Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2078: Chọn gì? (4)

Chương 2078: Chọn gì? (4)
Thanh Bát Chi buộc đủ tám cái bím tóc, lưu loát nhảy vào bên trong phòng sách, đặt tiêu thương nằm ngang trên tay, biểu cảm nghiêm trọng: “Nàng đang làm gì!”
“Tướng Thú của chúng ta, thậm chí sứ giả Long Thần giáng lâm, tất cả đều không có ý nghĩa...” Thanh Hoa dừng bước, quay người, hỏi: “Yến kiêu khởi tử hoàn sinh lần nữa, ngươi sợ hãi sao? Ngày đó ngươi nói với ta, ngươi nói không biết thời gian này, lúc nào mới kết thúc.”
“Ta không phủ nhận sự sợ hãi của ta.” Thanh Bát Chi nói: “Nhưng bây giờ nàng cách xa tế ti đại nhân trước đã.”
Thanh Hoa cũng không để ý tới, chỉ hỏi lại: “Thanh Thất Thụ chết, ngươi khó chịu sao?”
“Ta không thích hắn, nhưng ta quả thực khó chịu vì hắn.” Thanh Bát Chi cau mày nói: “Nàng rốt cuộc muốn nói điều gì? Hôm nay nàng rất không thích hợp.”
“Ngươi căn bản không biết cái gì không đúng.” Thanh Hoa lắc đầu, cười rất kỳ quái: “Ngươi có biết điều gì đã tạo nên hết thảy trước mắt này không? Vì sao Thất Thụ chết đi không hề có ý nghĩa nào? Vì sao qua nhiều năm như vậy, nhiều đời dũng sĩ chết bởi Tướng Thú, lại không thay đổi kết cục được chút nào? Tế ti đại nhân giải thích Thần dụ, chỉ dẫn con đường phía trước! Vì sao lại dẫn dắt chúng ta càng chạy càng gian nan! Ngươi nói ai không thích hợp! Bát Chi?”
Thanh Bát Chi nắm chặt tiêu thương, nói: “Chúng ta đều được Tế ti bà bà nhìn lớn lên, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó... Nàng buông chủy thủ trước đã.”
“Ngươi yêu ta sao?” Thanh Hoa hỏi.
Thanh Bát Chi khàn giọng nói: “Tâm ý của ta, nàng vẫn luôn biết, làm gì phải biết rõ mà còn cố hỏi?”
Gã khó chịu, không phải bởi Thanh Hoa hoài nghi tâm ý của gã, mà là Thanh Hoa lấy tâm ý của gã làm vũ khí.
“Yêu ta, thì giúp ta giết bà ta!” Thanh Hoa nói: “Ngươi không cảm thấy, bà ta làm tế ti quá lâu rồi sao? Trôi qua nhiều năm như vậy, tình cảnh của chúng ta không thay đổi chút nào. Thánh tộc vĩ đại vẫn co đầu rút cổ trong vùng đất Thần Ấm... Bà ta rời bỏ Thần, cuối cùng rồi sẽ có một ngày bị Thần ruồng bỏ. Ngươi có thể tưởng tượng cục diện như vậy sao? Đã đến lúc nhất định phải thay đổi!”
Nàng nhìn Thanh Bát Chi: “Sau này để ta làm tế ti, ngươi làm tộc trưởng. Chúng ta kính thần tuân mệnh, cùng nhau làm Thánh tộc ngày càng cường thịnh! Ngươi cảm thấy thế nào?”
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp ra vào trong mơ vô số lần trước mắt này, lòng Thanh Bát Chi thật rối loạn.
Nhưng tay của gã rất ổn: “Thanh Hoa, tốt nhất là nàng nên tỉnh táo một chút, bây giờ nàng không còn tỉnh táo nữa. Ta là võ sĩ của Thánh tộc, có trách nhiệm trong người, ta quyết không cho phép nàng tổn thương tế ti.”
“Ta rất tỉnh táo, là ngươi còn đang hoang mang.”
Thanh Hoa nói: “Khi Thất Thụ ra đi, nói chàng sẽ trở về. Khi yến kiêu chết, ta cho rằng cơn ác mộng đã kết thúc... Thế nhưng có gì thay đổi sao? Chúng ta vẫn bị nhốt ở nơi này giống heo chó, vĩnh viễn không biết tậnn cùng thế giới có gì. Chúng ta vẫn chỉ có thể nhìn người thân, bạn bè chết đi, không có một biện pháp nào cả... Tại sao chúng ta phải như vậy? Nếu hết thảy đều không có chút ý nghĩa nào, vì sao chúng ta còn phải kiên trì? Không bằng đổi một con đường khác, đi theo ý chỉ chân chính của Long Thần. Thần sẽ chiếu rọi chúng ta!”
Thanh Bát Chi lắc đầu: “Không, ngươi không thể tổn thương bà bà. Chuyện khác, ta đều có thể đáp ứng ngươi, nhưng chuyện này thì không được.”
Thanh Hoa lạnh lùng nhìn gã, ánh mắt kia như dao: “Ngươi căn bản kém Thất Thụ, chàng sẵn lòng làm bất cứ chuyện gì vì ta!”
Thanh Bát Chi nắm chặt tiêu thương, không nói gì.
Ngay vào lúc này, tiếng xé gió bén nhọn bỗng nhiên đến, Thanh Hoa liên tục lui bước, quả quyết nắm chuỷ thủ, đẩy ra một mũi tên bắn tới!
Mũi tên kia vừa cắm vào đất mặt, lông đuôi vẫn không ngừng rung động.
Có thể thấy được người đến dùng sức nặng đến mức nào, bắn tên kiên quyết dường nào.
Thanh Cửu Diệp cung đã lên dây nhẹ nhàng thả người xuống, nhìn Thanh Hoa nói: “Ngươi căn bản không hiểu Thất Thụ. Nếu hắn nhìn thấy ngươi hôm nay, hắn nhất định sẽ hối hận đã yêu ngươi. Còn dám tiến thêm một bước... Chết!”
Thanh Hoa cầm chủy thủ, đôi mắt ửng đỏ nhìn Thanh Cửu Diệp, cười đến thê mỹ: “Ta biết ngươi sẽ không giết ta, bởi vì trong lòng ngươi có ta.”
Vụt!
Đáp lại nàng là một mũi tên nhắm thẳng yết hầu!
Thanh Hoa không thể không lại lui thêm hai bước, để tránh mũi tên, đồng thời cũng cách bà lão trên ghế nằm càng ngày càng xa.
Giọng nói Thanh Cửu Diệp rất lạnh: “Trong lòng ta từng có ngươi, nhưng đó không phải điều ngươi ỷ vào để tổn thương Tế ti bà bà. Ai đang chân chính bảo vệ nơi này, trong lòng ta rất rõ ràng. Mấy trăm năm qua, bà lo lắng hết lòng, không phải người ngươi có thể chửi bới bằng mấy câu được! Sâm Hải Thánh tộc tuyệt đối không thể không có Tế ti bà bà, nhưng có thể không có ta, cũng có thể không có ngươi!”
“Ha ha ha...” Thanh Hoa cười: “Chửi bới?”
Nàng nhìn Thanh Cửu Diệp, lại nhìn Thanh Bát Chi: “Ta, thân là Thanh Thánh nữ, lắng nghe Thần dụ. Các ngươi có biết Long Thần nói thế nào?”
Thanh Cửu Diệp nói: “Long Thần nói thế nào, ngươi nói không tính. Giải thích Thần dụ thế nào là việc của Tế ti bà bà.”
Thanh Hoa nhìn y: “Ngươi không tin ta?”
Lại nhìn về phía Thanh Bát Chi: “Ngươi cũng không tin ta?”
“Ta không tin ngươi bây giờ.” Thanh Cửu Diệp nói rất trực tiếp.
Thanh Bát Chi thì nói: “Qua nhiều năm như vậy, cho dù Thánh nữ là ai, Thần dụ đều do Tế ti bà bà giải thích...”
“Nếu giải thích của bà ta luôn trái ngược với Thần dụ thì sao?!” Thanh Hoa hỏi với giọng căm hận: “Nếu ta có thể chứng minh chuyện này, các ngươi thân là võ sĩ Thánh tộc, được ban thưởng thần lực nhiều năm, nhận hết thần ân! Bây giờ các ngươi sẽ lựa chọn thế nào?”
Đây thật là một câu hỏi khảo vấn linh hồn.
Thanh Bát Chi, Thanh Cửu Diệp, thậm chí cả những người như Thanh Thất Thụ, đều rèn luyện thân thể, rèn luyện võ kỹ từ nhỏ, trổ hết tài năng trong những đứa trẻ cùng tuổi, tiếp nhận Thần ân tắm rửa tại Thụ tế đàn, từ đây mới có Thần lực, trở thành võ sĩ Thánh tộc được người khác tôn kính, nắm giữ sức chiến đấu siêu việt phàm tục.
Tín ngưỡng đối với Long Thần không phải là chuyện mấy tháng mấy năm.
Mà là từ nhỏ đến lớn, truyền lại đời đời.
Thậm chí có thể nói tín ngưỡng của bọn họ đối với Long Thần là thành tín nhất trong toàn bộ Sâm Hải Thánh tộc.
Bởi vì tín ngưỡng thành kính hay không trực tiếp ảnh hưởng đến lực lượng của bọn họ.
Mà bây giờ Thanh Hoa nói, Tiểu Phiền bà bà vẫn luôn làm trái chân ý của Thần dụ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad