Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3231 - Đừng thêm mấy lần lạnh (3)



Chương 3231 - Đừng thêm mấy lần lạnh (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong trạng thái đang nhanh chóng suy yếu, Khương Vọng thể hiện ra sự lãnh khốc cực độ, dùng phương thức có hiệu suất cao nhất, hoàn thành giết chóc.
Mọi thứ phát sinh quá nhanh!
Ngay khi Thạch Tê Yêu vương đối kháng với làn gió cực lạnh, cẩn thận thoát ra Sương Phong Cốc, hắn ta chỉ nhìn thấy, thất túc chi treo quấn biển lửa, cùng Khương Vọng đẫm máu rút kiếm bên trong đó.
Một màn này, giống như là một bức bích họa đẫm máu khắc trên vách đá.
Khương Vọng vừa đưa bàn tay lên nắm lại!
Cang Kim Long, Giác Mộc Giao, Cơ Thủy Báo, Vĩ Hỏa Hổ, Đê Thổ Hạc, Phòng Nhật Thỏ, Tâm Nguyệt Hồ, thất túc linh nhấc lên nguyên khí loạn lưu, trong nháy mắt thẳng hướng về phía Tê Ngạn Binh.
Thậm chí bản thân Khương Vọng cũng rút kiếm mà đến, lực lượng huy kiếm sau cùng của hắn vốn giữ lại vì Tê Ngạn Binh.
Tại thời khắc mấu chốt này, Tê Ngạn Binh cắn răng một cái, một bước triệt thoái phía sau, lại về tới bên trong Sương Phong Cốc!
Làn gió cực lạnh bao phủ sơn cốc, triệt để ngăn cách bọn họ, không ai nhìn thấy rõ người kia. Giờ khắc này, hắn ta ném cái đề khó này cho Khương Vọng.
Bởi vì, trong nháy mắt ra khỏi cốc kia, hắn ta đã thấy rõ dáng vẻ của Khương Vọng, thấy được thương thế của Khương Vọng, hiểu được không phải Khương Vọng cố ý đánh tới mà là gặp một loại nguy hiểm nào đó, thân bất do kỷ. Đương nhiên, hắn ta cũng thấy được cảnh tượng Khương Vọng giết hết chiến sĩ Yêu tộc bên ngoài cốc, cùng quyết tâm muốn phân sinh tử với hắn ta.
Nhưng nơi này là nơi nào?
Là hoang nguyên phía bắc của Sương Phong Cốc, là lãnh địa Yêu tộc, cũng là cấm địa của Nhân tộc.
Hắn ta vốn không cần phải liều chết phân sinh tử với Khương Vọng, bởi vì chỉ cần chờ tới lúc Yêu tộc bên thành Nam Thiên tới, Khương Vọng chắc chắn phải chết, mà hắn ta nhất định có thể sống.
Mặc dù thần thông bản mệnh của hắn ta đã bị kích phá nhưng hắn ta tin chắc, nếu cùng ở trong Sương Phong Cốc hắn ta có thể chống chọi lâu hơn Khương Vọng đang trọng thương.
Hắn ta không muốn lấy việc tổn thương thân thể liều sinh tử với Khương Vọng, mà là muốn lấy Sương Phong Cốc làm ranh giới giằng co, chờ đợi Khương Vọng lựa chọn.
Nếu Khương Vọng xông tới, vậy liền nhìn xem dưới sự bao trùm của làn gió cực lạnh, ai có thể chịu được lâu hơn. Nhìn xem Khương Vọng còn có thể xuyên qua Sương Phong Cốc bây giờ, trốn về lãnh địa Nhân tộc hay không.
Nếu Khương Vọng không dám xông tới, vậy thì chờ thêm xem, lúc nào chiến sĩ Yêu tộc đến. Hắn ta và Ưng Khắc Tuân thì không nói làm gì nhưng Sư Thiện Văn có thân phận cao quý, bên phía thành Nam Thiên sẽ rất quan tâm, nói không chừng chiến sĩ đến đây trợ giúp đã lên đường rồi.
Hắn ta tin mình có thể chịu được, có thể chờ nổi!
Mà nếu Khương Vọng lựa chọn lâm trận bỏ chạy thì chỉ cần hắn ta truyền tin tức này về thành Nam Thiên, chắc chắn sẽ có rất nhiều cường giả nguyện ý lùng giết. Một thiên kiêu Nhân tộc còn sống có giá trị cỡ nào?
Trên thân kẻ này chắc chắn có rất nhiều bí mật của Nhân tộc, có thể giúp Yêu tộc hiểu rõ hơn về đối thủ mạnh mẽ hiện nay.
Cho dù không tính đến những thứ này thì một vò rượu đầu của thiên kiêu Nhân tộc cũng là xa xỉ phẩm khó có được ở Yêu giới hiện nay!
Muốn truy sát một tên Nhân tộc ở lãnh địa Yêu tộc, có thể khó đến mức nào chứ?
Cho nên hắn ta lui lại một bước này, không liên quan tới dũng khí, mà là ổn trong bình ổn, là thắng lợi ván đã đóng thuyền.
Hắn ta quả quyết lui tiến vào bên trong Sương Phong Cốc, thân thể hùng tráng trực tiếp co lại thành một đoàn, cố gắng giảm bớt đối kháng với làn gió cực lạnh, nhưng tùy thời có thể bạo khởi công sát.
Quang diễm trên người được dập tắt toàn bộ, để Khương Vọng ở cốc bên ngoài không cách nào quan sát được hắn ta.
Cùng lúc đó, lấy quỹ tích huyền ảo, cùng đạo nguyên sắp xếp lại bên ngoài thân, dùng cái này tiêu hao hàn ý ở khắp mọi nơi, để cho mình có thể duy trì được càng lâu, có càng nhiều chỗ trống để lựa chọn.
Mà Khương Vọng cũng quả thực không đuổi theo vào Sương Phong Cốc... Thân thể hắn đã không thể gánh nổi nữa.
Nhưng hắn chỉ bình tĩnh cầm kiếm, không nói một lời đứng ở cửa cốc.
Để mặc hàn phong bên trong Sương Phong Cốc thổi tới, để mặc cho hỏa diễm màu đỏ nhảy lên quanh người.
Chỉ mấy bước đường ngắn ngủi lại thành lạch trời.
Làn gió cực lạnh trắng xoá.
Khương Vọng cùng Tê Ngạn Binh đều ở một bên.
Cả hai đều không nhìn rõ mặt của đối phương, nhưng đều biết, đối phương đang nhìn mình.
Tử vong đối xử với bọn họ vô cùng bình đẳng.
Tuyệt không để ý đến thân phận, chủng tộc, lực lượng của bọn họ. Tử vong là muốn dẫn đi hết thảy, tử vong là vạn sự giai không.
Đây là một trận đọ sức liên quan đến kiên nhẫn cùng dũng khí, cũng là đọ sức về vận khí.
Là chiến sĩ Yêu tộc của thành Nam Thiên tới trước hay là Tê Ngạn Binh không gánh chịu nổi làn gió cực lạnh trước?
Bọn họ đều cần khảo vấn chính mình.
Tê Ngạn Binh yên lặng cuộn tại trong cốc, điều động tất cả lực lượng, không nói tiếng nào đối kháng với làn gió cực lạnh. Dưới gương mặt đã kết sương là một loại kiên nhẫn liên quan đến sinh tồn. Hắn ta tuyệt không phát ra động tĩnh gì, tuyệt không cho Khương Vọng một chút xíu phản hồi.
Nếu như Khương Vọng muốn biết bên trong xảy ra chuyện gì thì cần phải đi vào trong cốc.
Mà ở bên ngoài cốc, Khương Vọng cũng đang làm chuyện của chính mình ——
Hắn chậm rãi xử lý thương thế. Đương nhiên thủ pháp vẫn rất thô ráp, chỉ đại khái là dời nội tạng về lại vị trí, bẻ lại xương cốt, cầm máu...
Đồng thời lấy Tam Muội Chân Hỏa, cẩn thận thiêu đốt sạch sẽ từng vị trí, từng nơi có vết tích chiến đấu. Tam Muôi, đốt ở vô hình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad