Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1606: Thắng bại đã phân... quá ngoạn mục

Chương 1606: Thắng bại đã phân... quá ngoạn mục
Khương Vọng giật mình.
Nhắc tới Quan Hà Đài, các nước tề tụ, thiên kiêu cùng nhau xếp hàng, không có khả năng hoàn toàn bình an vô sự.
Không nói đến đội ngũ Tề quốc và đội ngũ Mục quốc ở cầu Toan Nghê suýt chút nữa đã làm ầm ĩ lên...
Chỉ riêng đội ngũ Tần quốc và Sở quốc, từ lúc bắt đầu tranh chấp vẫn chưa từng dừng lại. Bọn họ kiêng kỵ mặt mũi nước lớn, chém giết quy mô lớn không có khả năng xảy ra, nhưng một mình bí mật ước chiến thì Khương Vọng biết, đã không dưới mười lần.
Thảm chiến ở Hà Cốc khiến cho người Sở quốc đến nay vẫn còn đang liếm láp miệng vết thương.
Mà Tề quốc ở trước đây không lâu đã chiếm đoạt Kiếm Phong Sơn, Khương Mộng Hùng tại trận giết một Chân Nhân, sau đó mới thản nhiên xuống núi. Sau khi "phạt ít ngăn nhiều", lại còn "phụng chỉ ban thưởng" Kiếm Phong Sơn... Phần khuất nhục này, Hạ quốc đương nhiên cũng không có cách nào quên được.
Lại ngược dòng tìm hiểu về phía trước, tranh đấu bá chủ vài thập niên trước đã khiến cho người Hạ quốc hận đến tận bây giờ.
Đối với đám người Khương Vọng đại biểu cho Tề quốc, Khương Vọng bày ra về mặt ung dung, thong dong đi qua trước mặt đám người này.
"Là Khương thiên kiêu đúng không?" Bên trong đám người Hạ quốc kia có một người trẻ tuổi mặt mũi khô vàng đứng lên, ngoài cười nhưng trong không cười nói với Khương Vọng: "Mong được giao thủ cùng ngươi."
Khương Vọng mỉm cười: "Ta cũng rất chờ mong, hy vọng có thể gặp được ngươi ở trên đài"
Khóe miệng người nọ khẽ giật, hơi có vẻ cắn răng nghiến lợi: "Sẽ không để cho ngươi thất vọng đâu."
Khương Vọng cực kỳ có lệ gật nhẹ đầu: "Cho qua"
Hoàn toàn là dáng vẻ "ngươi cơ bản không có tư cách theo ta trò chuyện quá lâu", dẫn người nghênh ngang rời đi.
Vẻ mặt Khương Vọng như gió thoảng mây trôi, không thèm đếm xỉa đi qua, mở miệng nói cho có lệ, chẳng những vậy ngay cả tên của kẻ ở Hạ quốc đó cũng không hỏi tới.
Thật có thể nói là thiên kiêu nước lớn, ngạo mạn như vậy, hoàn toàn không để bất kỳ kẻ nào vào mắt, khiến cho đám người Hạ quốc kia tức đến con mắt bốc lửa, nhưng cũng chỉ có thể nhìn mà thôi. Dù sao đi nữa, bọn họ cũng không có khả năng ra tay với Khương Vọng ở trên khán đài.
Khương tước gia bày ra vẻ mặt ngang ngược kiêu ngạo, thực tế lại lặng lẽ truyền âm đi hỏi Kiều Lâm: "Người vừa rồi là ai vậy?"
Tên gia hỏa Kiều Lâm này, vừa nói nhiều lại còn lắm mồm, ngược lại tương ứng, tình báo phát ra cũng coi như hết sức phong phú, có thể nói nói là "Bách Hiểu Sinh" (trong đội ngũ Tề quốc.
() Bách Hiểu Sinh: người hiểu biết nhiều nhất trong võ lâm.
"Tên này là thiên kiêu danh môn Xúc thị của Hạ quốc, tên là Xúc Mẫn" Kiều Lâm Triển âm trả lời.
"Ô, vậy à." Khương Vọng mặt không cảm xúc.
Trên thực tế hắn đã âm thầm quyết định, đợi lát nữa trọng điểm sẽ là quan sát tên Xúc Mẫn này chiến đấu.
Cái này gọi là trên khí thế nghiền ép đối thủ, trên chiến đấu coi trọng đối thủ.
Đây cũng là đạo quyết định thắng bại sau cùng.
Khương Vọng chọn một vị trí trống ở trên khán đài, mười tên sĩ tốt Thiên Phúc Quân đi cùng hắn tới tản ra ngồi xuống, tạo thành một vòng tròn bảo vệ hắn ở chính giữa.
Một đoàn người chiếm giữ một vị trí thật lớn, nhìn vào đặc biệt có vẻ ngang ngược kiêu ngạo.
Khương Vọng vẫn không mấy thích ứng với trạng thái quần là áo lụa hoành hành bá đạo kiểu này, cưỡng chế ép buộc Kiều Lâm đến ngồi ở bên cạnh.
Thật ra nhiệm vụ chủ yếu là làm "người kể chuyện", giúp hắn giới thiệu anh hùng các lộ.
Kiều Lâm cũng rất thông minh, đã sớm lấy được danh sách so tuyển hôm nay, lựa ra giải thích với Khương Vọng, có những ai không thể khinh thường, trận chiến nào quan trọng hơn.
Tám Diễn Võ Đài đồng thời tiến hành so tuyển, chiến đấu trên mỗi Diễn Võ Đài đều rất đặc sắc, nhiều đến mức người ta không thể xem hết.
Cho dù là dựa vào tầm nhìn hiện tại của Khương Vọng cũng rất khó có khả năng chỉ vừa liếc mắt nhìn một chút đã phân ra mạnh yếu. Chỉ có thể kết hợp với giải thích của Kiều Lâm, căn cứ vào thế lực quốc gia tương ứng với những người tham chiến này, tiến hành sàng lọc đại khái, lại quan sát tình thế trên trận, xác định tràng chiến đấu trọng điểm cần quan sát.
Sĩ tốt xốc vác lưng đeo ba cây lao màu vàng kim giống như pho tượng đang lẳng lặng đứng ở phụ cận Diễn Võ Đài chính là một trong Thần Sách Quân, Cảnh Bát Giáp.
Cảnh Bát Giáp uy chấn Trung Vực, trong đó đấu với hai quân Ách và Thần Sách, đều thuộc sở hữu quản lý của hoàng thất Cảnh quốc.
Ở Hoàng Hà Hội lần trước, phụ trách duy trì trật tự đọ võ cũng đều là tướng sĩ của Thần Sách Quân.
Khương Vọng không hề chú ý nhiều đến bọn họ, mà dồn hết toàn bộ lực chú ý vào trên trận đấu.
Mỗi một trận đấu, hắn đều dùng bí thuật Như Mộng Lệnh, âm thầm mô phỏng, thay thế bản thân mình vào song phương giao chiến, diễn luyện cách ứng đối mà mình sẽ đưa ra vào lúc đó, sau đó so sánh với nhóm thiên kiêu đang giao phong, xem ai ứng đối thần kỳ hơn. Vì sao lại phải tuyển chọn người chiến đấu trên sân, một bước này là để làm nền cho cái gì...
Điều này đặc biệt thú vị.
Có đôi khi cách ứng đối của hắn hoàn toàn khác với những tu sĩ trên trận, nhưng sau hai ba hiệp lại đổ về cùng một đích đến.
Một số thời điểm cách ứng đối của hắn có ưu thế hơn, có đôi khi lựa chọn của tu sĩ trên trận lại khiến hắn hết sức ngạc nhiên...
Thật sự rất phấn khích.
Lúc này anh hùng đến từ các quốc gia thiên hạ đang giao phong, phong vân hội tụ, khiến cho tâm thần của những người đang xem cuộc chiến bị kích động.
Có nho sinh đặt bút như bay, vết mực nhảy ra khỏi giấy, ngưng tụ lại thành đủ loại động vật, có trăm loại đặc dị, hiển hiện thuật pháp phong lưu.
Có Mặc giả khống chế cơ quan cự thú, mạnh mẽ đâm tới, đao kiếm không thể gây tổn thương. Nuốt vàng phun lửa, uy thế kinh người.
Có binh sĩ tu luyện sát khí như vòi rồng, đao ra giống như tinh kỳ khắp nơi, bổ nhào về phía trước như ngựa đạp quan ải, một mình đưa người vào trong bầu không khí chiến trường.
Có tu sĩ diễn kiếm bốn mùa, thay đổi thời tiết lúc thì mưa xuân lúc thì đông tuyết, khiến cho Trưởng Tương Tư trong vỏ rung động ngân vang không dứt.
Có người cầm chủy thủ ngược, thân như cuồng phong, gió nổi lên thì bắt đầu trận chiến, gió ngừng lại thì thắng bại đã phân...
quá ngoạn mục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad