Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2443: Ngoài... Tầm Với (1)

Khương Vọng vô cùng hận hai tên này.
Có lúc nói về sự đúng sai, việc đúng sai làm sao dễ dàng bàn luận được như thế?
Chỉ cần đứng ở những góc độ khác nhau, thì đã ở trong thế gian hoàn toàn khác nhau rồi.
Thước đo khác nhau, số đo cũng không thể không bất đồng.
Nói cụ thể đến cá nhân từng người, chẳng qua nó chỉ là nguyên tắc của ngươi, sự kiên trì và cảm tình của ngươi.
Nhưng Khương Vọng cũng biết rõ rằng, với thực lực của Hỗn Độn và Chúc Cửu Âm đã thể hiện ra, thì việc đến gần cũng là điều khó khăn với hắn.
Cho nên hắn chỉ có thể trầm mặc.
Nhưng trong cuộc chiến này, bất luận là người nào thất bại, hắn đều có thể xuất ra một chút lực... dù sao cũng phải xuất ra một chút lực.
Hắn dùng sự chuyên chú lớn nhất của mình, tập trung vào cuộc chiến tranh này, mà không phải muốn chỉ nghĩ cách bình yên rời sân như thế nào.
Cuộc chiến tranh giữa Hỗn Độn và Chúc Cửu Âm diễn ra cho đến thời khắc này, tất cả sinh linh chứng kiến đều có thể thấy được rõ ràng thế cục, thấy rằng Chúc Cửu Âm gần như đang sở hữu ưu thế nghiền nát đối thủ. Cho đến khi...
Một tiếng phượng kêu.
Phượng minh cửu thiên, hành với sơn hải.
Hướng tới toàn bộ thế gian tuyên cáo về lực lượng chân chính được sinh ra từ Cực Nam Chi Uyên.
Đây là một sự cường đại đủ để có thể đem so sánh với Hỗn Độn và Chúc Cửu Âm.
Chính là lá bài tẩy chân chính của Hỗn Độn!
Thực ra từ trước đến giờ Già Huyền chưa bao giờ tồn tại, cho tới bây giờ vẫn chỉ là truyền thuyết. Chính là Hỗn Độn đã dùng lực lượng hắc ám nhất, để chế tạo ra thân thể cho Già Huyền, để cho nó sa vào trong oán niệm vô biên.
Nuôi dưỡng mấy trăm năm, mài giũa mấy trăm năm, thẳng cho đến hôm nay.
Nó đã thanh trừ tất cả ác niệm của Điêu Nam Uyên, kích phát thiên khuynh xảy ra trước thời hạn, cuốn lên hắc triều vô tận, nhấn chìm ngọn núi trung tâm. Đồng thời khi đang công kích Chúc Cửu Âm, vẫn dùng sự thuần khiết nhất của Điêu Nam Uyên để làm tổ, dẫn dắt thi hoàng Già Huyền chân chính ra đời.
Vị tồn tại vĩ đại đã sáng tạo ra thế gian kia, đã phải dùng một thời gian khá dài, mới có thể diễn hóa Sơn Hải Cảnh thành thật. Ý chí trường tồn vạn cổ của Ngài, quy tắc mà Ngài để lại, đã có thể dùng lực lượng của Sơn Hải Cảnh, để đưa cho người tham gia thí luyện những thu hoạch thật sự.
Người trẻ tuổi cầm cần thả câu đó, có thể mượn dùng loại lực lượng này, để tạo thành một Quỳ Ngưu chân thật. Mà dĩ nhiên nó cũng có thể... sáng tạo ra Già Huyền!
Bất kỳ một người nào, nếu như nguyện ý dùng một trăm năm nghiên cứu, thì tất nhiên có thể nghiên cứu một chuyện tới mức thấu triệt.
Mà Hỗn Độn nó, không chỉ dùng có một trăm năm.
Trong tất cả truyền thuyết trong Sơn Hải Cảnh, Phượng Hoàng chín loại là có khả năng tồn tại chân thật nhất, có khả năng sinh ra sự cường đại phi thường nhất.
Tất cả sự tranh đấu của sơn thần và hải thần khác, đều hoàn toàn không thể dao động được căn bản, tất cả đều chỉ là đang tranh thủ thời gian.
Mà bây giờ, chính là thời khắc cuối cùng.
"Chúc Cửu Âm, hưởng thụ thế gian này cho tốt đi!" Hỗn Độn sử dụng một loại giọng than thở để nói chuyện: "Bởi vì từ nay về sau, ngươi không còn cơ hội nữa đâu!"
Hữu phượng lai nghi, độ vu sơn hải.
Thi hoàng Già Huyền từ Cực Nam Chi Uyên bay tới, giương cao đôi cánh cao quý và hoa lệ, lướt qua hắc triều cuồn cuộn, gạt bỏ tất cả dị thú mà nó đi qua, cuốn lấy tất cả lực lượng đánh về phía Chúc Cửu Ầm!
Đôi cánh như che trời lấp biển của nó, giống như đang cuốn lên một màn đêm bất tận.
Bóng đêm vô biên lan tràn sau lưng của nó.
Hỗn Độn cùng Chúc Cửu Âm đã giao thủ rất lâu.
Mà giờ phút này khi nó bay tới, thứ ngăn cách giữa nó và Chúc Cửu Âm, cũng chỉ là một tầng vòng ánh sáng mà thôi.
Giống hệt như một cái bọt khí buồn cười, chỉ chờ nó nhẹ nhàng thổi phá.
Dĩ nhiên tất cả thần trạch dị thú đã quyết chiến hồi lâu kia, sẽ không thể cho phép vòng ánh sáng biến mất, bởi vì trên đó đang ký thác sinh tử của bọn chúng.
Có một vị tồn tại đầu chim đuôi rắn mình rùa được đặt tên là "Toàn Quân", tiếng kêu như tiếng chặt cây, trực tiếp co rúc đầu và đuôi lại vào trong mai, dùng mai rùa ngăn cản trước người Già Huyền.
Nhưng lại biến mất không một tiếng động.
Trở thành một bộ phận của âm ảnh kia.
Lực lượng của nó giống như Hỗn Độn, cũng giống như Chúc Cửu Âm, tuyệt đối không phải là một tồn tại mà các dị thú khác có thể địch nổi.
Nó dùng thế không thể cản vỗ cánh bay tới, vượt qua sơn hải, muốn trở thành dấu chấm câu được đặt xuống cho trận chiến này.
Cùng lúc đó!
Trời... sáng rồi.
Một Sơn Hải Cảnh đang thuộc về mạt thế, chìm trong sự u ám, bất thình lình sáng rực lên.
Hắc triều mãnh liệt trào tới kia, tựa như đang được tắm gội dưới ánh nắng ban mai. Vòng ánh sáng cũng đang được bao phủ bên trong sắc trời trong vắt.
Cả thế gian bỗng nhiên trở nên sáng ngời rực rỡ.
Tất cả mọi thứ, đều đang thông báo là ban ngày đang tới.
Nhưng là, ban ngày ở đâu mà tới đây?
Tất cả mọi người ở ngọn núi trung tâm, không nhịn được đều ngẩng đầu nhìn lại. Sự kỳ dị trong cuộc cận chiến này, khiến cho mọi người đều nhất thời đều quên chém giết.
Chỉ thấy được Ở nơi cao cực hạn của bầu trời đang không ngừng bể tan tành, không ngừng sụp đổ kia.
Có một luồng ánh sáng màu xanh da trời rực rỡ đang chảy xuống.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ hắc tuyết và bạch tuyết đều bị đuổi tan đi.
Những thứ ô trọc đang phiêu diêu đều gặp gió hóa đi hết.
Ngọc vũ trừng thanh vạn dặm ai* !
Trong màu xanh da trời rủ xuống như thác nước kia, hư ảnh của một thứ xinh đẹp cao quý dần dần ngưng tụ.
Nó có một cần cổ ưu mỹ, lông đuôi hoa lệ, hoa văn trên lông vũ vô cùng thần bí... cùng với một đôi mắt cao quý, màu xanh da trời.
Trừ màu sắc ra, nó gần như giống hệt với Già Huyền, xinh đẹp như nhau, cao quý như nhau, và mạnh mẽ như nhau.
Là một con phượng hoàng màu xanh da trời!
Nó là một trong Phượng Hoàng chín loại, mang bộ lông màu xanh da trời, tồn tại với cái tên Không Uyên.
Nó vừa xuất hiện, đã hạ xuống trước người của Già Huyền, lam quang và ám quang vừa chạm vào nhau đã phân ra, trực tiếp đánh lui Già Huyền đang tiến lại gần vòng ánh sáng!
Hai con phượng hoàng mỹ lệ tuyệt trần, một đen một lam, đối đầu nhau ở bên ngoài lồng ánh sáng.
Quang như phiêu đới, vũ tựa ngọc điêu.
Truyền thuyết đã chiếu thẳng trước mắt. Thần thoại đã vẽ thành bức họa!
1401 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

2 tháng trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad