Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2021: Bặc Liêm (1)

Chương 2021: Bặc Liêm (1)
"Đúng vậy, quả thật thói đời càng ngày càng tệ hại, lòng người không còn chân thành gì nữa!" Dư Bắc Đấu làm như hoàn toàn không nghe hiểu ý trong lời hắn nói, còn phụ họa thấp giọng than thở: "Trên thế giới này, người một lời hứa đáng giá nghìn vàng giống như ta và ngươi đã rất hiếm thấy. Cho nên đó là lý do vì sao ta thưởng thức ngươi, hào phóng với ngươi như thế, ngươi hiểu không?"
"..." Khương Vọng dứt khoát đi thẳng vào vấn đề: "Ta muốn một môn đạo thuật theo dõi, tốt nhất là xuất phát từ sức mạnh thần hồn. Ngài có đạo thuật nào phù hợp không?"
Xem lại những gì bản thân mình nắm giữ, hiện tại di chuyển thì có tiên thuật Bình Bộ Thanh Vân, sát phạt có kiếm thuật, có Hỏa Giới, có ngũ thần thông, phương thức công phạt thần hồn cũng đã được bổ sung không ít, đạo thuật trạng thái có trạng thái Thanh Văn Tiên, còn có ngũ bí tàng...
Nghiêm túc tính toán lại thật ra thì cũng không có bao nhiêu khuyết điểm nữa. Mà trước mắt mặt duy nhất Khương Vọng muốn bù đắp là năng lực về phương diện theo dõi và ẩn nấp.
Như vậy lần sau đuổi theo đổi thủ như Dương Huyền Sách cũng không đến nỗi dễ dàng rơi vào vòng mai phục như vậy nữa. Bị đối thủ như Triệu Huyền Dương truy đuổi cũng có thể kéo dài được một ít thời gian.
Khả năng theo dõi và ẩn nấp hỗ trợ lẫn nhau, hắn vẫn nghiêng về năng lực phương diện theo dõi hơn, về bản chất đó cũng là một loại hình thức lấy công làm thủ khác.
Mà đạo thuật theo dõi đa phần xuất phát từ ngũ thức. Nắm chắc đầu mối ngũ thức, tìm hiểu căn nguyên. Dĩ nhiên trong đó cũng có rất nhiều bí pháp đứng đầu, nhưng khó tránh nhiều điểm tương đồng, dễ bị phản chế. Nếu như có khả năng, Khương Vọng vẫn hy vọng có thể phát huy ưu thế trên phương diện thần hồn.
Căn cứ vào những điểm này mà cân nhắc mới đưa ra yêu cầu cụ thể.
Dư Bắc Đấu cũng không làm khó, trầm ngâm một lúc rồi nói: "Hiện tại ngươi đang nắm giữ đạo thuật theo dõi nào rồi? Không ngại thì thi triển ta xem thử."
Khương Vọng trực tiếp cong ngón tay búng ra, có một làn khói mỏng ngưng tụ trên đầu ngón tay hắn, mô phỏng hóa thành cỏ Truy Tư, chập chờn trên không trung.
"Phẩm cấp thấp hơn so với tưởng tượng của ta." Dư Bắc Đấu thuận miệng chế nhạo: "Xem ra Khương bộ đầu thiếu kinh nghiệm truy lùng tội phạm, thanh bài của nước Tề cũng không có phẩm cấp gì!"
Khương Vọng không lên tiếng, bình thản nghe lời chế nhạo của lão. Từ khi nhậm chức tới nay hắn chưa xử lý được bao nhiêu vụ án, quả thật cũng không có tư cách gì nói mình gánh nổi thanh bài bên hông.
Dư Bắc Đấu nói vậy, tay cũng không ngừng, chỉ khẽ vung tay lên đã ngưng tụ đạo thuật thành cỏ Truy Tư nắm trong tay, lẳng lặng nhìn một lúc.
"Cơ sở của môn đạo thuật này rất tốt, có không gian phát triển không tệ. Ta có thêm một vài ý tưởng vào, có một môn bí thuật có thể dung hợp một phần vào đó."
Lão miêu tả như vậy, rồi sau đó năm ngón tay khẽ hướng lên trên, khép lại thành một cái "chén tròn."
Cỏ Truy Tư được tạo thành từ làn khói kia lẳng lặng lơ lửng trên bàn tay lão.
Dường như chỉ trôi lơ lửng ở đó thôi, nhưng lại có sự khác biệt rất nhỏ.
Khương Vọng ngưng thần nhìn kỹ mới nhận ra trên bàn tay Dư Bắc Đấu có một cái lồng trong suốt vây giữ cỏ Truy Tư ở bên trong.
Cái lồng trong suốt kia là bầu trời, bàn tay là đất rộng, hình thành một thế giới nhỏ hoàn chỉnh, là nơi thiên viên. Nó độc lập, không cùng một nơi với cái hang này.
Giữa một tấc vuông trong bàn tay kia, sự vật bắt đầu sinh ra biến hóa.
Chỉ thấy cỏ xanh khô héo, tàn lụi rồi phục sinh.
Từ một nhành cỏ đến khi úa tàn.
Sống chết thay đổi liên tục trong chớp mắt.
Trong thế giới nhỏ trong lòng bàn tay ấy đang chiếu lại cảnh khi ngọn cỏ xanh còn sống.
Từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, không ngừng lặp lại.
Mới nhìn thì chuyện này rất mới lạ, nhìn nhiều lại thấy chỉ là một cảnh đơn điệu, Khương Vọng lại nhìn không chớp mắt.
Hắn loáng thoáng như nhìn thấy điều gì, thế nhưng tia sáng vẫn cứ như gần như xa, không cách nào nắm chặt. Hắn chỉ đơn thuần không muốn bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, trực giác cũng mách bảo mình không nên bỏ qua.
Sau đó Dư Bắc Đấu lật tay một cái.
Vì vậy trời đất cũng đảo lộn.
Thế giới nhỏ đang diễn hóa nhành cỏ xanh kia lúc này biến mất trong lòng bàn tay lão.
Dư Bắc Đấu nắm tay đưa tới trước mặt Khương Vọng, nhẹ giọng nói: "Đón lấy."
Khương Vọng nghe lời đưa tay ra, một quả cầu nhỏ bán trong suốt rơi vào lòng bàn tay hắn.
Trong quả cầu ngưng tụ một bụi cỏ xanh từ khói.
Quả cầu bán trong suốt kia có xúc cảm thực chất, bóng loáng, mát rượi. Nhưng sau khi rơi vào lòng bàn tay Khương Vọng lại "rơi" xuống, chìm vào trong lòng bàn tay như rơi vào trong nước.
Mà lòng bàn tay Khương Vọng lại như mặt hồ.
Quả cầu nhỏ không ngừng chìm xuống, cứ thế biến mất trong lòng bàn tay, chìm nghỉm trong "nước".
Cùng lúc đó, trong lòng Khương Vọng có một đạo quyết lẳng lặng chạy qua.
Đây là "Truy Tư", là đạo thuật cấp ngoại lâu mới tinh.
"Sao nào?" Dư Bắc Đấu khoe khoang nhìn hắn: "Thuật này ở ngoại lâu là tuyệt đỉnh, chỉ cần đã từng gặp mặt, có thể quan sát thần hồn liên tục trong ba ngày không ngừng, vạn dặm cũng đuổi theo được! Thằng nhãi ngươi lời to rồi đấy!"
Trong mắt Khương Vọng, môn đạo thuật này rất giống "Niệm Trần" gia truyền nhà Lâm Hữu Tà. Có điều thuật Niệm Trần là như tâm hệ trần, nguyên lý căn bản vẫn là lưu lại dấu vết trên mục tiêu truy lùng. Mà thuật Truy Tư sau khi Dư Bắc Đấu diễn hóa lại chính là ghi nhớ nhận biết về mục tiêu truy lùng trên thần hồn của mình, từ đó tạo thành cảm ứng trên tầng diện thần hồn.
So sánh ra thì thuật Niệm Trần chính xác hơn, có thể kéo dài lâu hơn, nhưng thuật Truy Tư bí mật hơn.
Sau khi cẩn thận suy tính, Khương Vọng gật đầu nói: "Coi như không tệ."
Hắn dứt khoát đứng dậy: "Dư chân nhân, từ biệt tại đây."
"A chờ một chút !" Dư Bắc Đấu đưa tay kéo một cái, một lần nữa kéo hắn ngồi xuống bên mình: "Tên nhóc ranh nhà ngươi, sao lại qua cầu rút ván thế? Ta còn chưa nói hết mà!"
Ở trước mặt Dư Bắc Đấu, Khương Vọng đương nhiên không có cách gì phản kháng lại.
Bị giữ lại bên cạnh, cũng chỉ có thể ngồi. Nhưng giọng nói của hắn rất vững vàng, đúng mực: "Ta cho rằng chúng ta tiền trao cháo múc, không thiếu nợ gì nhau nữa rồi."
"Aiz!" Dư Bắc Đấu ra vẻ mặt mày ủ ê: "Xem ra ngươi vẫn có ý kiến với ta, ghi hận trong lòng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad