quan hệ hợp tác sao?
Về câu hỏi thứ hai, Khương Vọng cũng không biết là có nên hỏi hay không.
Loại câu hỏi liên quan đến thời kỳ hắc ám này có lẽ sau khi hỏi ra cũng không có câu trả lời.
Suy đi nghĩ lại, Khương Vọng mới hỏi: "Y không muốn rời đi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad