Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3779

Chương 3779
Dư Bắc Đấu vươn bàn tay, con mắt vận mệnh bùng lên huyết quang che lấp trời sao: "Tống Hoài ngươi cũng cút đi!"
Mạn Giáp Tiên Sinh Vương Tây Hủ của Tần quốc, danh hiệu "Áo vải mưu quốc"! Đông Thiên Sư Tống Hoài, cao tầng của Bồng Lai Đảo, một trong tứ đại Thiên Sư của Cảnh quốc!
Đều là những danh hào nổi tiếng, vậy mà đều thành đạo địch!
Khương Vọng nghe mà chỉ muốn bịt mồm Dư Bắc Đấu lại, cái lão này làm gì mà chửi loạn một hồi thành ra đắc tội hết tất cả mọi người vậy chứ?
Cho dù đều trở thành đạo địch thì cũng có người nhẹ người nặng, bây giờ ăn nói nhẹ nhàng một chút, không chừng còn có người để lộ kẽ hở để có cơ hội chạy trốn. Đường đường Mệnh Chiêm Chân Quân, sao lại không hiểu điều này?
"Cái ác của Ma tộc, ta cũng hiểu rõ!"
Khương Vọng còn chưa kịp suy tư, giọng nói đã vang lên: "Dương Kiến Đức, Lưu Hoài, Tĩnh Dã, ta đều đã thấy tận mắt! Đầu độc nhân tâm, mầm họa khó tuyệt!"
Nói đến đây, còn lột một tấm da hổ: "Thần Miện Đại Tế Ti của Mục quốc tính kế Huyễn Ma Quân, lột mặt nạ, lúc đó ta cũng ở! Đại Tế Ti cũng từng nói, Ma tộc là mối họa vạn cổ. Có thể thấy được người biết cái hại của Ma trong thiên hạ không chỉ có mỗi Chân Quân!"
Là một tu sĩ Thần Lâm cảnh, trong tình huống Diễn Đạo tề tụ như thế này, hắn không có tư cách lên tiếng.
Nhưng là Võ An Hầu của Tề quốc, là thiên tài tuyệt thế của Nhân tộc, là anh hùng Nhân tộc mang về tin tức của thế giới Thần Tiêu, lúc này từng lời hắn nói ra đều có trọng lượng tại hiện thế!
Huống hồ còn có một Thần Miện Đại Tế Ti – Đồ Hỗ làm chứng.
Khương Vọng không biết sự lợi hại của Đồ Hỗ, nhưng Vương Tây Hủ, Tống Hoài và những người kia sao lại không biết?
Lúc người này còn hành tẩu với cái tên "Nhân Đồ Hỗ" thì đã nổi danh thông kim bác cổ, tay còn cầm chuông Quảng Vân có thể biết hết chuyện trong thiên hạ.
Cho đến khi ông ta hoàn thành bước Thần Nhân tương hợp, tiếp nhận sắc phong của thiên tử, trở thành Thần Miện Đại Tế Ti, các nước chư hầu ai cũng chấn động!
Thần quyền bao phủ khắp thảo nguyên suốt những năm tháng dài đằng đẵng cứ thế im hơi lặng tiếng cúi đầu trước hoàng quyền. Thương Đồ Thần Giáo lớn như vậy lại như mặt hồ phẳng lặng không chút gợn sóng.
Thủ đoạn của Đồ Hỗ còn cần nhiều lời sao?
Nhân vật như vậy, nếu cũng nói "Ma tộc là mối họa vạn cổ" thì chỉ sợ Vạn Giới Hoang Mộ thật sự có dị động!
Giọng của Vương Tây Hủ lại vang lên: "Nguyễn Giám Chính, không ngờ có bậc tông sư Tinh Chiêm là ngươi tọa trấn, vậy mà Võ An Hầu các ngươi lại tin vào Mệnh Chiêm."
Vấn đề này của ông ta đã chạm đúng điểm mấu chốt.
Ở Tề quốc các ngươi, ai là người giải thích thiên mệnh?
Tinh Chiêm hay Mệnh Chiêm?
Nguyễn Tù bình tĩnh nói: "Người trẻ tuổi tự có chủ kiến của mình, đây là điều hết sức bình thường. Ta cũng không thể nói hắn sai. Dù sao cũng là kẻ rút kiếm tứ phương không địch thủ trên Quan Hà Đài. Ngoài tước hiệu Võ An còn là quân công độc nhất vô nhị mà thanh niên các nước không sao bì kịp. Ta muốn tìm một tấm gương nào đó để giảm bớt nhuệ khí của hắn nhưng lại không tìm ra được, ngươi nói làm sao bây giờ?"
"À." Nhớ ra gì đó, y lại nói thêm: "Tần Chí Trăn trong đầu toàn là tư tưởng của các ngươi đấy, căn cơ sâu dày, cổ kim khó gặp... Không biết là Hầu cấp bậc nào?"
Vương Tây Hủ cười ha ha một tiếng: "Giám Chính không cần bận tâm, là Vương mỗ nhiều lời!"
Ánh sao và sắc máu còn đang giằng co trên vòm trời, cho dù nói thế nào, cho dù Dư Bắc Đấu tìm ra lý do gì thì cũng không thể tránh khỏi cái chết. Sự ủng hộ của Khương Vọng cũng quá yếu ớt. Thời đại đã thay đổi từ lâu, Mệnh Chiêm nhất đạo là tội lỗi lớn nhất! Nguyễn Tù nói Tinh Chiêm nhất đạo sẽ không để Dư Bắc Đấu sống quá sáu ngày, đây tuyệt đối không phải nói bừa. Bản thây y bây giờ còn đang đứng đây đấu võ mồm với Vương Tây Hủ cũng chỉ vì đạo bất lưỡng lập.
Mà Dư Bắc Đấu lại chỉ cười.
Thoạt đầu là cười khẽ, sau đó chợt cất tiếng cười tỏ, ngửa mặt nhìn vòm trời sau sắc máu, như thể thấy được mỗi một con mắt đằng sau mỗi vì sao.
Đơn độc một mình, lấy thân phận người duy nhất của đạo Mệnh Chiêm và Huyết Chiêm, gào thét với tất cả tông sư Tinh Chiêm của chư thiên vạn giới: "Cái đám tầm thường xu nịnh các ngươi!"
"Các ngươi quá coi thường Dư Bắc Đấu ta!"
"Chân Quân há là điều ta mong cầu! Chẳng qua là chiến lợi phẩm dọc đường mà thôi!"
"Chuyện các ngươi không thấy được, ta đã thấy."
"Chuyện các ngươi không làm được, để ta làm!"
"Hãy nhìn xem Mệnh Chiêm Sư làm việc thế nào."
"Hãy nhìn ta!"
Ngón tay lão bỗng nhiên rút ra khỏi mắt trái của mình, Đài Bát Quái màu máu trên đầu ngón tay biến thành lồng giam màu máu. Trong lồng giam là một ma ảnh màu máu, đó là căn cơ của Tuyệt Tình Tuyệt Dục Huyết Ma Công, là tâm của Huyết Ma chân chính từ vạn cổ đến nay!
Lão đứng trên xương đầu cự ưng thét dài: "Phúc Hải chân tuyệt thế, đúc thành minh nguyệt lô!"
Lão chỉ tay vào vầng minh nguyệt nơi Hiên Viên Sóc và Cao Giai đang tranh chấp: "Lấy danh Dư Bắc Đấu tuyệt đỉnh Mệnh Chiêm của ta, mượn tới luyện Huyết Ma!"
Phúc Hải mượn hai con đường Siêu Thoát va chạm mà đúc minh nguyệt thành lò, lấy thân làm sắt, rèn nên Siêu Thoát dung hợp giữa hai tộc thuộc về riêng mình.
Giờ đã thân tử đạo tiêu, hết thảy hóa thành mây khói.
Dư Bắc Đấu lại nhân cơ hội này mượn lò để sử dụng cho việc riêng!
Giống như tàn niệm của Bặc Liêm tan đi, lão chiếm lấy vị trí tuyệt đỉnh. Giống như Nhân tộc và Hải tộc đại chiến, lão lang thang ở đó, thuận thế luộc Huyết Vương, giam Dực Vương. Việc lợi dụng ba con đường Siêu Thoát vào lúc này tuy là mượn bố trí của Phúc Hải, nhưng cũng khiến người ta không thể không khen một tiếng: "Quả nhiên tính toán tường tận!"
Chắc chắn lão đã can thiệp vào trận chiến giữa Hiên Viên Sóc và Cao Giai, hơn nữa can thiệp còn sâu hơn mọi người tưởng tượng. Lão trực tiếp lợi dụng hai người kia!
Như vậy Hiên Viên Sóc và Cao Giai sẽ đồng ý sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad