Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1339: Không có thuyền để qua sông

Chương 1339: Không có thuyền để qua sông
Hải tộc nói chung là nghèo, sau khi dọn dẹp một vòng thì vẫn chỉ có mấy thứ trên người Thủy Ưng Vanh là có giá trị nhất.
Đó là một cái lông vũ sắc bén màu đen, bên trên ẩn giấu lưu ảnh, nhìn qua lai lịch bất phàm.
Nói đến đám Hải tộc này, thì những đồ vật có giá trị nhất phải ở trên người Ngư Tự Khánh, đáng tiếc gã đã bị Khương Vọng đá một cái bay vào Giới Hà, nên không mò được cái gì.
Ngoài ra, cây cầu ánh sáng kia cũng có giá trị không nhỏ, nhưng đáng tiếc đã bị hủy hoàn toàn rồi.
Khương Vọng cất hết những vật có giá trị lại, mặc kệ chất lượng thế nào, chí ít cái hộp trữ vật đã dùng hết sạch phù triện cũng được chất đầy đến đến bảy tám phần, dù thế nào cũng có thể đền bù một đống nợ nần.
Sau đó hắn ném từng cái thi thể Hải tộc vào Giới Hà. Nhìn màu sắc sặc số không bị thay đổi chút nào kia của Giới Hà, Khương Vọng chợt nhớ tới một vấn đề mà lúc hắn vào Mê Giới không lâu đã nghĩ đến... cuối cùng thi thể ở nơi này sẽ tập trung ở đâu?
Nghĩ lại... Chính là Giới Hà.
Xét nguyên về bản chất, Nhân tộc chỉ dựa vào mỗi hiện thế đồng thời cũng có thể coi như là một phần của quy tắc, Hải tộc thì lại thuộc về một phần quy tắc của thương hải, trong đó người tu hành có thành tựu cũng có thể khống chế quy tắc tương đối sâu, từ đó càng có thể thể hiện "quy tắc", không cần nói là hiện thế hay thương hải. Mà đến cuối cùng, những cụ tượng (1) của quy tắc này đều vỡ vụn ở trong Giới Hà, trở thành một phần của vô tự.
(1) Cụ tượng: sự thể hiện rõ ràng, có hình dạng (của quy tắc)
Nói theo một ý nghĩa nào đó, khi Nhân tộc và Hải tộc chiếm lấy không gian và tìm kiếm loại tài nguyên như mê tỉnh ở Mê Giới, thì đồng thời Giới Hà cũng đòi lấy "chất dinh dưỡng" từ Nhân tộc và Hải tộc.
Mỗi một giây phút Nhân tộc và Hải tộc xảy ra chiến tranh ở Mê Giới, chính là vì giành lấy "hữu tự" cho mình, trục xuất "hữu tự"
của đối phương, thay thế "vô tự" của Mê Giới. Những thi thể sau mỗi trận chiến đều vỡ vụn ở trong Giới Hà, lẫn trong vô tự. Đây là một sự tuần hoàn kỳ diệu.
Có lẽ cũng chỉ có ở Mê Giới ở nơi mà quy tắc vỡ vụn này, mới có một ít quy luật có thể biểu hiện ra bên ngoài, lại còn thể hiện rõ ràng đến như thế.
Nho gia nói, đọc vạn quyển sách, đi vạn đặm đường. Đây chính là đường ngay trong tu hành.
Tiếp thu sự quan sát của những bậc tiền bối đi trước, tổng kết sự quan sát của bản thân. Càng hiểu thế giới này nhiều một chút, càng nhận thức được nhiều một chút, thì con đường tu hành càng có khả năng đi xa hơn.
Rời khỏi Giới Hà, Khương Vọng đạp không khí mà đi.
Một nhiệm vụ phá vòng vây lại bất ngờ giúp hắn hoàn thành rửa tội sớm, đây là điều nằm ngoài dự đoán của hắn.
Chẳng qua sau khi hoàn thành rửa tội, tin Phù đảo Đinh Mùi cầu viện cũng được truyền cho Dương Cốc, thì coi như việc của hắn ở Mê Giới cũng kết thúc. Hiện tại chuyện quan trọng nhất chính là mau chóng đến cứ điểm của đảo Quyết Minh, mượn Cức Chu để trở lại quần đảo ven biển đón Trúc Bích Quỳnh.
Khương Vọng đã nghĩ kỹ, sau khi đón được Trúc Bích Quỳnh thì sẽ sắp xếp cho nàng ở lại trấn Thanh Dương, làm bạn với Độc Cô Tiểu. Lúc trước Trúc Bích Quỳnh cũng từng ở trấn Thanh Dương một thời gian, sẽ không xuất hiện vấn đề không thích ứng được.
Mặc dù sau này không thể tu hành, nhưng ít ra có thể yên ổn sống ở trấn Thanh Dương, không lo cơm áo.
Tại khu vực hoàn toàn bị Nhân tộc chiếm cứ, khi đi lại tất không cần kiêng dè quá nhiều. Tốc độ của Khương Vọng rất nhanh, không mất bao lâu đã tìm đến được cứ điểm của đảo Quyết Minh. Dựa vào thân phận bây giờ của hắn, đương nhiên cũng nhận được sự tôn trọng.
Tuy nhiên, chuyện cũng không thuận lợi như tưởng tượng của Khương Vọng.
"Thật có lỗi, Khương đại nhân"
Hiển nhiên sẽ có người chuyên phụ trách điều động Cúc Chu đi lại giữa Mê Giới và quần đảo gần biển.
Người phụ trách việc này ở Phù Độ Tịnh Thổ là một tu sĩ hơi mập, trông dáng dấp rất có lực tương tác.
Người kia rất thành khẩn nói với Khương Vọng rằng: "Bởi vì sự kiện Mê Giới chuyển vị vừa mới xảy ra, chưa dò xét rõ ràng tình hình của các khu vực xung quanh, Cức Chu được phái đi ra lúc trước cũng không thể trở về theo đường cũ... Tạm thời không có Cức Chu có thể điều động được."
Đương nhiên Khương Vọng sẽ không làm khó người kia, chỉ có thể nói: "Ngươi có biết tình hình bên phía thế lực Dương Cốc không?"
Nếu tạm thời không thể điều động Cức Chu của đảo Quyết Minh, nói không chừng có thể mượn Chước Nhật Phi Chu của Dương Cốc để rời đi. Còn phía Điếu Hải Lâu, bởi vì những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này mà Khương Vọng vẫn giữ thái độ kính nhỉ viễn chỉ (2) theo bản năng.
(2) Kính nhi viễn chỉ: kinh trọng nhưng không thể gần gũi.
"Tình hình bên bọn họ cũng không khác là bao. Bản thân Phù Đồ Tịnh Thổ không bao giờ cần tăng binh, Cức Chu được phân phối đến đây rất ít, khả năng số lượng Chước Nhật Phi Chu của bọn họ cũng không nhiều." Tên tu sĩ mập mạp này đúng là biết gì nói nấy: "Điếu Hải Lâu cũng vậy."
Không nghĩ tới lại rắc rối như vậy, Khương Vọng bắt đầu cảm thấy hơi đau đầu. Quy tắc của Mê Giới hỗn loạn như thế, hắn cũng không thể cứ thế dùng nhục thân bay qua giống như Sùng Quang chân nhân, nên đành phải chuyển sang hỏi: "Ta muốn rời khỏi Mê Giới đến quần đảo ven biển trong thời gian ngắn nhất, vậy phải làm thế nào?"
"Có hai cách" Tu sĩ kia đáp lời: "Một là chờ Cức Chu của chúng ta trở về, hai là khi đò xét rõ ràng về các khu vực mới ở lân cận xong, thì đi sang phù đảo của Nhân tộc ở khu vực khác rồi đi thuyền rời đi"
Nghe qua hai cách này thì đều thấy chẳng có cái nào nhanh cả, Khương Vọng hỏi tiếp: "Mỗi cách cần khoảng bao thời gian?"
"Khó có thể suy đoán thời gian trở về của Cúc Chu, bởi vì hiện tại vẫn chưa làm rõ được tình hình chuyển vị, không biết cần phải đi vòng bao xa. Còn việc dò xét tình hình xung quanh thì chỉ cần một ngày. Có lẽ đợi đến khoảng giờ này ngày mai, thì Sơn Hà Đồ của chúng ta có thể hoàn thành việc thu thập tin tức."
"Sơn Hà Đồ" mà tu sĩ kia nhắc đến chính là pháp khí địa đồ mà đảo Quyết Minh đặc biệt sáng tạo để nhằm vào Mê Giới.
Tin tức được ghi chép trên Chỉ Dư thực ra chính là từ Sơn Hà Đồ mà ra.
"Lâu như vậy sao?" Thời gian một ngày thực sự hơi lâu, Khương Vọng hỏi: "Không phải lúc trước các ngươi đã phái người đi tra xét Giới Hà rồi sao?"
"Thế lực ba nhà chúng ta đều có phái người đi điều tra, sau khi trở về sẽ bù đắp cho nhau, bình thường chỉ xác nhận vị trí của Giới Hà, đồng thời có thể canh gác nếu cần. Đối với việc qua sông, chúng ta đều chờ đến khi có được đầy đủ tin tức thì mới triển khai. Dù sao chiến tranh ở Mê Giới không phải là trò đùa, nếu tùy tiện qua sống khi mà không biết rõ tin tức tình hình của khu vực bên cạnh, thì rất dễ xuất hiện những thiệt hại không cần thiết"
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad