Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3576. Phong nguyệt trong thiên hạ



Chương 3576. Phong nguyệt trong thiên hạ




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tam Phần Hương Khí Lâu muốn phát triển tại Tề quốc và Phù Phong Liễu thị như mặt trời xuống núi quả thực cần nhau, bước đi đầu tiên này cũng rất ra dáng.
Đương nhiên cũng đã biết vì sao hôm nay Khương Vô Ưu lại ra mặt. Khương Vô Ưu và Liễu Tú Chương vốn là bạn bè thân thiết.
Hắn là người Dạ Lan mời tới, còn Khương Vô Ưu là người Liễu Tú Chương mời tới.
Chỉ có điều là bạn của Liễu Tú Chương, Khương Vô Ưu hỗ trợ chống lưng một chút khi vừa khởi nghiệp thì được, còn muốn toàn lực ủng hộ Tam Phần Hương Khí Lâu thì còn lâu mới đủ.
Khương Vô Ưu muốn làm một ứng cử viên cho vị trí kế thừa hoàng vị đủ tư cách thì nhất định phải lo nghĩ cho lợi ích chung của Hoa Anh cung, không thể làm việc theo tâm trạng được.
Một Tam Phần Hương Khí Lâu nổi danh Lâm Truy, nằm trong tứ đại danh quán, mới xem như có đủ tư cách hợp tác với Hoa Anh cung.
Nhìn nhận như vậy, từng bước tiến hành, rõ ràng mạch lạc, phương hướng đúng đắn.
Nói không chừng, Liễu thị vốn đã suy tàn từ sau cái chết của Liễu Thần Thông thật sự có thể vực dậy lần nữa.
Lý Long Xuyên day trán, thật sự không biết làm sao đối mặt với vị hôn thể của bạn thân này: “Vậy thì… không cần đâu. Ta thuận miệng hỏi vậy thôi. Chủ yếu là lời Khương Vọng nói lúc trước làm ta có hơi tò mò, nhưng mà ta không cảm thấy hứng thú cho lắm.”
Khương Vọng quay phắt lại nhìn hắn ta với vẻ mặt kinh sợ.
Khương Vô Ưu ở bên cạnh, lạnh nhạt nói: “Quả là Khương Võ An rất giỏi những việc như vậy.”
Khương Vọng cực kỳ oan khuất: “Hoạt động đặc sắc gì chứ, không phải là do Tam Phần Hương Khí Lâu tự rêu rao sao? Ta rất ít khi tới!”
Dứt lời còn nhìn Hương Linh Nhi một cái.
Hương Linh Nhi rất hiểu chuyện, làm chứng cho hắn: “Ta có thể làm chứng việc này, đúng là Võ An Hầu rất ít khi tới đây. Hôm đó ở phân lâu tại thành Thiên Phủ, ngài ấy chỉ đến đúng một lần đó thôi.”
“Ngay cả phân lâu ở thành Thiên Phủ cũng từng dạo qua?” Khương Vô Ưu thật sự kinh ngạc, quay sang hỏi Trọng Huyền Thắng: “Ta nhớ Võ An Hầu rất ít khi tới thành Thiên Phủ nhỉ?”
Trọng Huyền Thắng ngồi nghiêm chỉnh, thành thật nói: “Một năm trước hình như có đi một hai lần thì phải? Hắn và Thành chủ Lữ Tông Kiêu của thành Thiên Phủ là bạn bè.”
“Chậc! Ha ha ha.” Khương Vô Ưu nở nụ cười: “Một năm tới thành Thiên Phủ không được mấy lần mà còn tới Tam Phần Hương Khí Lâu dạo một vòng. Đúng là tranh thủ từng khắc, bậc thầy quản lý thời gian! Cả tu hành lẫn phong nguyệt Võ An Hầu đều không bỏ lỡ bên nào, đúng là một tấm gương sáng!”
“Tú Chương này.” Nàng nói với Liễu Tú Chương: “Vị này chính là khách sộp đấy, ngươi phải giữ cho chắc.
Khương Vô Ưu có thể trêu chọc làm càn, nhưng Liễu Tú Chương thì không thể như vậy.
Chỉ dịu dàng đáp: “Khi nắm khi buông mới là đạo văn võ. Tam Phần Hương Khí Lâu không dám làm phiền thiên kiêu, chỉ mong những lúc trong lòng phiền muộn, hay tu hành mệt mỏi, Võ An Hầu có thể tới đây ngồi một chút, thư giãn thể xác và tinh thần, bảo dưỡng thể phách… Sau đó lấy lại đỉnh cao.”
Lời này khiến người nghe rất dễ chịu, cũng làm cho ánh mắt Yến Phủ càng thêm phức tạp. Nhưng dù sao y cũng không có lập trường để nói gì, chỉ có thể vùi ánh mắt vào chén nước, càng nhìn càng sâu.
Là một người bạn từng giúp Yến Phủ cắt đứt tiền duyên, Khương Vọng càng có cảm nhận khắc sau trước sự thay đổi của Liễu Tú Chương, đáp lại cũng rất cẩn thận, chỉ miễn cưỡng nói: “Có cơ hội nhất định sẽ tới.”
Liễu Tú Chương lại cười nói: “Võ An Hầu là người đáng tin, ngài bằng lòng cho Tam Phần Hương Khí Lâu cơ hội, Tam Phần Hương Khí Lâu nhất định sẽ nắm bắt thật tốt, tuyệt đối không bỏ lỡ.”
“Nếu ngài đã đến đây, hãy lấy Tần đỉnh pha trà Tề, nấu Kinh ngưu, nghe Mục ca, ngắm múa Sở, thưởng thức huyền âm Cảnh quốc… Phàm là phong nguyệt trong thiên hạ, đều phụng hiến cho ngài. Khoái ý chí hào kiệt, kết lòng dạ anh hùng, để tòa lâu này, không uổng với nhân gian!”
Hương Linh Nhi nở nụ cười trong sáng nhìn Liễu Tú Chương, càng phát hiện mình tìm đúng người.
Đây là một Liễu Tú Chương muốn nghe hát trong khi toàn thành chịu tang cấm việc vui chơi. Không phải một cô gái nhỏ đa sầu đa cảm chỉ có thể trốn trong khuê phòng than thân trách phận mà người đời vẫn hằng tưởng.
Nàng bình thường trông yếu đuối, nhưng không hề mềm yếu.
Nói cách khác, hiện tại Phù Phong Liễu thị đã không còn phiến ngói nào để che mưa chắn gió, không có chỗ cho nàng mềm yếu.
Nàng tuy liễu yếu đào tơ, nhưng dám nghênh phong đón vũ, chẳng sợ tuyết mưa.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, kẻ xếp hạng ba trong Lâm Truy tam phế - Dịch Hoài Dân đã khập khiễng đi vào.
Cái gọi là Lâm Truy tam phế lan truyền khắp các hang cùng ngõ hẻm không phải cứ phế vật thì sẽ có vinh hạnh đặc biệt này. Điều kiện cần để được liệt vào danh sách chính là ngươi vốn có thể vinh quang tỏa sáng, ấy vậy mà lại chẳng làm nên trò trống gì.
Qua nhiều năm như vậy, phế nhất Lâm Truy vẫn luôn là Minh Quang Đại Gia vững như bàn thạch.
Cho đến khi một người tự xưng là Tạ Tiểu Bảo – Tạ Bảo Thụ từ trên trời rơi xuống.
Sau khi phá vỡ thần thoại tung hoành bất bại của quân Tề tại chiến trường Tề Hạ, đồng thời một tay kéo thúc phụ của mình – Triều Nghị Đại Phu – Tạ Hoài An xuống lầy, khiến Tạ Hoài An công phá Hạ Hô nhưng không dám nhận công chỉ để bảo toàn cái mạng nhỏ cho cái tên Tiểu Bảo này.
Minh Quang Đại Gia phế cả đời cũng không phế bằng Tạ Bảo Thụ, cho nên chỉ có thể lui khỏi vị trí quán quân.
Còn Dịch Hoài Dân…
Theo Dịch Tinh Thần nổi bật lóa mắt từ thời thiếu niên cho đến tận bây giờ đánh giá hai đứa con trai của mình thì là, một là “cần cù bù thông minh”, một là “lười không chịu tiến”.
Nói trưởng tử Dịch Hoài Vịnh thiên tư không đủ, dù cố gắng cũng không tiến được xa. Thứ tử Dịch Hoài Dân thì siêng ăn nhác làm, càng không phải nói có thể đi được tới đâu.
Cho dù có bị bàn tán ngoài đường, nhưng mọi người vẫn không đành tâm trách móc Dịch Hoài Vịnh phúc hậu chất phác, cho nên bèn đưa Dịch Hoài Dân vào vị trí thấp nhất trong tam phế.
Cái dáng vẻ tứ chi bất toại lúc này, không biết là lại gặp nạn ở đâu, nhưng đúng là không phụ cái danh “phế”. Hết chương 3576.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad