Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2147: Chỉ chết mà thôi (2)

Chương 2147: Chỉ chết mà thôi (2)
Lâm Hữu Tà và Trịnh Thương Minh đều đang bận việc trong tay, không ai thúc giục, cũng đều cảm thấy Khương Vọng đang tập trung suy nghĩ...
Khương Vọng cũng hoàn toàn chính xác là đang tự hỏi, chỉ là không phải chỉ suy nghĩ một vấn đề mà thôi.
Đồng thời nói chuyện với hai người, mà lại mỗi cuộc nói chuyện đều có lượng tin tức rất lớn, hắn rất khó có thể rõ ràng mọi chuyện trong thời gian ngắn được.
Đầu tiên là vấn đề của Lâm Hữu Tà.
Khương Vọng truyền âm trả lời: "Ngươi cảm thấy... Phùng Cố muốn để Bắc Nha điều tra cái gì?"
Sau đó là chuyện mà Trịnh Thương Minh nhắc tới.
Nếu như phải nói thật, không người nào sẽ không muốn vị trí Đô úy của Bắc Nha cả.
Mặc dù tại phương diện cấp bậc mà nói, nó chỉ là tứ phẩm. Thế nhưng quyền lực mà vị trí này có thể nắm giữ, là tới gần với Chính Sự Đường, gần với những đại nhân vật trong Chiến Sự Đường!
Chức quan này có tên đầy đủ là "Đô úy tuần kiểm Đô thành Tuần Kiểm Phủ kiêm Đô thành Tuần kiểm sứ", chức năng là thống ngự Thanh Bài trong cả nước, truy nã khắp Đông Vực không trở ngại, lại thêm mấy chữ "lệ thuộc trực tiếp Thiên tử", có khả năng bùng nổ ra năng lượng chính trị khó mà tưởng tượng được.
Có thể nói là điển hình của chức kém nhưng quyền trọng, là chức vị cao nhất mà tu sĩ Ngoại Lâu Cảnh có thể leo tới tại Đại Tề!
Trịnh Thế muốn rời chức cũng không phải là bí mật gì, tới tuổi và trạng thái hiện tại của ông ta, nếu còn không lên cấp Thần Lâm thì sẽ ảnh hưởng tới tu hành trong tương lai.
Vô số người trên triều chính đều đang nhìn chằm chằm vị trí này, lần trước Trương Vệ Vũ đột ngột ra tay với Khương Vọng trên triều đình, còn tự thân dẫn đội đi tới Thanh Dương Trấn điều tra, chính là một ví dụ khá tươi sáng.
Rất nhiều người đã coi Khương Vọng là đối thủ cạnh tranh, được Trọng Huyền Thắng nhắc nhở, Khương Vọng cũng không phải là không mong chờ.
Chỉ là hắn không nghĩ tới trong tình huống này, Trịnh Thương Minh lại đột ngột nhắc tới chuyện này, hơn nữa còn nói thẳng thắn như vậy.
Hắn ngẫm nghĩ, vẫn quyết định sau khi bàn luận với Trọng Huyền Thắng rồi quyết định sau. Truyền âm trả lời: "Chuyện này quá đột ngột, ta cần thời gian để suy nghĩ."
Lúc này, giọng nói của Lâm Hữu Tà vang lên, phân tích rất rõ ràng: "Phùng Cố, năm đó chính là người hầu hạ mẹ đẻ của Khương Vô Khí là Lôi quý phi, sau khi Lôi quý phi mất, mới hầu hạ Khương Vô Khí. Có thể để ông ta không tiếc lấy tính mạng bản thân để Bắc Nha tới điều tra... còn có thể là chuyện gì?"
"Đương nhiên có thể." Giọng nói của Trịnh Thương Minh truyền tới: "Nếu như huynh muốn ngồi lên chức Đô úy Bắc Nha, vụ án ngày hôm nay cũng là một cơ hội rất tốt."
Bên này truyền âm tới, bên kia truyền âm đi.
Nếu Khương Vọng không phải người mang trạng thái Thanh Văn Tiên, kiểm soát thanh âm có thể nói là không tầm thường, thật đúng là chưa chắc có thể xử lý tốt được.
Thế nhưng chấn động trong lòng, thực sự khó tả!
Hắn lại nghĩ tới vào ngày tang lễ của Khương Vô Khí, câu nói của Phùng Cố tại trước bức tường kia...
"Điện hạ đã đạt được điều mà ngài ấy muốn, thế nhưng chuyện mà lão cẩu ta muốn, còn chưa thực hiện được."
Mạch suy nghĩ liền thông...
Phùng Cố không tiếc mạng sống, chế tạo ra giả tượng bị mưu sát. Là muốn điều tra lại vụ án Lôi quý phi gặp chuyện tại năm thứ 38 theo lịch Nguyên Phượng, muốn tìm ra hung phạm năm đó!
Lão ta tự gọi mình là lão cẩu, thế nhưng khi Khương Vô Khí chết đi, đã không còn bất cứ bận tâm nào, nhất định phải cắn xuống một miếng thịt của kẻ thù!
Khương Vọng đè gợn sóng đáy lòng xuống, truyền âm hỏi Lâm Hữu Tà: "Nói như vậy, chắc hẳn bên trong Trường Sinh Cung sẽ có manh mối để lại, có thể liên hệ trực tiếp tới vụ án Lôi quý phi gặp chuyện, đúng không?"
Lại truyền âm hỏi Trịnh Thương Minh: "Cơ hội gì?"
Lâm Hữu Tà nhanh chóng truyền âm trở lại: "Không còn giải thích nào khác hợp lý hơn cả. Ta hi vọng ngươi có thể giúp ta, manh mối này cần nắm giữ trong tay của ta."
"Vì sao?" Khương Vọng hỏi lại.
Thảo nào Lâm Hữu Tà cần truyền âm, làm cho thần thần bí bí. Hóa ra nàng lại muốn giấu diếm Trịnh Thương Minh, một mình nắm giữ manh mối này. Chỉ là tại sao nàng lại cảm thấy, mình sẽ giúp nàng, mà không phải giúp đỡ Trịnh Thương Minh có quan hệ gần với mình hơn đây?
Đúng lúc này, giọng nói của Trịnh Thương Minh vang lên: "Bởi vì bối cảnh của vụ án này vô cùng phức tạp, hoàn toàn không đơn giản như hiện tại nó biểu hiện ra, dính tới rất nhiều vấn đề. Đô úy Bắc Nha tương lai, cần thể hiện năng lực xử lý quan hệ phức tạp, càng phải thể hiện thái độ bản thân cho Thiên tử thấy!"
Trong khi nói chuyện với Lâm Hữu Tà, Khương Vọng đã ý thức được cái chết của Phùng Cố là một bản án phức tạp cỡ nào. Cho nên rất khó có thể hiểu được, tại sao Trịnh Thương Minh lại tiếp nhận vụ án này, vì sao Trịnh Thế lại đồng ý để cho Trịnh Thương Minh tới phụ trách.
Những vụ án vô cùng phức tạp lại còn liên quan tới Cung đình như thế này, những người tham dự xử lý thường rất khó toàn thân trở ra, bi kịch trong lịch sử cũng không thiếu, người thông minh hẳn là nên trốn tránh mới đúng.
Đã qua nhiều năm như vậy mà cái chết của Lôi quý phi vẫn không giải quyết được, ở trong đó ẩn chứa bao nhiêu âm mưu quỷ kế, phức tạp cỡ nào cơ chứ?
Phía sau dây dưa thiên ti vạn lũ, thật giống như biển sâu vô tận vậy, làm cho người ta không rét mà run, bao nhiêu người chết chìm mới coi như thôi?
Trịnh Thương Minh hoàn toàn có thể tránh khỏi vòng xoáy này, thế nhưng lại đâm đầu vào!
Vì sao lại vậy?
Thế nhưng theo câu trả lời này của Trịnh Thương Minh, hắn đã hiểu.
Vị trí Đô úy Bắc Nha, chỉ phụ trách báo cáo với Thiên tử, thứ cần duy nhất, cũng chỉ là sự tin tưởng của Thiên tử.
Trịnh Thương Minh chủ động phụ trách vụ án này, chính là biểu thị trung thành đối với Thiên tử. Hắn ta và cha của hắn ta, chỉ trung với Thiên tử, không e ngại việc đắc tội với bất cứ kẻ nào, thậm chí không sợ thịt nát xương tan.
Đồng lý, Khương Vọng cũng phải có can đảm cắn xé bất cứ kẻ nào, mới có thể đạt được sự tin tưởng của Thiên tử, mới có thể ngồi lên bảo tọa Đô úy Bắc Nha.
Cho nên Trịnh Thương Minh mới nói, vụ án này, là một cơ hội.
Điều này chính xác là một cơ hội... cơ hội mê người lại nguy hiểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad