Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4019

Chương 4019Chương 4019
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đối thủ của hắn ta là ý chí thế giới, là “diệt thế giả” có tầm nhìn siêu thoát, mà mãi cho đến khi chết đi, hắn ta vẫn chỉ giới hạn ở Đồ Đằng Chi Linh mà thôi.
Hắn ta có thể vì sách này! Có thể viết xuống một trang sách không hề thua kém Tat Hỏa Dục Túi!
Nhận biết của hắn ta về thế giới này vượt xa tu vi của hắn ta, thậm chí là vượt xa sức tưởng tượng của mọi người, không hỗ là thiên tài số một trong lịch sử Phù Lục!
Mí mắt Lam Diễm Thần Nhân khẽ động: “Cho nên tất cả mọi chuyện hôm nay đều là tác phẩm của Khánh Hỏa Trúc Thư? Ván cờ này đi đến bây giờ, chính là hắn ta đang đấu với ta?”
Khánh Hỏa Kỳ Minh lắc đầu: “Đây không phải nỗ lực của một mình ông ấy, là của các đời Vu Chúc Khánh Hỏa Bộ ta... Không, là nỗ lực của các thế hệ trí giả Nhân tộc Phù Lục ta.”
Ánh mắt hắn ta hơi thẫn thờ: “Khánh Hỏa Trúc Thư... chỉ là người làm được nhiều nhất trong số đó."
“Ông ấy không phải người đầu tiên phát hiện lịch sử Phù Lục có vấn đề, cũng không phải người đầu tiên phát hiện ra ngươi. Trí giả phát hiện ra vấn đề trong lịch sử, có kẻ bị ngươi tiêu diệt, có kẻ phải trốn tránh, có kẻ lựa chọn chống lại ngươi bằng cách này hay cách khác, cuối cùng không một người nào thành công.”
“Nhưng cũng có một số trí giả lựa chọn dùng một phương thức bí an để lại đầu mối trong lịch sử, bọn họ đã giao lưu trong dòng chảy thời gian bằng phương thức một đi không trở lại!”
“Mỗi một người lưu lại phát hiện của mình trước khi chết đều đã dốc hết trí tuệ và tâm huyết cả đời để xây đắp bậc thang cho người sau. Bọn họ không để lại tên, bởi vì lịch sử vô danh, cũng bởi vì lịch sử bị ngươi giám sát.”
“Nghĩa phụ của ta, Khánh Hỏa Trúc Thư, chính là người đắp nên bậc thang cuối cùng!”
Khánh Hỏa Kỳ Minh hỏi vị “diệt thế giả” cường đại này: “Ngươi biết U Thiên Đồ Đằng thành hình như thế nào dưới ánh mắt của ngươi không? Ngươi biết thiên tài các đời tử chiến nơi địa quật, những thi thể bất hạnh bị đẩy vào U Thiên kia, mang theo cái gì đi xuống không?”
“Đó là trí tưởng tượng vô tận của bọn họ về thế giới này! Đương nhiên phần lớn bọn họ đều không thể để lại chút bọt sóng nào dưới U Thiên. Nhưng tóm lại vẫn có một chút hy vọng, một chút may mắn như vậy tồn tại.”
“U Thiên Đồ Đằng được chắp vá nên từng chút từng chút như vậy.” “Bọn họ đã sớm phát hiện thật ra ngươi rất kháng cự tinh thú. Bây giờ nghĩ lại, ngươi không bằng lòng để thân thể tràn tre nghiệp lực này thực sự trở thành thân thể của ngươi. Cho nên trong tình huống có lựa chọn khác, ngươi tuyệt đối sẽ không lay linh hồn động vào tinh thú, kích hoạt máu thịt trở về. Những người đầu tiên không biết điều này, nhưng biết ngươi kháng cự tinh thú là đủ rồi, cho nên U Thiên mới trở thành chiến trường mà bọn họ lựa chọn, cũng là nơi hoàn thành mảnh ghép cuối cùng!”
Thời khắc này Khánh Hỏa Kỳ Minh hoàn toàn không còn một chút vẻ nhát gan nào của quá khứ.
Bởi vì những thế hệ nói tiếp nhau trong lịch sử Phù Lục kia đã để lại dũng khí cho hắn tal
Cho nên hắn ta mới dũng cảm nhìn thẳng vào “diệt thế giả” như lúc này: “Giống như Ngao Quỳ trốn vào U Thiên trở thành quỷ long. Tinh Thiên, trở thành ta!”
“Diệt thế giả” lặng đi một lúc. Bởi vì cảnh tượng mà Khánh Hỏa Kỳ Minh miêu tả rất giống với rất lâu về trước... Nhân tộc chống lại Thiên Đình Yêu tộc.
Trong hoàn cảnh tối tăm, thường có nụ hoa rực rỡ nhất hé nở.
Bởi vì bản chất của sinh mệnh chính là không chịu khuất phục. “Nhưng đây... là máu thịt của ta!” Lam Diễm Thần Nhân đánh trả trong thân thể Ác Quỷ Thiên Đạu, nháy mắt đã dùng hơn ba trăm phương thức triệu hoán máu thịt của mình.
Nhưng không có bắt cứ phản ứng nào.
Khánh Hỏa Kỳ Minh chậm rãi nói: “Ngươi nói, tinh thú ăn nghiệp lực mà béo tốt, nuốt Nhân tộc mà bành trướng. Từ một cục thịt nát, trở thành quy mô như bây giờ, rốt cuộc nó là máu thịt của ngươi, hay là máu thịt của thế giới này, hay là máu thịt của Nhân tộc Phù Lục?” Giọng điệu của hắn ta bỗng cất cao, lây thân tinh thú cự kình bay về phía Ác Quỷ Thiên Đạo: “Ta nghĩ ngươi cũng không xác định được!” Tinh thú được kết thành từ mấy chục vạn ánh sao rốt cuộc có sức mạnh kinh khủng nhường nào?
Lịch sử Phù Lục chưa từng thấy!
Thời khắc mau chốt đã đến!
Trên gương mặt Lam Diễm Thần Nhân do “diệt thế giả” hóa thành lần đầu tiên thực sự lộ vẻ nghiêm trọng.
Thời khắc này, nàng ta không cách nào giữ lại thủ đoạn hay đường lui gì nữa, cũng xác định mình đã không thể quản nhiều được nữa. Vậy thì không quản nhiều nữal
Hai tay nàng ta dang rộng, mười ngón chĩa lên trời, thu lại lực lượng đang trắn áp ma công ở hồ trời Nhai Cam, cũng thu lại lực lượng đang tran áp Khát Hoạt Như Thị Bát.
Mặc cho ma công bỏ chạy, mặc cho bảo vật Thiên Phật chạy đi. Nàng ta chỉ thu về trong nháy mắt, và phải dẹp yên tất cả mọi chướng ngại, trở về đỉnh phong trong nháy mắt này!
Nếu động tác đủ nhanh, có lẽ còn có thể lấy lại tất cả.
“Ầm ầm ầm ầm!”
Tiếng sắm rền kinh khủng vang xa vạn dặm, Ngao Quy tưởng như nghe được kinh lôi diệt thế càn quét đại dương.
Đá trút như mưa rào, cuồng phong đánh vào bầu trời lạnh giá.
Bầu trời âm u rơi thẳng xuống, mặt đất đã được lấp đầy lại lần nữa nứt ra.
Hai mắt Tật Hỏa Dục Tú muốn trào ra máu, xe lăn dưới thân vỡ vụn.
Trời sập, đất nút.
Tận thế không đường vạn hồi đã xảy ral
Thậm chí “diệt thế giả” còn chưa làm ra động tác nào, hai kẻ ngoan cường là Ngao Quỳ và Khương Vọng còn mới chiến đấu dai dẳng với nàng ta đã bị sức mạnh kinh khủng đẩy vào một góc, rồi lại bị đẩy ra khỏi thân thể Ác Quỷ Thiên Đạo!
Nàng ta phải thừa nhận Nhân tộc Phù Lục mang trong mình sức sống mãnh liệt, phải thừa nhận đám hoa màu này cũng có trí tuệ và dũng khí của riêng mình.
Nhưng hết thảy, liên quan đến thành bại, cuối cùng vẫn phải phán định bằng sức mạnh! 1268 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad