Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chuong 3970

Chuong 3970Chuong 3970
1236 chữ
Chương 3970
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đến lúc này nàng ta mới phát hiện ra, vấn đề mà Khương Vọng hỏi lúc trước, thật ra chỉ vang lên bên tai của một mình nàng tal
Điều này nói rõ cái gì?
Ngay khi nàng ta nhận ra có điều gì đó không ổn, âm thanh đó đã có hình thành lên một hình ảnh cụ thể trước mắt nàng ta —— vừa rồi nàng ta không phải là không phát ra thanh âm, chỉ là lời nói còn chưa phát ra, thì nó đã thoát khỏi lực ảnh hưởng của nàng ta. Hơn thế nữa, dưới sự thao túng của một lực lượng kinh khủng nào đó, nó lại hình thành thành một hình dáng con người rõ ràng trước mặt nàng ta. Khương Vọng điều khiển thanh âm, đứng ở trước mặt nàng tai Năng lực phòng ngự của Hỏa Từ đường này thực sự kinh người, sức bảo vệ của Sáng Thế Chi Thư đương nhiên vô cùng vững chắc, việc phòng thủ của các cường giả còn sót lại của Tật Hỏa Bộ cũng cực kỳ cần thận.
Nhưng nàng ta không nên đối thoại với người bên ngoài Hỏa Từ đường.
Nếu đã cho phép thanh âm truyền ra, thì có nghĩa là đã cho phép Khương Vọng xâm nhập vào trong!
Hắn không thể giải quyết Ngao Quy thông qua thanh văn chỉ đạo, nhưng nếu chỉ muốn đứng trước mặt Tật Hỏa Ngọc Linh, thì hoàn toàn không có ván đề gì.
Bây giờ là lần thứ hai bọn họ gặp mặt.
Các chiến binh gần đó nhanh chóng tập trung lại, nhưng đều bị Tật Hỏa Ngọc Linh giơ tay ngăn lại. Khương Vọng bình tĩnh nhìn nàng ta, thanh âm chỉ truyền vào tai của hai bên: “Hiện tại nói cho ta biết, tại sao Ma Long lại muốn tìm kiếm Tat Hỏa Dục Tú?”
Tật Hỏa Ngọc Linh nhắm mắt lại, thống khổ nói: “Ngọc Tú là hài tử của ta, cũng là nguồn gốc của tai họa. Những người tiếp xúc với con bé phần lớn đều không may mắn. Bằng hữu của con bé, sủng vật của con bé, phụ thân của con bé... nhưng thứ thực sự khiến ta đưa ra quyết định như vậy, chính là một trang sách trong Sáng Thế Chi Thư mà Vu Chúc tộc ta mới giải thích ra, trong đó nói thế giới gặp nguy, thiên khuynh dục tứ”. Thế giới này sẽ bị hủy diệt vì con bé. Nên ta mới đưa Dục Tú tới bên người đến từ thiên ngoại như ngài, ta nghĩ rằng nếu ngài đưa Dục Tú tới hiện thế, bản thân con bé sẽ được an toàn, mà chính bản thân Tật Hỏa Bộ chúng ta cũng có thể tránh được thảm họa.”
Khương Vọng nhớ tới một trang Sáng Thế Chi Thư mà máy người Liên Ngọc Thiền đã dịch ra cho hắn nghe: “Giới hữu duy, duy ư kỳ...”
Vậy nếu nói Dục Tứ' tượng trưng cho tên người, thì chẳng lẽ 'Kỳ' cũng là một cái tên hay sao?
Kỳ Minh?!
Tật Hỏa Ngọc Lịnh tiếp tục nói: “Trước khi ngài tới đây, Ma Long đã chặn chúng ta bên trong Hỏa Từ đường, lão nói lão muốn tìm một người sinh ra đã ôm Sáng Thế Chi Thư, nếu chúng ta giao người đó ra thì có thể tránh khỏi cái chết. Chỉ có ta mới biết, thời điểm Dục Tú được sinh ra, con bé quả thực đã ôm một trang Sáng Thế Chi Thư.” Sinh ra đã ôm Sáng Thế Chi Thư? Nó có máy phần khá giống với thiên mệnh, đúng là mang theo sắc thái thần thoại!
Khương Vọng nói: “Cái trang Sáng Thế Chi Thư đó đang ở chỗ nào? Đưa cho ta xem thử một chút.” “Chính là ở đó.” Tật Hỏa Ngọc Linh giơ tay lên chỉ vào một cuốn sách làm bằng bùn đất cổ xưa đang trôi lơ lửng trên không trung dưới mái vòm, dưới sự kích thích của Đồ Đằng, nó chậm rãi xoay tròn, cung cấp lực lượng giúp Hỏa Từ đường chống lại những kẻ gian ngoại lai đến đây: “Chính là cái trang mới nhất mà Vu Chúc mới diễn giải ra.” Khương Vọng lặng lẽ ghi nhớ lại những sáng thế thần văn trên cuốn sách làm bằng bùn đất kia, lực lượng do Nhĩ Thiên Nhân thao túng vừa vặn kết thúc, hình ảnh thực thể do thanh âm hóa thành cũng hoàn toàn biến mắt.
Khương Vọng đứng bên ngoài Hỏa Từ đường sải bước bước ngược trở lại, vung tay lên, sử dụng Như Mộng Lệnh làm hiển hóa sáng thế thần văn và đưa nó cho Bạch Ngọc Hà: “Ngươi đã từng nghiên cứu mắy văn bản này rồi, bây giờ nhìn thử đoạn sáng thế thần văn này xem, nhìn xem thử đoạn này diễn giải này có đúng hay không.”
Lại búng ngón tay một cái, lấy ra một sợi lực lượng từ trên cuốn sách Sáng Thế Chi Thư kia đưa thẳng tới trước mặt Hí Mệnh: “Ngươi thử nghiệm tia lực lượng này thử xem, xem xem nó có giống với nguồn lực lượng đã từng đối đầu với lực lượng Thiên Phật trên Thánh Thú Sơn kia không!”
Sau đó hắn lại lấy ra hai lá bùa vàng, triệu hồi hai tôn Tiên Cung Lực Sĩ, bọn họ trực tiếp một tay xách bốn năm thi thể, như xách gà con, lần lượt vận chuyển tất cả thi thể trên mặt đất ra khỏi phạm vi bao phủ của trận pháp.
Tiên cung đồng tử nằm trên ghế ngủ, ngáp dài một cái: “Xin chào lão gia——”
Rồi lại chìm vào giác ngủ.
Gần đây hắn ta luôn cảm thấy buồn ngủ.
Không lâu sau, Hí Mệnh từ trong đống cơ quan ly kỳ cổ quái ngang đầu lên: “Ngươi đoán không sai, lực lượng này đúng là thứ đã đối đầu với Khất Hoạt Như Thị Bát trên Thánh Thú Sơn!”
Lại một mắt xích nữa được mở ra.
Những tàn tích trên Thánh Thú Sơn là nơi nhân tộc Phù Lục cung phụng Sáng Thế Chi Thư vào thời đại cổ xưa. Khát Hoạt Như Thị Bát đầu tiên được cất giấu ở hồ Nhai Cam, không không lâu sau đó đã xảy ra biến cố gì đó khiến cho hồ Nhai Cam bị cạn nước chỉ trong một đêm, biến thành Nhai Cam Thiên Khanh——— suy đoán một cách hợp lý có lẽ là có một lực lượng nào đó ở thế giới Phù Lục đã phát hiện ra nó, sau đó trong quá trình phá bỏ phong án đã làm ne ra một cuộc tranh đấu.
Một năm sau đó, Khát Hoạt Như Thị Bát giết tới Thánh Thú Sơn, sau đó phát sinh giao tranh với Sáng Thế Chi Thư, khiến cho Thánh Thú Sơn bị sụp đổ.
Trong suốt quá trình này, những hành động của Khất Hoạt Như Thị Bát chắc chắn không liên quan gì đến Ngao Quy, bởi vì khi đó đến cả sự an toàn của bản thân mà Ngao Quy còn không thể tự bảo toàn được.
Vậy đây chính là do linh tính của Khát Hoạt Như Thị Bát phản kích sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad