Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 673: Tiểu Phiểền

Chương 673: Tiểu Phiểền
Khóe miệng bà lão lại cong lên: "Y nói rằng ta là độc nhất vô nhị, không nên dùng cùng một cái tên với người khác, cho nên y đặt cho ta một cái tên, gọi là "Tiểu Phiền"""
Bà lão dường như đã trả lời sai câu hỏi.
Nhưng câu trả lời cũng lại nằm tròn đó.
Đối với người đã rơi xuống đó, bà ấy là phiền não của y, và cũng là nỗi ưu sầu của y.
Cho nên tất nhiên y sẽ không muốn rời đi.
Không biết vì sao Khương Vọng đột nhiên nghĩ tới một điều, chẳng trách Thanh Thất Thụ luôn một lòng một dạ nghĩ đến việc "tạo quan hệ"..
Sau một khoảng thời gian khó mà đếm hết, khi tóc đã hoa râm, có một người như vậy, một khoảng thời gian khiến cho ngươi mỗi khi nhớ lại đều có thể bật cười thành tiếng. Đó là một chuyện tốt đẹp đến mức nào chứ?
Khó trách bà lão Tế ti có hiểu biết nhất định về thế giới hiện tại, và bà cũng rất rõ ràng về mục đích của Long Thần sứ giả. Sớm chiều ở chung với một vị tiền bối từng là Long Thần sứ giả, có gì mà bà không biết được chứ?
Còn có cái gì mà không biết đây?
Đối với thân phận Long Thần sứ giả này, vị tiền bối đó thực sự là một "kẻ phản bội, nhưng Khương Vọng không có chút oán giận nào.
Suy nghĩ một chút, Khương Vọng lại hỏi thêm một câu: "Yến Kiêu nhất minh, tất ăn trăm đầu. Nhưng ta nhìn thấy số lượng võ sĩ Thánh tộc tham dự "Tướng Thú" cũng không nhiều"
Tế ti nói: "Tướng Thú là một vinh dự, chỉ có những chiến binh ưu tú nhất Thánh tộc mới được tham gia. Mà Yến Kiêu nhất minh tát ăn trăm đầu cũng không phải nói toàn bộ đều là đầu người. Đây cũng là lý do tại sao chiến binh Thánh tộc thường phải đi săn, chính là vì tích trữ những đầu của những con thú hoang"
Khương Vọng gật đầu, tỏ ý hiểu.
Tế Ti tiếp tục giảng giải: "Y đã từng thử cố gắng giết chết Yến Kiêu một mình, nhưng Yến Kiêu đã trưởng thành nhiều năm như vậy, y không phải là đối thủ của nó"
"Nhưng sau nhiều lần chiến đấu với nó, y cũng có hiểu biết nhất định về Yến Kiêu. Y phát hiện ra rằng Yến Kiêu sinh ra là vì loài người, đầu của con người là lương thực chính của nó, và oán hận của con người cũng là nguồn gốc sức mạnh của nó"
Khương Vọng thật sự rất rất bội phục: "Vị tiền bối kia đã làm được rất nhiều"
"Ta đã nói rồi, y là nam tử vĩ đại nhất trên thế gian này" Bà lão thay mặt người kia nhận lấy sự ngưỡng mộ này rồi nói tiếp: "Sau khi hiểu được nguồn gốc của Yến Kiêu là gì, y đã nghĩ ra cách đối phó với nó"
"Những người đưa đầu không được phép có oán hận trong lòng. Hoặc ít nhất là oán hận không được quá nặng"
"Vì vậy, theo đề nghị của y, ta đã đứng ra lãnh đạo việc xây dựng truyền thống "Tướng Thú". Để khiến các chiến binh trong tộc tôn trọng và công nhận truyền thống này, coi nó như một vinh dự, mà không phải là vứt bỏ, chết một cách khốc liệt chứ không phải đầy uất hận. Như vậy sức mạnh của Yến Kiêu không những không phát triển được, mà còn bởi vì không được loài người bổ sung oán hận cho nên sẽ dần dần suy yếu. Cứ suy yếu dần cho đến tận bây giờ, cuối cùng cũng có cơ hội tiêu diệt nó"
Truyền thống "Tướng Thú" của Sâm Hải Thánh tộc hoàn thành dưới sự hướng dẫn của con người!
Vì để tiêu diệt Yến Kiêu, nên người rơi xuống đó đã sắp đặt ra một kế hoạch kéo dài hơn 500 năm. Ánh mắt không thể nói là không xa, kế hoạch không thể nói là tầm thường.
"Nếu như Yến Kiêu không đợi các ngươi hiến đầu, mà ngược lại tự mình đi săn đầu? Vậy thì chẳng phải sự tồn tại của Tướng Thú sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa sao?" Khương Vọng lại hỏi.
"Hiến đầu là một nghi thức, giống như đầu của những con Kiêu đầu tiên được treo trên cọc gỗ, nó cần phải hấp thụ sức mạnh từ nghi thức này. Đó là lý do tại sao nó tạo ra nỗi kinh hoàng"
"Nói cách khác, giết người trực tiếp rồi ăn tươi nuốt sống đầu cũng sẽ không làm cho nó có được sức mạnh"
Chính vì vậy Yến Kiêu đã phải tốn rất nhiều thời gian, buộc mọi người phải hiến đầu cho nó.
Khương Vọng đã hiểu được đại khái, liền hỏi tiếp: "Tại sao ngay từ đầu bà không nói cho chúng ta biết chuyện này?"
Bà lão trực tiếp trả lời: "Ta không biết các ngươi có đáng để tin tưởng hay không. Cơ hội này quá quan trọng.chúng ta đã đợi hơn 500 năm, ta không muốn lãng phí nó"
"Vậy thì tại sao bây giờ bà lại nghĩ rằng ta có thể đáng để tin tưởng?"
"Cái vị sứ giả tên Tô Kỳ đó, sau khi nhận ra ngươi thì đã coi ngươi là người đáng tin cậy. Điều đó cho thấy ở chỗ của các ngươi, ngươi là người có danh tiếng rất tốt" Bà lão Tế ti nói: "Khi các người đi săn rắn, thực ra ta vẫn luôn quan sát ngươi. Trong lúc nguy hiểm, ngươi sẵn sàng giúp đỡ bạn đồng hành của mình, trong lúc khó khăn, ngươi cũng sẵn sàng gánh vác những trách nhiệm nặng nề... Vì vậy, ta nghĩ ngươi là người có thể tin tưởng, giống như y vậy.
"V" trong miệng Tế Ti đương nhiên là vị tiền bối đã từng rơi xuống đó.
"Ta không dám so sánh với người trong lòng bà" Khương Vọng do dự một chút, vẫn hỏi một câu: "Không biết lão nhân gia hiện tại như thế nào..."
"Tất nhiên là ngươi không thể so sánh với y. Nhưng có vài điểm rất giống nhau" Bà lão nói Dường như dưới góc nhìn của bà ấy việc có một số chỗ giống với người đó, cũng là một điều đáng khen ngợi rồi.
Bà chậm rãi nói tiếp: "Y đã rời đi rất lâu rồi"
"Vị tiền bối đó không tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần sao?" Khương Vọng hỏi.
Sau khi trở thành thành viên của Sâm Hải Thánh tộc, tuổi thọ hẳn là phải kéo dài mới đúng. Dựa vào việc tiền bối đó có thể một mình chiến đấu nhiều lần với Yến Kiêu vẫn chưa suy yếu lúc đó thì thực lực hẳn là vượt xa Khương Vọng của hiện tại.
Tế ti nói rằng nếu Khương Vọng tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần, tuổi thọ của hắn có thể lên tới một nghìn năm.
Nếu tiền bối đó lựa chọn tiếp nhận lễ rửa tội của Long Thần thì tuổi thọ của y hẳn là sẽ kéo dài ra mới phải. Nếu đã không có ý định rời khỏi Sâm Hải Nguyên Giới vậy thì không có lý do gì để từ chối.
Bà lão im lặng một hồi mới nói: "Y có tín ngưỡng của riêng mình"
Đây là một câu trả lời ngoài dự đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad