Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3419. Trong này có vô hạn khả năng (1)



Chương 3419. Trong này có vô hạn khả năng (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Lấy bàn tay bẩn thỉu của ngươi ra!” Thiền Pháp Duyên nghiến răng nghiến lợi nói.
Kim quang bên cạnh hắc quang kia, rút đi giống như thủy triều, Kỷ Tính Không trong bóng tối cười hì hì: “Lúc nãy ngươi không nói như vậy, còn cùng hội cùng thuyền với ta, đồng tâm hiệp lực đó!”
Nhớ lại lúc trước nén giận, chịu nhục, Thiền Pháp Duyên cắn muốn nát răng, càng nghĩ càng giận: “Lúc nãy ngươi ở đó lén lút, nói gì với thằng tặc con Hắc Liên Tự của ngươi? Có phải là âm mưu nhắm vào thiên kiêu Cổ Nan Sơn ta?”
Kỷ Tính Không tấm tắc không ngừng: “Đều nói tai họa không bằng gia yêu, lại càng không bằng xuất gia yêu. Ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Bồ Tát hơn ngàn tuổi, lão rùa đen ngàn năm, khẩu nghiệp với ta thì cũng thôi, sao lại còn mắng trẻ con nữa chứ?”
“Ta há chỉ dừng ở việc mắng ngươi.” Thiền Pháp Duyên trợn tròn mắt, giơ tay lên, Phật quang màu vàng kim tụ lại thành bàn tay to, giống như núi, tụ hình xong liền đè xuống: “Còn muốn đánh chết ngươi!”
Bóng đen kia trong nháy mắt liền tản mát, tiêu tán trong thiên địa, phiêu miểu mịt mù, như có như không.
“Đại sư, ngươi bị ám ảnh rồi!”
Kỷ Tính Không lúc này cố ý không phản kháng lại ông ta, không cho ông ta nguôi giận, cách ra xa xa lại nói: “Ngươi không truyền thụ bí pháp cho con riêng của ngươi sao? Chớ cho rằng ta không biết!”
Con riêng này, tuyệt đối là bịa đặt.
Nhưng lời do Đại Bồ Tát Kỷ Tính Không tu vi bậc này nói ra, cho dù giả dối hư ảo thế nào, cũng không khỏi lan truyền rất xa. Dù sao thì ai sẽ tin rằng trên đời có vị Đại Bồ Tát nhàm chán như thế đâu?
Thiền Pháp Duyên nhất thời lửa giận ngút trời, ngay cả thiên long dưới chân cũng mặc kệ, trực tiếp tung người lên, đánh về phía mảnh bóng tối kia: “Vô sỉ nói bừa, nên kêu ngươi xuống địa ngục cắt lưỡi!”
Ông ta bên này càng tức giận, Kỷ Tính Không bên kia lại càng cười vui vẻ: “Ngươi không… cười giả dối nữa thì thật ra đáng yêu hơn nhiều, nhưng động một chút là nóng nảy như vậy, cũng khiến bần tăng rất phiền não đó.”
Dù sao tạm thời cũng không có chuyện gì khác để làm.
Hai người bọn họ ở chỗ này đánh nhau kịch liệt, mắng chửi nhau cũng rất thống khoái.
Nhưng thật ra họ đều rất ăn ý không nói đến chuyện [Phi Quang].
Không nói đến Phi Quang đã sớm mất đi thần hiệu, mấy thời đại lớn đã qua, cũng chưa từng thấy khả năng phục hồi lại như cũ.
Mấu chốt của vấn đề là ở, hòa thượng Hành Niệm của nhân tộc kia hủy diệt hài cốt Phi Quang, có liên quan gì đến hai người bọn họ đâu?
Cái gì?
Một số Yêu Vương trẻ tuổi ở trong Vùng đất Thần Tiêu, có ai thấy được chúng ta di chuyển bánh lái Phi Quang?
Mặc dù chúng ta mượn sức mạnh Phi Quang, nhưng không phải chúng ta làm hư. Trong chuyện này có liên quan gì đâu?
Ai nhìn thấy?
Đứng ra nói chuyện!


Bảo thuyền cực đại lấy vạn trượng làm đơn vị đo, rốt cuộc cũng không thể nào chịu được sóng gió thời gian, tan vỡ trong thời gian. Những gợn sóng trong thế giới này, là thứ mà những Yêu tộc trẻ tuổi hiện đang ở trong Thần Tiêu cục này có thể thấy.
Nhưng cảnh tượng Dương Dũ và Thử Già Lam đi ra từ thời gian, lại rõ ràng như thế.
Họ đã từng bước ra khỏi thời gian một lần, nhưng một lần này là tất cả mọi người cùng tham gia, cho nên cũng không đột ngột.
Chỉ có lần này Thiền Pháp Duyên và Kỷ Tính Không tự mình điều động thời gian của bọn họ, để cho bọn họ ở trạng thái sống động đi đến thời điểm hiện tại – muốn kích thích nhiều thời gian hơn, với sức mạnh hiện tại của hài cốt Phi Quang, quả thật cũng không làm được.
Dù sao cũng là thời điểm có nhiều cường giả tuyệt đỉnh ra tay. Giống như san hô biển cả, bờ trường giang, không dễ bị ảnh hưởng. Thiền Pháp Duyên cũng muốn dùng Thiên Long hộ pháp, cách không toàn lực ra tay, mới có thể hoàn thành chuyện này.
Viên Mộng Cực hoảng sợ rớt cả cằm.
Dương Dũ và Thử Già Lam hiện đang đi ra, thế thì người chết trước đó là ai?
Hắn ta hồ đồ nhìn về phía bộ hạ trung thành Sài A Tứ, phát hiện vẻ mặt của Sài A Tứ lại càng mờ mịt hơn. Quả thật, cửa nhỏ nhà nghèo, biết cái gì?
Mặc dù trong lòng tò mò muốn chết, nhưng mà hắn ta không nói lời nào. Vô dục vô cầu, vô dục tắc cương.
Sài A Tứ thông qua cổ thần vĩ đại hiểu biết, đối diện với Viên Mộng Cực, có một loại cảm giác vượt trội về mặt trí thức. Nhưng gã cũng không nói gì, biểu hiện càng thêm nịnh nọt.
Bởi vì nhìn thấy trận chiến thiên hà này, gã khắc sâu nhận biết về sự nguy hiểm của Vùng đất Thần Tiêu. Vốn tưởng rằng những người đồng hành chỉ có mấy Yêu Vương trẻ tuổi, cổ thần vĩ đại chỉ cần một đầu ngón tay cũng có thể giết chết một người… Nhưng không ngờ rằng ở sau lưng lại có nhiều Thiên Yêu như vậy, từng đám cách không ra tay, cực kỳ tích cực.
Nếu như không nhớ lầm, cổ thần vĩ đại vẫn chưa khôi phục đến trạng thái đỉnh cao, trước mắt cũng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó với Chân Yêu.
Vì không làm khó cổ thần, Sài A Tứ gã không thể không biết điều!
Cảm thấy ánh mắt khác nhau của lũ yêu bên Bất Lão Tuyền, Dương Dũ không biểu cảm, tạm kéo dài khoảng cách với Thử Già Lam.
Lúc nãy ta vừa mới chết?
Y thầm nghĩ, thấy hơi khó tin. Sao mà ta vừa mới từ trong rừng đi ra, liền nói ta đã từng chết rồi? Còn chết hai lần rồi? Ta còn chưa làm gì đâu!
Nhưng y đón nhận sự thật này rất nhanh.
Dù sao cũng là do chính miệng Đại Bồ Tát nói cho y biết.
Dương Dũ nhìn Sài A Tứ, bên trong phật giác giống như mơ hồ có ấn tượng, nhưng căn bản không nghĩ ra. Dù sao thì trong khoảng thời gian này, y còn chưa kịp dùng Tri Văn Chuông thử dò xét chúng yêu.
Không đúng, Tri Văn Chuông cũng không còn nữa…
Sao mà ta vừa hoảng hồn một chút, cái gì cũng đều thay đổi rồi? Không phải vừa nãy ở trên đường ta đã liên hệ được với Tri Văn Chuông, sau khi đi ra liền trực tiếp giết chết Thử Già Lam, khiến đám thiên kiêu này khiếp sợ, lấy hết toàn bộ thứ tốt sao?
Liên lạc vô ích rồi sao?
Thiên kiêu xếp hạng thứ năm trên Thiên Bảng Tân Vương, đang rất nỗ lực tiêu hóa từng đám tin dữ.
Thử Già Lam cùng y đi ra khỏi thời gian, lại có vẻ ung dung hơn nhiều.
Mặc dù loại chuyện chết rồi lại sống này tương đối ly kỳ, chuyện trong quá khứ bị Dương Dũ dùng chùy gỗ đánh chết cũng rất khó chịu. Nhưng dù sao không phải là làm lại rồi sao?
Mọi thứ đều có thể tha thứ được! Hết chương 3419.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad