Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1305: Đại quân vây đảo

Chương 1305: Đại quân vây đảo
Bạch Tượng Vương là thủ lĩnh của phía Hải tộc ở khu vực Đinh Mùi, sự xuất hiện của gã mang ý nghĩa: Độ kịch liệt của lần chiến tranh này, đã đạt tới cấp bậc cao nhất khu vực Đinh Mùi!
Vận khí của mình có phải là quá "tốt" rồi? Mới đến khu vực Đinh Mùi chưa lâu, đã gặp phải loại đại chiến này?
Nhưng hắn nghĩ lại, trong đại chiến như thế này, đều không cần đặc biệt đi tìm Hải tộc cấp bậc Thống Soái, chắc nhiệm vụ rửa tội có thể hoàn thành càng đơn giản hơn chút... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hắn có thể bảo trụ tính mạng của mình bên trong chiến trường này.
Giờ phút này, Khương Vọng cũng không lo Phù đảo Đinh Mùi sẽ bị công phá hay không.
Hắn không quá hiểu rõ khu vực Đinh Mùi. Nhưng hắn cảm thấy, phù đảo Đinh Mùi có thể lấy một chống năm và duy trì ở đây lâu như vậy, đương nhiên có đạo lý tồn tại của nó. Hơn nữa, Đinh Cảnh Sơn là một cường giả tương đối đáng tin. Trước nay đã chống đố lâu như vậy, nghĩ chắc không đến nỗi vừa khéo ngay hôm nay chống không nổi nữa.
Tiếng nói Đinh Cảnh Sơn dã dứt được một lúc, mới có một bóng người cao to xuất hiện bên ngoài Phù đảo.
Trừ Bạch Tượng Vương ra thì còn có ai dám ở chặn ở ngoài Phù đảo ngay lúc này?
Vị thủ lĩnh Hải tộc khu vực Đinh Mùi này, nhìn cao cao béo béo, thậm chí mặt mũi có thể xem là hiền lành. Chỉ là hai bên mặt đều có cốt giáp trắng hình tròn, là đặc trưng Hải tộc của gã.
Gã không hề quản những tu sĩ Nhân tộc còn đang chạy trốn về Phù đảo kia, chỉ từ xa nhìn về phía Đinh Cảnh Sơn ở nơi cao nhất Phù đảo Đinh Mùi, nhếch miệng cười: "Đinh Cảnh Sơn, nếu ngươi thật sự mạnh mẽ, đừng ngại ra đây lấy đầu của bổn vương xuống!
Trổ võ lập công, không sảng khoái ư2"
Vị Vương Tước Hải tộc này đến trước đại quân một bước, một mình đương đầu với cả một Phù đảo Đỉnh Mùi, bày ra lực lượng cực mạnh.
Giống như hoàn toàn chẳng lo lắng, tu sĩ Nhân loại trên Phù đảo Đinh Mùi có thể vây giết gã trước khi đại quân chạy đến.
Đinh Cảnh Sơn cười ha ha nói: "Giết ngươi đâu khó? Nhưng sắp lâm trận lại đánh nhau, chẳng qua là cái dũng của kẻ thấp hèn, nào phải hành vi của danh tướng? Hơn nữa ta ngồi giữ phù đảo, lấy tĩnh ứng động. Kêu ta bỏ qua địa lợi để chiều theo ngươi, là đạo lý gì? Xem ta cũng không có đầu óc như Hải tộc các ngươi sao?"
Với sức lực lớn mạnh của tu sĩ tập hợp ở Phù đảo có thể vây giết Bạch Tượng Vương hay không?
Nếu như có đủ thời gian, đương nhiên có thể!
Nhưng Đinh Cảnh Sơn lại không thể làm một cuộc thí nghiệm như vậy.
Ông ta không thể nào bảo đảm, Bạch Tượng Vương thật sự đến trước một mình mà không có chuẩn bị ở phía sau. Một khi xuất kích gặp phải mai phục. Phù đảo Đinh Mùi rất có thể sẽ vong ngay hôm nay.
Ở khu vực Đinh Mùi, lực lượng Nhân tộc nằm ở thế yếu. Ông ta không có tư cách mạo hiểm.
"Lâu như vậy cũng không có tiến bộ, vẫn là khua môi múa mép!"
Bạch Tượng Vương lạnh nhạt hừ một tiếng: "Tướng chính là can đảm của trăm binh, nếu ngươi không có gan, mở đảo đầu hàng là được. Cũng bớt một chút nợ máu phải gánh."
Còn chưa thật sự ra tay, nhưng lời nói của gã và Đinh Cảnh Sơn đã "giao chiến" !
Khương Vọng nắm giữ Bát âm Phần Hải, có thể cảm nhận được âm thanh hai vị cường giả, như đại quân đương đầu đang chém giết lần nhau. Đây là trình độ còn xa hắn mới có thể can thiệp được.
Nhưng nhìn Bạch Tượng Vương đơn độc đối mặt với Phù đảo, trong lòng hắn cũng không hề sợ hãi. Hắn đã từng gặp qua rất nhiều cường giả, không đến mức kinh sợ vì một vị Giả Vương Hải tộc. Hơn nữa là binh đối với binh, tướng đối tướng, đối thủ của hắn không phải cái vị này.
Ánh mắt của hắn lướt qua Bạch Tượng Vương, nhìn về những bóng đen trùng điệp đang "chầm chậm" đến gần từ phía rất xa.
Thật ra cũng không hề chậm chạp, chỉ là bởi tầm nhìn trong Mê giới quá tốt, thấy được rất xa cho nên mới lộ ra vẻ chậm chạp.
Đại quân Hải tộc chia làm năm nhánh, chắc là đại biểu năm Hải sào của khu vực Đinh Mùi. Năm phía dường như là đang tiến đến gần với tốc độ bằng nhau.
Vào lúc này, Đinh Cảnh Sơn trả lời: "Bạch Tượng Vương, ngươi đã nghĩ rõ ràng rồi? Tùy tiện khởi binh, đánh Phù đảo của ta. Hải tộc các ngươi, đã chuẩn bị tốt chiến tranh toàn diện sao?"
Nhân tộc và Hải tộc chinh phạt nhiều năm, nhưng phần lớn thời gian đều kiểm soát trong một phạm vi dao động thấp. Bởi vì dù là Hải tộc, hay là Nhân tộc Đông vực, đều không thể chịu nổi mất mát khi bắt đầu chiến tranh toàn diện.
Những lịch sử đã từng ra sức chém giết nhau đó, đối với hai phía đều là ký ức chua xót.
Trận chiến tranh kéo dài đằng đẳng mấy thời đại lớn này, cho đến nay cũng không có quyết định được kẻ chiến thắng cuối cùng.
Trong các khu vực lớn của Mê giới, Nhân tộc và Hải tộc săn giết lẫn nhau giữa dã địa mới là tình trạng thường thấy. Ngẫu nhiên có vài Phù đảo hoặc Hải sào bị hủy diệt chính là chiến tranh quy mô nhỏ.
Ngay hiện tại, Định Cảnh Sơn hồi câu hỏi này, đương nhiên là bởi vì diễn tiến của nguyên hình Hải chủ.
Nhiều năm qua Bạch Tượng Vương vẫn luôn giữ kiềm chế, không có chiếm đoạt một tòa Phù đảo cuối cùng của khu vực Đinh Mùi.
Bây giờ lại chợt dẫn quân đến đây, có phải là Hải tộc diễn tập bắt đầu chiến tranh toàn diện?
Hải tộc tự nghĩ đã tích trữ đủ, có lòng tin thắng được chiến tranh toàn diện?
"Giết một Đinh Cảnh Sơn ngươi, tiêu diệt một tòa Phù đảo thì sẽ dẫn đến chiến tranh toàn diện? Ngươi có phần xem trọng bản thân. Ai sẽ phát động đại chiến vì ngươi? Tề quốc? Chỉ dựa vào một cái Dương Cốc đủ dấy lên chiến tranh toàn diện sao?"
Bạch Tượng Vương cười nhạt: "Xét thấy hai ta quen biết nhau nhiều năm, trước khi đại quân dưới trướng bổn vương đến, ngươi có một lựa chọn."
Khương Vọng thầm nghĩ, xem ra Hải tộc cũng hiểu rất rõ tình hình thế lực của Nhân tộc. Ít nhất là hiểu rõ phân chia thế lực của quần đảo ven biển.
Lại nghe Bạch Tượng Vương nói tiếp: "Giao người này ra, bổn vương có thể lui quân!"
Gã vung tay lên, không trung xuất hiện một bức vẽ cực lớn.
Ai mà quan trong đến vậy, khiến Bạch Tượng Vương không tiếc phát động chiến tranh đến đòi người? Khương Vọng đang nghĩ ngợi, vừa giương mắt nhìn, lập tức sửng sốt.
Chử Mật bên cạnh cũng đột ngột quay đầu lại, trố mắt nhìn hắn chằm chằm, nét mặt kinh hoàng.
Bức vẽ cực lớn hiện ra giữa không trung đó, rõ ràng là một thiếu niên thanh tú trong tư thế đang rút kiếm chém. Nhưng lông mày kiên định, môi mỏng mím nhẹ, cả người giống như một cây cung đang kéo căng, còn trường kiếm như một dòng thu thuỷ. Tuy kết cấu cả bức vẻ không chân thực, nhưng đã đủ khiến người khác cảm nhận được sát khí vô cùng sống động!
Chính là bản thân Khương Vọng!
Là dáng vẻ lưu lại trong trí nhớ mấy Hải tộc bị hắn dọa lui kia.
Trong lúc nhất thời, trong lòng giống như nhảy ra một lão hòa thượng Khổ Giác, ở đó chửi ầm lên. Mắng chửi loạn xị gì đó hết một trận.
Sao lại ra nông nỗi này!
Ta chỉ là một tu sĩ Nội Phủ Cảnh tầm thường, đầu tiên là Hải tộc cấp bậc Thống Soái vây công. Vây công không thành, ngươi đường đường là Vương Tước Hải tộc, còn mang đại quân đến đánh?
Vuiất lân để đỉac chirana tiến than
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad