Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2135: Thiên tử chưa mở cánh cửa hãnh tiến (3)

Chương 2135: Thiên tử chưa mở cánh cửa hãnh tiến (3)
Tề thiên tử im lặng, mà Khương Vọng thì vẫn luôn duy trì tư thái khom người, đứng như một cột sắt. Rất hiển nhiên, Thiên tử không thu hồi lời nói, Khương Vọng sẽ không đứng dậy.
Lúc này, một giọng nói mà tất cả mọi người đều không nghĩ tới vang lên.
"Bệ hạ, lão nô có lời, kính xin bệ hạ lắng nghe!"
Giọng nói truyền tới từ ngoài điện.
Là thái giám tổng quản Phùng Cố của Trường Sinh Cung.
Ánh mắt của Thiên tử vượt qua linh cữu, vượt qua Khương Thanh Dương đang khom người, rơi vào bóng người già yếu lưng còng bên ngoài điện.
"Nói." Thiên tử nói.
Phùng Cố quỳ rạp xuống đất, chân thành nói: "Khi điện hạ còn sống, đã rất yêu thích Thanh Dương Tử, thường nói hắn đi về đông nhập Tề, là phúc của Đại Tề ta. Đã từng cố ý mời Thanh Dương Tử vào trong cung, so tài với nhau... Sau trận chiến đó, mỗi khi điện hạ đề cập tới Thanh Dương Tử, đều khen không dứt miệng. Nghe nói kết quả của Chiến tranh Tinh Nguyệt Nguyên, biết được anh tư của Thanh Dương Tử, điện hạ không kìm lòng được mà vỗ tay tán thưởng, nói 'người này như một cơn lốc vậy'. Ngay cả... ngay cả lần này, cũng có một lễ vật di mệnh, chuyên hiến cho Thanh Dương Tử. Lão nô coi là, điện hạ đối đãi với Thanh Dương Tử rất chân thành, Thanh Dương Tử cũng thành tâm nhớ tới điện hạ, đây hẳn là anh hùng tiếc anh hùng, thực sự không có ý gì khác. Kính xin bệ hạ minh giám."
Không ai nghĩ tới, Phùng Cố sẽ nói vào thời điểm này.
Lời nói này hoàn toàn là ủng hộ Khương Vọng, cũng là đang phủ định "lời nói tru tâm" của Thiên tử.
Nói câu khó nghe, Khương Vọng là thiên kiêu mà thiên hạ đều công nhận, là nhân vật phong vân trong thế hệ trẻ Tề quốc, nhiều lần lập công phong thưởng, còn có tư cách "được sủng mà kiêu", chống đối Thiên tử.
Thế nhưng Phùng Cố chỉ là một tổng quản thái giám của Trường Sinh Cung, làm sao mà lão ta dám chứ?
Ngay cả chính Khương Vọng cũng không nghĩ tới, Phùng Cố lại có thể giúp hắn tới mức này, bọn họ nói chuyện với nhau cũng rất ít.
Mà Khương Vô Tà vẫn luôn im lặng thì lại không nhịn được mà nhìn về phía Khương Vô Khí đang nằm trong linh cữu kia.
Vị Thập Nhất đệ này, có lòng dạ rộng lớn mà không phải thường nhân có thể sánh bằng.
Lão thái giám Phùng Cố này hầu như đã chết tâm, nếu không phải khi Khương Vô Khí còn sống thật rất tán thưởng Khương Vọng, làm sao có thể nói ra những lời đó vào lúc này được?
Ai cũng biết, sau khi Khương Vọng trở về từ Thiên Nhai Đài, đã có quan hệ khá thân cận với Hoa Anh Cung.
Coi như là Khương Vô Tà, mặc dù vẫn luôn bày tỏ thiện ý với Khương Vọng, thế nhưng vẫn rất rõ ràng, sẽ không chủ động tạo thế vì hắn. Dù sao, Khương Vọng đã là người của đối thủ cạnh tranh.
Khương Vô Khí thật là... thân ở trong cục diện tranh long, thế nhưng suy nghĩ vẫn luôn là toàn bộ thiên hạ, mà không có phân chia Cung điện gì.
Xưa nay hắn ta vẫn không cảm thấy, ngoài việc mệnh đồ nhiều thăng trầm làm cho phụ hoàng thiên vị ra, hắn ta có nơi nào không bằng vị Thập Nhất đệ này. Thế nhưng vào lúc này hắn ta cũng không thể không thừa nhận, lòng dạ của bản thân, hoàn toàn chính xác kém hơn vị đệ đệ này vài phần.
Nghĩ tới nếu như mình là Vô Khí, chắc chắn sẽ không đẩy Khương Vọng đi Hoa Anh cung.
Nhìn tới Khương Vô Khí mãi mãi sẽ không mở mắt ra lần nữa, nghĩ tới cái tên này vẫn luôn thích "lên lớp" mình.
Khương Vô Tà thở dài một hơi.
Có lẽ, bản thân mình thật nên "dưỡng tâm".
...
...
...
Có thể đi tới vị trí hiện tại trong chính trị thâm sâu quỷ dị, không ai là ngu xuẩn cả.
Thái độ hiện tại của Phùng Cố, chính là tuân theo ý chí của Khương Vô Khí.
Thiện ý của Khương Vô Khí đối với Khương Vọng, đâu chỉ muốn Khương Vọng đầu nhập vào mình? Hắn ta thiện đãi Khương Vọng, không chỉ bởi vì tài năng của Khương Vọng, càng là bởi vì Khương Vọng tại Tề, làm quan tại Tề, hắn ta muốn một thiên kiêu như Khương Vọng càng yêu Tề quốc hơn. Dù cho Khương Vọng sẽ trở thành trợ lực của Hoa Anh Cung đi nữa.
Chí hướng của hắn ta, là toàn bộ đế quốc Đại Tề.
Thiên kiêu tụ tập tại Đại Tề, là quốc gia của Khương Vô Khí hắn.
Kể cả khi hắn ta xúc động chịu chết, cuối cùng tại trước mặt Thiên tử, nói cũng là "trong quân không thể có nỗi lo về sau", vẫn nghĩ về đại nghiệp Tề quốc.
Ý chí, tài năng như thế, có thể nào không khiến người ta rung động?
Tề thiên tử bình tĩnh nhìn Phùng Cố, giống như thấy được trên thân lão thái giám này, một hình bóng bước từng bước đi tới lại tuyệt đối không quay đầu lại.
Cuối cùng đưa mắt nhìn về phía Khương Vọng, thở dài: "Khương khanh, xin ngươi tha thứ cho sự thương tâm và ngờ vực vô căn cứ của một người cha. Là trẫm lỡ lời."
Khương Vọng khom người thật sâu, không nói thêm lời nào, lui về chỗ cũ.
Cái chết của Khương Vô Khí, ảnh hưởng rất lớn đối với cục diện tranh long của Tề quốc.
Phóng mắt nhìn các Cung, vốn là Trường Sinh Cung có uy hiếp lớn nhất đối với Thái tử.
Đây là một hoàng tử ngoài việc bệnh tật quấn thân ra, hầu như không có bất cứ khuyết điểm nào.
Ngay cả khuyết điểm trí mạng là hàn độc nhập mệnh này, cũng bị tài năng cùng tầm nhìn của hắn ta che giấu, đã che giấu không có người biết tới trong một thời gian rất dài.
Rõ ràng là một vấn đề có thể xưng là vô giải đối với bất cứ người nào, thế nhưng trước khi Khương Vô Khí chân chính chết đi, rất nhiều người đều cảm thấy hắn ta nhất định có thể chiến thắng.
Hắn ta mang tới cho mọi người lòng tin lớn tới như vậy.
Mà giờ phút này, khi Khương Vô Khí chết đi, cục diện tranh long của Tề quốc, lập tức có biến hóa hoàn toàn mới. Thái tử chính là Đông Cung, lại một lần nữa cần xác lập địa vị của mình.
Thế nhưng Thái tử chính là Đông Cung nhân hậu, lẽ ra nên hòa thuận với huynh đệ tỷ muội, hôm nay lại thương tâm vì đệ đệ như thế, làm sao có thể tranh phong với người khác chứ?
Hoàng hậu cũng có huyết mạch thân tình, không có khả năng hoàn toàn ngăn cách. Thế nhưng tại sao ngày xưa có thể ngồi nhìn Hà Chân ngồi tù chịu phạt, ngày hôm nay lại không thể để gã chịu nhục chứ?
Nguyên nhân chính là đây.
Bà là mẹ ruột của Thái tử, có thể xác lập địa vị thay Thái tử, mà không ảnh hưởng tới thanh danh nhân hậu của Thái tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad