Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4020

Chương 4020Chương 4020
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ý chí của thế giới Phù Lục không được, Nhân tộc Phù Lục không được, Khương Vọng và Ngao Quỳ đương nhiên cũng không được! Bất luận người, rồng, quỷ, mặc kệ Phật hay ma, nơi này là sân nhà của nàng ta, tất cả do nàng ta quyết định!
Cho nên... Tận thế hôm nay, kiếp nạn cuối cùng!
Nàng ta đứng lơ lửng trong thân thể Ác Quỷ Thiên Đạo, một tay giơ lên trời, một tay hướng xuống đất, sau đó hai tay chạm nhau... Thiên Địa Hợp!
Toàn bộ thế giới Phù Lục đều đang sụp đổ.
Tỉnh thú cự kình cũng bị đè lại! Sức mạnh tinh thú kinh khủng cũng bị sức mạnh cực hạn của thế giới này nghiền ép, ánh sao nhanh chóng vụt tắt, toàn thân nứt ra, máu tuôn như suối!
Mà lúc này, Tật Hỏa Dục Tú đột nhiên hô lên một tiếng: “Mẫu thân!” Tật Hỏa Ngọc Linh đã sức cùng lực kiệt, đỡ lầy Khương Vô Tà, nhéch nhác bơ phờ nhìn qua, vẻ mặt buồn bã.
“Cảm ơn người đã làm mẹ của ta, cảm ơn người đã ôm áp ta lọt lòng, cảm ơn người đã chân thành tha thiết yêu ta.”
Nàng ta chưa từng nói những lời như vậy!
Nàng ta nói xong, ánh mắt lướt qua Khương Vọng, Hí Mệnh, Tịnh Lễ, Liên Ngọc Thiền...
Sau đó nhắm mắt lại. Miệng ngầm thiên hiến, giọng nói lan at tiếng sắm diệt thế: “Cuối cùng ta cũng hiểu thế nào là chúng sinh.”
“Ta phải quên mình, sau đó yêu người!” Thân người của nàng ta bắt đầu tan biến, trong nước mắt của Tật Hỏa Ngọc Linh, tan thành vụn sáng trên bầu trời, rơi xuống Sáng Thế Chi Thư.
Lấy đó yêu thương chúng sinh.
Lấy đó bao dung thế nhân.
Nàng ta chủ động xóa sạch hiện thân ý chí thế giới của mình, trở lại với trạng thái “ban sơ” và “công bằng nhất”, công nhận Nhân tộc Phù Lục là sinh linh của thế giới này, dành cho họ mọi sự hỗ trợ có thể. Cũng bởi vì thân người hàng thế của “diệt thế giả” đã biến mắt, cho nên việc tranh giành quyền hành của Nhân tộc Phù Lục vào lúc này là điều không thể.
Sáng Thế Chi Thư bắt đầu lật trang, không ngừng lật trang, mỗi một trang đều biến thành một câu...
“Thế hữu duy, duy vu Kỳ Minh!”
Cho đến thời khắc này, quyền hành của Sáng Thế Chi Thư mới chính thức đổi chủ.
Mỗi tơ mỗi hào đều không cho phép “diệt thế giả” nhúng chàm. Đều quay về với Khánh Hỏa Kỳ Minhl
Khánh Hỏa Kỳ Minh trong trạng thái tinh thú cự kình lập tức ổn định thân hình, ngưng tan vỡ. Lay nửa thân hiển hóa thành người nâng cao cánh tay, chống cả bầu trời.
Hắn ta nhìn Ác Quỷ Thiên Đạo, thời khắc này, như thể thấy được vô số trang sử bị lật qua vội vàng.
Biết bao anh hùng hào kiệt chôn vùi vào góc khuát lịch sử, mắt đi khả năng vốn có.
Tráng lệ biết bao, câm lặng biết bao.
Hắn ta nghe được, hắn ta thấy được, hắn ta vì thế mà bi thương, vì thế mà nhớ lại, mà ôm hết thảy dũng khí bị chôn vùi trong dòng chảy thời gian.
Hiện tại, là thế giới Phù Lục và Nhân tộc Phù Lục liên thủ!
“Đây là tất cả những gì... ta có thể làm.”
“Ta tin vào trí khôn của hậu nhân, tin rằng nhất định sẽ có người hiểu, nhất định sẽ có người thông minh hơn ta xuất hiện.”
“Ta đã làm được tất cả những gì ta có thể làm được với tư cách là một con người, và nếu như ta không thẻ tiếp tục tiến về phía trước, vậy thì có nghĩa là con đường này đã sai.”
“Con đường này không sai, nó chỉ là... bị khóa chết rồi!”
“Đồ Đằng Chi Linh không phải là giới hạn của con người, mà là giới hạn của gông xiềng này!”
“Thiên tài vĩ đại nhất của thời đại này đã đi tiên phong trong việc khai sáng ra một con đường mới, nhưng lại chết vào ngày thành đạo. Ta chưa bao giờ tin hắn ta sẽ thất bại... Cái chết của hắn ta không phải là một tai nạn! Chúng ta đang bị theo dõi! Không thể bại lộ!!!” “Những ghi chép sớm nhát về con người nằm ở núi Thánh Thú, ngọn núi bị ác quỷ vây quanh. Nhưng đó chắc chắn không phải là thời đại sớm nhát. Ta sẽ tìm hiểu ngược lại xa hơn và lịch sử chắc chắn sẽ đưa chìa khóa cho ta.”
“... Đó là tất cả những suy đoán của ta về gông xiềng. Những người đến từ tương lai, hãy tha thứ cho ta vì ta không thể làm gì hơn, chỉ có thể lưu lại vài câu nói trong khe hở này. Sinh ra trong thế giới bát hạnh này, xin ngươi hãy cố gắng hết sức mình.”
“Ta đang cố gắng rời khỏi đây và chắc chắn ta sẽ quay lại như đã hẹn. Nếu như không thể... xin ngươi hãy có gắng hết sức.”
“Xin ngươi hãy cố gắng hết sức.” “Xin ngươi hãy cố gắng hết sức.”
“Ta sẽ... cố gắng hết sức mình.”
Từng điểm từng điểm tinh quang trên thân cự kình tinh thú tỏa sáng thiên cổ, tiếng vang của lịch sử vang lên inh tai nhức óc.
Tại Khánh Hỏa Bộ, Xích Lôi Bộ, Tịnh Thủy Bộ, Chí Ôn Bộ... ở vùng đất của tất cả các bộ tộc, càng ngày càng có nhiều người bước ra khỏi nhà và ngước nhìn lên bầu trời.
Những người đã chết trong im lặng trong lịch sử của vùng đất Phù Lục.
Những người vẫn đang có gắng sống sót của ngày hôm nay.
Đều trao cho Khánh Hỏa Kỳ Minh một lực lượng vô cùng vô tận. Khánh Hỏa Kỳ Minh sở hữu U Thiên Đồ Đằng, hóa thân thành cự kình tinh thú, lại được Sáng Thế Chi Thư thừa nhận, bản thân y đã nắm bắt được cực hạn của phương thế giới này, vì thế cự kình vẫy đuôi, bay lơ lửng trên bầu trời, đánh thẳng về phía Ác Quỷ Thiên Đạo. Nhân tộc Phù Lục là thiên quyền chỉ tộc của thế giới Phù Lục, còn ác quỷ lại chưa bao giờ được phương thế giới này thừa nhận, thời đại của ác quỷ cũng đã trôi qua từ rất lâu rồi!
Hai tôn cự vật kinh khủng va chạm vào nhaul
Bầu trời mở ra vô hạn, đất đai sụp xuống vô tận.
Chỉ với lực lượng tiêu tán phát ra từ cú va chạm vừa rồi mà đã có thể thổi bay cơ thể Quỷ Long của Ngao Quy.
Lão ta bát lực vật lộn trên không trung, giống hệt như một khúc gỗ mục đang trôi nổi bên trong sóng gió kinh hoàng, trông vừa vô lực lại vừa mệt mỏi. Nhưng chỉ trong nháy mắt, lão ta đột nhiên rút mình ra, thân rồng trong nháy mắt xoay chuyển, một móng vuốt xuyên qua không gian, đánh thẳng về phía Khương Vọng — người cũng bị đánh bay cùng với lão ta.
Long trảo to lớn hạ xuống, lại chỉ đánh nát được một ấn ký thanh vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad