Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2768. Chân Hỏa Liệu Nguyên (2)



Chương 2768. Chân Hỏa Liệu Nguyên (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Các huynh đệ!” Trọng Huyền Thắng khàn giọng nói: “Hãy tìm cách trốn càng gần càng tốt. Ta sẽ gọi quân tiếp viện tới. Ta, Trọng Huyền Thắng, sẽ không bao giờ bỏ rơi các ngươi!”
Các chiến sĩ vẫn còn có thể nói chuyện, thanh âm hỗn loạn lộn xộn vang lên.
“Tướng quân, nhanh lên!”
“Tìm người cứu Khương tước gia!”
“Từ trước đến giờ chúng ta chưa từng ăn thiệt lớn như thế, mang người về báo thù cho huynh đệ chúng ta!”
Một chút chỉnh tề cũng không có, cũng không có chút khí thế nào.
Nhưng nó là những trái tim sống động nhất.
Những niềm tin này, những nhiệt huyết này, những kỳ vọng này ...
Những thanh âm này dần dần biến mất, tản mác trong gió cuốn phía sau lưng.
Trọng Huyền Thắng vừa luống cuống tay chân đút đan dược cho Trọng Huyền Thắng, vừa ôm nàng trong ngực phi nhanh, hắn ta nhất định phải nhanh hơn, hắn ta muốn tới Hội Lạc phủ điều binh, hắn ta muốn phái đại quân tới, hắn ta muốn bóp chết đám Hạ quốc hầu gia chó má này!
“Thắng … ca.”
Trong vòng tay của Trọng Huyền Thắng, Thấp Tứ nuốt đan dược cứu mạng, khí tức yếu ớt nói: “Khương Vọng ... cái câu mà hắn hỏi huynh ấy, hắn đã nói gì với huynh?”
Nàng đã hỏi một câu hỏi như vậy vào thời điểm như vậy.
Bản tính của nàng dè dặt, không giỏi ăn nói, khép mình trong lớp áo giáp nhiều năm.
Người quan trọng nhất trong cuộc đời nàng tất nhiên là Trọng Huyền Thắng. Nhưng ngoài Trọng Huyền Thắng ra, người duy nhất vẫn có thể được coi là bằng hữu, chính là mãng phu Khương Thanh Dương liều lĩnh – người đôi lúc thì đầu óc sáng suốt, đôi khi lại là đầu gỗ không mở được linh quang, động một tí là muốn đánh Thắng ca của nàng.”
“Nàng cũng đã từng nghe rồi.”
Trọng Huyền Thắng nhắc lại, tựa hồ là cho Thập Tứ tin tưởng, cũng giống như là cho chính mình tin tưởng: “Nàng cũng đã từng nghe rồi.”
“Huynh ấy nói. . .”
Hắn ta chỉ nói ra hai chữ này, nước mắt đột nhiên không báo trước mà tuôn rơi.
Hắn ta là một người quá thông minh, từ nhỏ đến lớn hắn ta chưa bao giờ hối hận vì điều gì.
Nhưng vào lúc này, sự hối hận dường như nuốt chửng trái tim hắn ta!
Hắn ta hối hận vì sao lại mạo hiểm đến Quý Ấp!
Hắn ta tự phụ mình thông minh, hắn ta muốn đoạt lại những gì hắn ta xứng đáng có được, nhưng hắn ta dựa vào cái gì mà hết lần này đến lần khác kéo Khương Vọng cùng đánh cuộc mạng sống với hắn ta?
Đó là thiên kiêu nổi tiếng thiên hạ, một người có tương lai vô cùng tươi sáng!
Ngay cả vị trí Bắc Nha Đô Úy cũng có thể cự tuyệt, thậm chí thoái thác cả hảo ý của Tề thiên tử, người tên Khương Vọng này, chẳng lẽ thật sự để ý đến mấy thứ như quyền thế, địa vị và vinh hoa hay sao?
Sở dĩ Khương Vọng đén chiến trường phạt Hạ này, sở dĩ hắn tham dự tất cả mọi thứ trên chiến trường này, từ Điểm Tướng Đài ở ngoại ô Lâm Tri một đường tranh đấu đến Tang phủ Hạ quốc, tất cả đều vì hắn ta. Đều vì Trọng Huyền Thắng hắn ta
Hắn ta cười nhạo người này ngu xuẩn, cười nhạo người này ngốc nghếch.
Cười nói vui vẻ, đã đưa người này vào tuyệt cảnh.
Nhưng tên ngốc này, vẫn chỉ nói, ta đã nói gì với huynh?
Vẫn nhắc nhở hắn ta nhân cơ hội thoát thân cùng huynh đệ Đắc Thắng Doanh!
Trọng Huyền Thắng chảy nước mắt, khuôn mặt mũm mĩm kém hấp dẫn của hắn ta, tràn đầy nếp nhăn.
Đó là lần thứ hai trong đời hắn ta rơi nước mắt.
Chỉ một lần trước đây, và không bao giờ nữa.
Hắn ta chảy nước mắt nói: “Hắn ở Thần Lâm cảnh... sẽ rất mạnh! Hắn nói rằng hắn ở Thần Lâm cảnh, sẽ rất cường đại!”
Bên ngoài cơ thể của hắn ta đã chảy máu, hắn ta đã vượt quá cực hạn của mình, dùng phương thức hao tổn sinh mạng để bay nhanh hơn.
“Hắn nói được thì sẽ làm được.” Thập Tứ yếu ớt nhấn mạnh, nước mắt cũng rơi xuống.
Những người trốn thoát sẽ không ảnh hưởng đến tình hình của trận chiến.
Nếu bây giờ mà là thời bình, thì Thượng Ngạn Hổ chắc chắn sẽ mắng cho Ly Phục một trận máu chó đầy đầu, bởi theo ý nghĩ của hắn ta, thì Trọng Huyền Thắng - người đã trở thành một nhà lãnh đạo về kỹ năng quân sự, là mối đe dọa lớn hơn cả Khương Vọng và Trọng Huyền Tuân.
Nhưng giờ phút này, hắn ta lại không có thời gian quan tâm đến Ly Phục, Thượng Ngạn Hổ không kìm lòng nổi mà bị thu hút bởi sự thay đổi của Khương Vọng.
Cho dù là Ly Phục, Thượng Ngạn Hổ, Cận Lăng, Tiết Xương, Xúc Nhượng, hay thậm chí cả con Xích Huyết Thử Bức bị đứt mất nửa đôi cánh máu kia, trong giờ phút này đều không thể rời tầm mắt đi được!
Bốn tòa Tinh Lâu đứng xa xa trong tinh khung cổ xưa, giờ phút này bộc phát ra vẻ sáng chói không thể diễn tả, kiêu hãnh hơn cả mặt trời!
Chỉ những người được trang bị bởi thần thông Mục Lực thì mới có thể mơ hồ nhìn thấy từ ánh sáng rực rỡ...
Một tòa tháp bằng đá bảy tầng màu xanh, tọa trấn Ngọc Hành.
Một tòa tiểu lâu hình ngũ giác bảy tầng với cấu trúc cổ kính nằm ở Khai Dương.
Một tòa tiểu lâu tứ giác bảy tầng màu đỏ có mái vòm cong nằm ở Thiên Xu, một tòa lâu ninh đại khí đường hoàng màu tím, tọa trấn ở Diêu Quang, tinh lộ uốn khúc đi qua Ngọc Hành, nối liền Khai Dương, xuyên qua Diêu Quang, ứng với Thiên Xu. Nó còn vượt qua Thiên Quyền, Thiên Ki và cả Thiên Tuyền.
Tinh lực mỏng manh đến mức không thể đo lường được, dâng trào trên tinh lộ rộng lớn.
Dường như có một thiên hà hùng vĩ xuất hiện trên bầu trời, và thiên hà này là độc nhất của Khương Vọng.
Một lực lượng vĩ đại thì sẽ có một ý chí oai hùng, dùng tứ lâu vinh quang này, tuyên bố với cả vũ trụ về đạo đồ “Chân Ngã” duy nhất chỉ thuộc về một mình Khương Vọng hắn.
Thiên địa cộng nhan!
Toàn bộ phương thiên địa này và cả hắn, đều đang hô ứng đạo của chính hắn.
Khương Vọng nhắm mắt lại, xích kim quang mang bất hủ chảy trên bề mặt cơ thể của hắn.
Năm vòng sáng rực trên ngực và bụng dường như tỏa sáng mãi mãi.
Chiếc áo choàng khoác ngoài màu trắng sương phấp phới như đại kỳ phiêu động.
Sau lưng hắn là một bức màn lửa màu đỏ rực, huyễn ảnh của thần điểu Tất Phương với vẻ bề ngoài mỹ lệ lộng lẫy, tất cả lông vũ đều xuất hiện, như thể nó đã cô đọng lại toàn bộ tinh hoa được tuyền lại từ bí pháp Thần Lâm của Hoàng Duy Chân.
Bí pháp Thần Lâm của Hoàng Duy Chân là gì?
Tại sao người này lại là người phong lưu nhất trong lịch sử ba ngàn năm của đất Sở? Hết chương 2768.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad