Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 4001

Chương 4001Chương 4001
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tật Hỏa Dục Tú sắp đến gần thì đột nhiên dừng lại, muốn đứng dậy, nhưng lại chỉ nghe được những tiếng răng rắc liên tục từ cổ tay tới khuỷu tay, từ eo đến cổ, tất cả đều phóng ra 6 khóa, khóa chặt nàng ta trên xe lăn.
Những chiếc khóa này đều phát ra màu kim loại sáng bóng, khắc phù văn dày đặc, có những sức mạnh khác nhau đang lưu chuyển. “Phong Huyết, Cắm Nguyên, Tỏa Lực, Hu Cốt, Ngũ Hành Phong Cám...” Tật Hỏa Dục Tú gọi tên lần lượt, đột nhiên ngước mắt u tối...
Nhưng màu sắc u tối còn chưa động, ánh lửa trong đó đã đột nhiên bùng lên, hóa thành một cánh cửa tôn quý tột cùng, chặn ngang lỗ hồng... lấy thiên khuyết phong U Thiên!
Lần đầu tiên nhìn vào đôi mắt này, Khương Vong đã để lại một ngọn lửa trong đó, an giấu một lỗ hổng bầu trời. Đây cũng là một trong những phương pháp đề phòng của hắn đối với Tật Hỏa Dục Tú.
Lúc này Tật Hỏa Dục Tú bị giam cầm trên xe lăn, hai con ngươi phủ lên một vang ánh sáng màu xích kim. Mắt không thể tháy, thân không thể động.
Quyển Sáng Thế Chi Thư kia gần nàng ta như thế, nhưng chỉ một ánh kiếm lại thành ngăn cách thiên hà.
“Mel Cứu con!” Nàng ta hô lên.
Dù sao cũng là máu mủ, Tật Hỏa Ngọc Linh nghe vậy thì lập tức đứng lên, nhưng chưa kịp làm gì thì bả vai đã bị Khương Vô Tà đè lại. Nàng ta lo lắng quay đầu nhìn sang, Khương Vô Tà lắc đầu, dùng ánh mắt ra hiệu nàng ta yên tâm. “Vô Tà thúc thúc!” Tat Hỏa Dục Tú lại nói: “Không phải thúc nói muốn cưới mẫu thân ta, làm cha của ta sao, nói là phải chăm sóc cho ta thật tốt, sao lại trơ mắt nhìn ta bị bắt nạt như vậy?”
Khương Vô Tà nghiêm mặt nhìn về phía Hí Mệnh: “Khống chế đống sắt vụn của ngươi cho tốt, đừng ngộ thương trẻ nhỏ!”
Người ra tay đầu tiên là Khương Vọng, ngươi nạt nộ ông đây cái gì? Hí Mệnh oán thầm, giọng điệu lạnh nhạt: “Bắt được sát ý thì cơ quan trên xe lăn mới có phản ứng. Ban nãy là như vậy, sau này cũng sẽ như vậy.”
Tật Hỏa Dục Tú bất mãn: “Nói bậy! Ta không hề muốn giết hắn, hắn lại ngăn cản ta lay lại quyền hành, còn che mắt taI”
Hí Mệnh im lặng một lúc: “Có phải ngươi có sát ý với ta.”
Tật Hỏa Dục Tú cũng im lặng.
Còn ngầm thừa nhận cơ đấy!
Trong lòng chân truyền Mặc gia có một vạn câu hỏi vì sao, hoàn toàn không biết vì sao mình lại bị thù hằn. Tất cả mọi hành động sau khi đến Phù Lục chẳng phải đều do Khương Vọng dẫn đầu sao, hắn ta chỉ là người trợ giúp mà thôi!
Khương Vô Tà dịu dàng trấn an: “Dục Tú, đừng lo lắng, Khương Vọng không được tính là người xấu, sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với con.”
Cũng không biết những lời này có thể trấn an được ai.
“Khương Vọng?” Tật Hỏa Dục Tú đột nhiên oán hận: “Ngay cả tên mà hắn cũng lừa ta, hắn có thể là người tốt sao?”
Giữa không trung trên rừng đá đồ đằng đã sụp đỏ, thủ lĩnh các bộ của thế giới Phù Lục đứng rải rác, đa số đều rất mờ mịt, không biết tình hình hiện tại là như thế nào.
Đã mắt đi sự chỉ huy thống nhát, máy trăm vạn đại quân vây quanh dãy núi Tật Hỏa đã có xu thế hỗn loạn, có kẻ muốn tiến, có kẻ muốn lùi, có kẻ vẫn còn chưa rõ chuyện gì xảy ra. Tịnh Thủy Thừa Yên cầm cờ tuần tra, tự mình đàn áp thế cục, yêu cầu quân đội các bộ đứng yên bát động mới tạm thời bình ồn được hỗn loạn.
“Thời điểm ký tên lên khế ước vương quyền, ta còn chưa biết ngươi đâu.” Khương Vọng nói: “Cho nên không tính là lừa ngươi.”
“Vậy hiện tại ngươi có ý gì, Khương Vọng thúc thúc?” Tật Hỏa Dục Tú hỏi bằng giọng trẻ con lanh lảnh.
“Chỉ là ta vẫn luôn rõ ràng một việc.” Khương Vọng bình tĩnh nói: “Quy tắc căn bản của mỗi một thế giới chính là nền tảng của thế giới đó, không thể nào muốn đổi là đổi. Ngươi đại diện cho ý chí thế giới, ôm một trang Sáng Thế Chi Thư chào đời, đại diện cho căn bản của quy tắc thế giới. Nếu như có thể đổi qua đổi lại một cách dễ dàng, vậy cả quyển Sáng Thế Chi Thư này đã hỏng từ lâu.”
“Cho nên, tên Vu Chúc đáng thương bị ngươi biến thành độc dược cho Khánh Vương ăn vào kia thật ra chưa bao giờ giải nghĩa sai. 'Hàng' và khuynh” đều đúng. Chúng vốn dĩ là hai bộ mặt của ngươi. Khi thế giới này gặp nguy hiểm, ngươi muốn cứu thế. Nhưng thứ ngươi cứu là thế giới này, chứ không phải gì khác. Đối với thế giới này, Nhân tộc Phù Lục cũng là kẻ xâm nhập, ngươi muốn giáng tai ách xuống...”
Khương Vọng nghiêm túc nhìn nàng ta: “Nếu toàn bộ quyền hành của thế giới này đều trở về tay ngươi. Ta thật khó tưởng tượng ngươi sẽ làm ra chuyện gì.”
Lý Phượng Nghiêu ra hiệu cho đội quân Tịnh Thủy Bộ thay đổi trận hình.
So với Khánh Vương, Tật Hỏa Dục Tú có lẽ là một đối thủ khó ứng phó hơn. Bởi vì Tật Hỏa Dục Tú được sinh ra từ ý chí của thế giới, thế giới này chưa diệt nàng ta sẽ còn chưa chết. Mà nếu muốn hủy diệt thế giới này thì Khương Vọng cần gì phải đứng ra? Tật Hỏa Dục Tú thở dài một hơi: “Nếu ngươi không yên tâm về ta như vậy, tại sao lại hợp tác với ta? Trong lòng ngươi, ta và Ngao Quy có gì khác nhau?
Khương Vọng nói: “Ta nghĩ ngươi cũng không có quan niệm thiện ác, ngươi chỉ có bản năng bảo vệ thế giới này. Dù sao thì từ một ý nghĩa nào đó mà nói, ngươi là Phù Lục, Phù Lục là ngươi.”
“Cho nên đây là nhà của ta, ta làm gì trong nhà của ta thì liên quan gì tới ngươi? Ta bảo vệ nhà của ta thì có gì sai?” Mặc dù bị giam cầm trên xe lăn nhưng Tật Hỏa Dục Tú vẫn toát lên khí thế như ngồi trên vương tọa chí cao: “Vả lại Nhân tộc Phù Lục có liên quan gì tới ngươi đâu? Các ngươi không thân cũng chẳng quen, trước đây chưa từng gặp, sau này cũng không. Nếu ngươi thực sự có điều lo lắng, ne tình đã từng đồng hành cùng nhau một đoạn, ta có thể để ngươi mang may người ngươi quan tâm đi.”
“Đúng vậy, có liên quan gì tới ta?” Khương Vọng nói: “Câu này nếu ngươi hỏi Lý Phượng Nghiêu, nàng ấy sẽ nói cho ngươi biết, thuộc hạ của nàng ấy ở đây. Thạch Môn Lý thị trị quân không có truyền thống bỏ rơi thuộc hạ. Vấn đề này nếu hỏi Tịnh Lễ, hắn sẽ nói, họ cũng là chúng sinh, Phật yêu thế nhân...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad