Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 830: Tản sự Nam Dao

Chương 830: Tản sự Nam Dao
Khác với những biên thành khác, đường ven biển dài nên rất khó để phong tỏa hoàn toàn. Trừ khi Tề quốc phát động đại trận hộ quốc, nhưng chỉ vì mấy sát thủ của Địa Ngục Vô Môn mà phát động đại trận hộ quốc là chuyện không thể.
Vị cường giả đang tọa trấn đại trận hộ quốc kia, chỉ thông qua đại trận để tùy thời ra tay mà thôi.
Nếu như có thể thành công chạy trốn đến quận Cận Hải thì đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của Tề quốc nữa rồi, đến lúc đó có thể nói là trời cao mặc chim bay.
Mà cường giả Thần Lâm cảnh như Nhạc Lãnh, không thể dễ dàng đi đến quận Cận Hải được. Làm vậy sẽ khiến cho các thế lực khác có phản ứng.
Cho nên Nhạc Lãnh trực tiếp liên lạc với hai quận chủ của quận Tĩnh Hải và quận Cận Hải, tạm thời ngăn cách giao thông với quận Bích Ngô, dựng lên một bức tường sắt trên con đường thông ra biển từ quận Bích Ngô.
Còn Nhạc Lãnh sẽ tự mình trấn giữ nơi phân giới giữa quận Tĩnh Hải và quận Bích Ngô.
Dùng một tấm lưới ngược để bao vây Địa Ngục Vô Môn.
Ông ta nhạy bén cảm nhận được sự xao động của những sát thủ của Địa Ngục Vô Môn kia. Nếu trong quá trình truy bắt mà còn để cho những sát thủ kia của Địa Ngục Vô Môn gây ra đại án gì nữa thì một đời Bộ Thần của ông ta liền mất hết mặt mũi.
Cho nên ông ta một mặt vừa duy trì độ chấn động của cuộc truy bắt, tạo ra áp lực trong thời gian dài, mặt khác lại cẩn thận nắm giữ thế cục, không cho Địa Ngục Vô Môn có cơ hội chó cùng rứt giậu.
Sở dĩ chọn quận Tĩnh Hải mà không phải là quận Cận Hải gần biển hơn là bởi nghĩ đến phương diện chính trị.
Cao thị Tĩnh Hải nội tình chưa đủ, chưa chắc có thể chống đố được sự cuồng bạo của Địa Ngục Vô Môn.
Cho nên bây giờ trấn giữ ở đây... chính là bởi vì Tĩnh quý phi hiện đang được sủng ái nhất kia có xuất thân từ Cao thị Tĩnh Hải.
Nếu xảy ra tình trạng xấu nhất thì Nhạc Lãnh thà rằng thành Thiên Phủ xảy ra chuyện cũng không muốn thấy Cao thị Tĩnh Hải xảy ra chuyện.
Tề quốc, quận Xích Dương.
Ngày thứ hai ở thành Nam Dao, Khương Vọng bị kéo tới tham quan nơi Liêm Tước đúc binh khí.
Mỗi một chú binh sư (1) của Liêm thị, cả đời chỉ có ba cơ hội sử dụng cổ lô, nếu không chắc chắn thành công hoặc đạt được kỳ vọng thì sẽ không sử dụng. Chuyện này không hề liên quan đến tài nghệ, tu vi hay địa vị, mà liên quan đến giới hạn của huyết mạch.
(Chú: đúc.
Mặc dù là một gia tộc chú binh sư, có sở trưởng về đúc binh khí nhưng Liêm thị cũng có nghiên cứu cực kỳ sâu sắc về phương diện huyết mạch.
Mệnh bài chính là một trong số những minh chứng cho thấy điều này.
Với địa vị hiện tại của Liêm Tước, cho dù chỉ là thử tay nghề, chú binh lô mà y dùng cũng sẽ không hề kém. Xem như là chú binh lô tốt nhất ngoại trừ cổ lô ở Liêm thị rồi.
Lần này, sẽ không có ai không có mắt đến quấy rầy.
Liêm Thiệu hiển nhiên không cần phải nhắc đến, hắn ta bây giờ đã là người của Liêm Tước, hơn nữa trong lòng còn tràn đầy cảm kích đối với Khương Vọng.
Còn về phần những... gia lão của Liêm thị... từ Nam Dao đến Lâm Tri chỉ cách hai quận, chiến tích của Khương Vọng ở thành Lâm Tri đã sớm được truyền đến Nam Dao rồi. Những danh môn đỉnh cấp như Trọng Huyền thị, Bảo thị cũng phải coi trọng bậc thiên kiêu như này, thì càng đừng nói đến một Liêm thị không có nền tảng võ lực lại có địa vị kém xa như bọn họ.
Luận chiến lực, bởi vì là một trong những thánh địa của chú binh sư, nhờ vào những mối quan hệ xưa cũ, lúc đối mặt với hiểm nguy vẫn có thể mời được một số cường giả. Nhưng nếu chỉ tính ở trong Liêm thị, cường giả mạnh nhất cũng chỉ có thực lực Ngoại Lâu cảnh mà thôi.
Có thể nói Ngoại Lâu cảnh đối với bậc thiên kiêu như Khương Vọng, căn bản không được tính là một cửa ải khó khăn gì, sớm muộn gì hắn cũng sẽ đạt được.
Tộc trưởng Liêm Chú Bình tự mình đến quý phủ của Liêm Tước nói chuyện với Khương Vọng, trên mặt không thể hiện gì, nhưng đúng là đang muốn nhận lỗi.
Khương Vọng nể mặt Liêm Tước nên cũng không hề kiêu căng, ngược lại vô cùng lễ phép, thể hiện đủ sự tôn trọng.
Mà người nhằm vào Khương Vọng, gia lão của Liêm thị tên là Liêm Lư Nhạc, mấy ngày qua chẳng dám lộ mặt. Trước khi Khương Vọng đến thành Nam Dao liền tuyên bố bế quan, nếu Khương Vọng ở lại thành Nam Dao luôn thì sợ rằng lần bế quan này của lão ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ kết thúc.
Lúc đó lão ta là Đằng Long cảnh đỉnh phong, Khương Vọng chẳng qua chỉ là Thông Thiên cảnh. Bây giờ Khương Vọng đã là Nội Phủ thần thông rồi, lão ta vẫn chỉ là Đằng Long cảnh đỉnh phong. Lấy đâu ra dũng khí mà đứng trước mặt Khương Vọng chứ? Căn bản đã chẳng phải cùng một cấp bậc nữa rồi.
Chú binh lô cực lớn đang "tỉnh lô"
Trước kia, lúc chế tạo Trường Tương Tư, Khương Vọng liền biết rằng chú binh lô của Liêm thị từ trước đến nay đều không dễ được mang ra sử dụng, 2 cho nên trước khi sử dụng chú binh lô đỉnh cấp phải "tỉnh lô" trước, quá trình này không thể nào bỏ qua được, chỉ có thể đợi mà thôi.
Bây giờ Khương Vọng có thể cảm nhận được rất rõ nhiệt lực trong lô đang châm chậm "thức tỉnh"
Thần thông Tam Muội Chân Hỏa, không chỉ là sát chiêu mạnh nhất hiện tại của hắn mà cũng giúp cho hắn nắm giữ hỏa nguyên càng thêm tỉnh diệu tỉ mỉ.
Thậm chí đối với Hỏa đồ đằng, hắn cũng có được lý giải mới.
Mỗi một lần nghiên cứu Tam Muội Chân Hỏa, đều sẽ có thể cảm ngộ được một điều mới. Nội Phủ thần thông sở dĩ có được danh xưng khác với Nội Phủ thông thường, chính là bởi vì ưu thế kinh khủng như vậy.
Bất luận Khương Vọng đi đến đâu thì cũng đều không ngừng việc tu hành.
Lúc này sau khi cảm thụ được nhiệt lực trong lô, trong lòng hắn cũng đã nghiệm chứng được lý giải đối với "hỏa"
Còn Liêm Tước đang tùy tiện ngồi trên mặt đất bên cạnh, trên người chỉ mặc mỗi một chiếc quần thợ rèn, thân trên để trần, lộ ra những bắp thịt đỏ thãm, cứng rắn như nham thạch.
Trong tay đang cầm một loại trái cây có vẻ ngoài vô cùng xấu xí mà gặm.
Loại trái cây đó có hình ê líp, lớp vỏ có màu rỉ sắt, nhìn có vẻ không sạch sẽ lắm.
Nhưng y ăn ngon lành vô cùng, cắn một cái nước văng tung tóe khắp nơi, lộ ra thịt quả màu đỏ rực.
"Nếm thử đi!"
Liêm Tước tiện tay nhặt lấy một quả trên mâm trái cây đang đặt trên mặt đất quăng tới, tư thế kia giống như đang ném một trái cầu sắt.
Khương Vọng một tay bắt lấy, cầm rất nặng tay nhưng lại vô cùng mềm mại.
"Quả Thiết Tương, chỉ mọc ở trong bụng núi lửa, ăn rất ngon!" Liêm Tước giới thiệu.
Khương Vọng nửa tin nửa ngờ đưa đến bên miệng, cắn một miếng nhỏ.
"Phụt"
Lập tức phun ra, chỉ cảm thấy cả miệng đắng chát!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad