Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3373. Như mộng huyễn bọt nước (3)



Chương 3373. Như mộng huyễn bọt nước (3)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, Trư Đại Lực "nhìn" thấy thân thể của mình lại động. Bàn chân vặn một cái, dời một bước sang bên cạnh, trường đao trong tay chỉ hơi đổi, đao thế sâm nghiêm đã vọt lên. Hắn ta cảm nhận được sự thoải mái tự nhiên thông suốt, giống như bản thân đang ở bên trong hoàn cảnh thỏa đáng nhất, mỗi một khối cơ bắp đều được sắp xếp ở vị trí thích hợp, phát ra lực đạo thích hợp... Tiến về phía trước!
Tiến về phía trước!
Vừa lúc đó, ở phía trước, nơi đống bạch cốt màu xám hội tụ, nhảy ra một bộ khô lâu bạch cốt. Xương cốt của nó hoàn hảo, rắn chắc, rất có lực, trong tay là một cây cốt thương, điểm rơi hàn tinh đầy trời.
Dựa vào bản thân Trư Đại Lực, tuyệt đối không tiếp nổi một thương này.
Nhưng ở giờ phút này, trường đao trên không trung chỉ hơi xê dịch, hai đạo ánh đao uốn cong theo quỹ tích linh động, mang theo khí thế như phi hồng tuệ vĩ (1), quét sạch hàn tinh.
(1) Phi hồng tuệ vĩ: sao chổi bay mang theo cầu vồng.
Trư Đại Lực có cảm giác, thân thể cồng kềnh của mình giờ phút này vô cùng linh động, đột phá cốt thương đã bị cắt dứt kia, xuyên thấu qua những cây xương gãy đang bay tán loạn, chỉ chớp mắt đã va chạm với bạch cốt khô lâu.
Xoát!
Đao quang chợt lóe lên.
Mỗi một khối xương của bộ khô lâu này đều bị tách rời ra... Tổng cộng có hai trăm linh sáu khối.
Mà trên mỗi một khối xương này đều không thừa thêm một vết đao nào khác.
Dù có cắt đậu hũ cũng khó mà cân xứng được như vậy.
Quả thực là khiến người ta nhìn mà than thở!
Giờ này khắc này, sự sợ hãi sinh ra trong lòng Trư Đại Lực khi Xà Cô Dư bỗng nhiên xảy ra chuyện đã tán đi rất nhiều. Đạo Chủ ở đây, thần quỷ tránh lui!
Nhưng đối với Thái Bình Đạo Chủ đang khống cỗ thân thể này mà nói... Đây chỉ là vận dụng vũ khí cơ bản chứ không phải là đao pháp tuyệt diệu gì.
Nếu so với đao pháp của Đấu Chiêu thì nào đáng để nhắc tới?
Cái Khương Vọng chân chính chú ý là sự biến hóa của khô lâu trước mặt này —— nó đến từ đâu, vì sao lại hiện ra, vì sao sau khi tiêu tán lại không ngừng hợp lại, có thể bị đánh bại hoàn toàn hay không? Có thể hợp lại mấy lần? Mỗi lần hợp lại, lực lượng đều mạnh hơn trước... là mạnh tối đa đến mức độ nào?
Chiến đấu có đôi khi chỉ là quá trình nghiệm chứng suy nghĩ.
Cạch! Cạch! Cạch!
Lần này Khương Vọng cũng không hoàn toàn chém vỡ khô lâu nhưng những khối xương cốt đã bị tách rời một cách hoàn chỉnh kia, lại lấy một loại phương thức nào đó mà hắn không thể phát giác, lại một lần nữa tụ hợp —— Trong đó, có một khối xương bị hắn cố ý giẫm dưới đế giày, lấy đạo nguyên bao phủ nhưng cũng đột nhiên biến mất không chút gợn sóng, trở về tập hợp bên trong khô lâu.
Khô lâu lần này, ngoài bạch cốt ra còn có thêm tia máu đỏ, hình thái kỳ dị lại hung ác. Trong tay nó cầm một thanh trường cung, là lấy cột sống làm cung, mạch máu làm dây. Cũng có ba mũi tên dài, bên trong ba mũi tên đó là ba mũi tên ngắn... Chín mũi tên đều đã đồng thời lên dây.
Trong mạch máu xanh đen, máu như sóng triều.
Ầm ầm!
Cốt tiễn rời dây cung!
Khương Vọng chưởng khống thân thể Trư Đại Lực, bước chân nhẹ nhàng, thân khẽ chuyển, lướt qua mặt tiễn mà đi. Cái này quả thực là tiễn thuật hung ác nhưng nếu so với Lý Phượng Nghiêu, Lý Long Xuyên thì kém hơn không chỉ một bậc.
Đinh!!
Cốt tiễn trắng bệch mang theo tơ máu hoàn chỉnh nằm ngang trên thân đao.
Thân thể to lớn mập mạp của Trư Đại Lực triệt thoái về phía sau một bước, trường đao vẫn còn đang rung động.
Không phải vì một tiễn này quá mạnh mà là vì nó đã gần đến sức mạnh cấp độ cực hạn của Yêu tướng. Là sức mạnh bản thân của Trư Đại Lực không thể sánh bằng.
Sức mạnh của khô lâu càng lúc càng lớn!
Đến ngay cả Trư Đại Lực cũng cảm nhận rõ được điều này.
Nhưng hắn ta lại thấy thân thể của mình vẫn tiến lên, dạo bước nhàn nhã trong tiếng rít chói tai, chỉ tùy ý hất đầu một cái, mũi tên đã lướt qua mặt. Tiếp đó, lại tung người tiến về phía trước, sương gió lướt qua trên lưỡi đao...
Sương gió thoáng qua một cái, vạn sự vạn vật đều tàn lụi, ngay cả bột xương cũng không còn tồn tại nữa.
Còn có thể tập hợp lại sao?
Còn có thể!
Lần này, thậm chí ngay cả quỹ tích tụ tập của nó cũng không thấy, chỉ thấy một con yêu quái trên thân treo huyết nhục đã suy bại, túi da cũ nát, đột ngột xuất hiện.
Không phân rõ giới tính, diện mạo mơ hồ, trên thân không còn mấy khối thịt lành lặn nhưng lại có khớp xương rõ ràng, bàn tay hoàn chỉnh.
Khí huyết sát vòng quanh người nó dâng lên, trùng kích thành mây.
Một đôi tay đưa lên trời dò xét, lúc rơi xuống đã rút ra một thanh hắc kiếm đỏ tươi.
Thân như điện chuyển, một kiếm thẳng yết hầu!
Trong một chớp mắt, Trư Đại Lực tưởng rằng bản thân mình sẽ chét ngay tại chỗ, không thể thoát khỏi. Nhưng sau một chớp mắt này, hắn ta đã nhìn thấy trường đao của mình gọt sạch đầu của đối phương.
Chiến đấu diễn tiến đến giờ phút này, đã hoàn toàn nằm ngoài khả năng nhận thức của hắn ta. Có nghĩ nhiều hơn thì cũng không thể băt giữ được tinh diệu trong đó.
Mà khô lâu kia lại lần nữa tụ lại sinh ra, mạnh hơn lần trước.
Lần này đừng nói là Thái Bình quỷ sai Trư Đại Lực mà đến cả bản thân Thái Bình Đạo Chủ được xem như kiến thức rộng rãi cũng cảm thấy kinh dị.
Bởi vì, lúc này, xuất hiện tại trước mặt bọn họ là một yêu quái già yếu dáng vẻ tiều tụy, thân hình hủ bại, lưng còng mà từ hình dáng kia có thể lờ mờ thấy được... dáng vẻ của Trư Đại Lực!
Một Trư Đại Lực phiên bản ốm bệnh, già yếu.
Đồng thời, kẻ kia cũng lần đầu tiên phát ra thanh âm, thanh âm già yếu mà đau đớn của hắn ta kéo dài hát lên rằng ——
"Sống có gì vui, chết có gì hận. Bất tử bất diệt, bên trong Bất Lão Tuyền!" Hết chương 3373.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad