Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3303 - Thái Bình quỷ sai (1)



Chương 3303 - Thái Bình quỷ sai (1)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ khắc này, những mảnh ngói vỡ vụn còn chưa chạm đất.
Giữa bụi bay lất phất, tên yêu mập quỳ một chân xuống, hai tay giao nhau trước người, hai lưỡi đao vắt sau lưng, như đôi cánh dang rộng.
Ánh mắt y lạnh như băng, khoảnh khắc hai tay giao nhau, hắn lạnh lùng nhìn về phía trước.
Nơi đó có một bức tượng Phật Đà ngồi trên đài sen.
Bức tượng tỏa ra thần quang lấp lánh, có phong phạm báo khí, hiển nhiên là ngày thường nhận được rất nhiều hương hỏa.
Mặt mũi hiền từ, ánh mắt từ bi, khoác áo cà sa, giống như một Đức Phật chân chính và đáng thờ phụng.
Hai vành tai to như ngọc rủ, tỏa ra ánh sáng vàng có mùi của yêu.
Duy chỉ có đài sen là màu đen.
Màu đen này có thể hấp thu tất cả mọi tia sáng.
Trước bức tượng Phật Đà này là một nữ yêu có gương mặt thánh khiết, trên thân sa mỏng buông lơi, cảnh xuân mơ hồ thấp thoáng.
Ban nãy nàng là người duy nhất không ra tay, cũng là người duy nhất sống sót, giọng nói cực kỳ êm tai: “Tướng công! Sao lại không mời mà tới?”
Nhưng không đợi người khác kịp tiêu hóa sự lẳng lơ của nàng.
Ngay một khắc sau, bức Phật Đà sau lưng nàng đột nhiên thay đổi hình dạng một cách kinh khủng, sinh ra răng nanh, đài sen di chuyển, Phật quang sau đầu bức tượng chợt bùng lên, hóa thành bóng ma khổng lồ, bao phủ cả Phật đường.
Bóng ma này…
Ánh mắt tà ma dày đặc, xương nhọn lởm chởm, máu đen tanh tưởi nhỏ xuống.
Âm thanh cực ác vang vọng, áp đảo thần hồn: “Đã gặp Thế Tôn, sao còn không xưng thần!”
Tượng nặn hiển linh, Tà Thần giáng thế!
Cảnh tượng này quả thực đáng sợ, nhưng yêu mập che mặt cầm song đao trong tay lại chẳng có phản ứng gì mấy, chỉ có ánh mắt lóe lên, trong mắt hiện lên thần ấn có hình ngọn lửa bao phủ trong sương trắng.
Ấn này vừa hiện lên, giọng nói lạnh lẽo tàn nhẫn kia lập tức im bặt, như bị một tồn tại khổng lồ nào đó bóp chặt yết hầu.
"Ta chính là... Á!"
Không đến một hơi, cảnh tượng đã biến ảo kịch liệt.
Như hoa bay đầy trời, sen vàng độn đất, tiếng chuông ngân vọng, tiếng tụng kinh vang lên.
Ánh sáng chói lọi ùa tới như dòng nước chảy xiết, thấp thoáng trông thấy một bàn tay Phật khổng lồ úp xuống, muốn bắt lấy thứ gì.
Sau đó bóng ma Phật quang, mắt tà xương nhọn, Phật quang bảo quang, tượng đài sen đen… tất cả đều biến mất.
Chỉ còn một cái bàn thờ đã nát vụn.
Và nữ yêu đã bị rút cạn sinh mệnh lực trước bàn thờ.
Gương mặt vốn xinh tươi thuần khiết của nữ yêu giờ đã trở nên nhăn nhúm, vô cùng già nua, nàng ta ngồi phịch giữa bàn thờ đổ nát, trên người tỏa ra mùi tanh hôi, thoi thóp thốt lên: “Ngươi… Ngươi là…”
Yêu quái bịt mặt hình thể to lớn không đáp lại, chỉ cho đao vào vỏ, đứng dậy đi ra ngoài.
Bóng lưng với hai thanh đao đan chéo kia không hề dừng lại.
Máu tươi từ những người chết trong phòng tuôn ra như sông, uốn lượn trên mặt đất, cuối cùng tụ lại vào chính giữa căn phòng, để lại bốn chữ, màu máu đỏ au:
“Thái Bình quỷ sai.”
Đồ Thần diệt Quỷ, thiên hạ Thái Bình.
Thái Bình quỷ sai, chuyên diệt ác thần tà giáo!
Danh hiệu này, là đồ thần giả tiếng ác vang xa nhất trong thế giới ngầm thành Ma Vân.
Yêu Giới thịnh hành thần đạo, tà thần ác thần cũng tầng tầng lớp lớp.
Cường giả trước nay nêu cao chính nghĩa, lấy việc tiêu diệt tà thần làm nhiệm vụ cũng có đấy. Nhưng trong lịch sử thành Ma Vân không một ai có danh hiệu, chỉ có mỗi Thái Bình quỷ sai danh tiếng vang đội này.
Vừa mới ra mắt đã giết chết tà thần hung ác nhất dưới mương Phúc Thọ, nhổ tận gốc giáo phái tà ác ẩn náu dưới cống ngầm.
Mương Phúc Thọ vốn là đoạn phức tạp nhất trong hệ thống thoát nước của thành Ma Vân, gián đi vào trong đó cũng phải lạc đường, chuột chui vào đó cũng khó mà sống sót, cũng vì vậy mà sinh ra vô số tội ác. Tà thần có thể nổi danh ở đây, không cần nói cũng biết là ác tới mức nào. Nhưng cuối cùng cũng bị một trận chiến của Thái Bình quỷ sai tiêu diệt, trở thành viên đá kê chân cho y tạo lập danh tiếng.
Tương truyền Thái Bình quỷ sai thân cao ba trượng, vòng eo hai trượng, đi không thấy hình về không thấy bóng, sử dụng song đao, có thể đi mây về gió.
Đương nhiên cũng không có mấy người thực sự gặp được y.
Tà thần bị y để mắt tới đến nay không một ai có thể sống sót. Hiện trường ngoại trừ thi thể giáo đồ tà thần thì cũng chỉ có bốn chữ Thái Bình quỷ sai.
Đám yêu quái đều phải thừa nhận từ sau khi Thái Bình quỷ sai xuất hiện, thế giới hắc ám của thành Ma Vân trở nên bình yên hơn rất nhiều.
Còn Thái Bình Đạo – tổ chức thần bí đứng đằng sau Thái Bình quỷ sai cũng chính thức lọt vào mắt một vài yêu quái…
Rời khỏi tổng đàn tà giáo đã bị phá hủy này, yêu quái che mặt mập mạp phóng người lên, nhảy vọt mấy cái, rời khỏi quảng trường này. Trăng tròn trên đỉnh đầu chiếu xuống thân hình to lớn của y di chuyển thoăn thoắt trong bóng đêm thực hiện nhiệm vụ đêm nay của mình, đột nhiên xoay người một cái, biến mất ở góc tối.
Ba khắc sau, thân hình mập mạp này mới bước ra từ một khu dân cư ngoài quảng trường. Y mặc một chiếc áo choàng có mũ, rẽ đông rẽ tây, tiến vào một sòng bạc hoạt động xuyên đêm, chen chúc giữa khách khứa chật chội huyên náo, nhanh chóng biến mất.
Lúc đi ra từ cửa sau chất đầy rác, y đã đổi sang một bộ đồ khác.
Là một đồ thần giả thanh danh vang dội, y nhất định phải cực kỳ cẩn thận.
Vì sao tà thần ác thần lại khó diệt tận gốc?
Không phải vì chúng mạnh hay gì.
Mà là bởi vì có quá nhiều ác thần tà thần, đều chỉ là “găng tay máu” của một vài nhân vật cường quyền. Chỉ có tác dụng trợ giúp những kẻ cầm quyền cướp đoạt lợi ích mà thôi.
Mặt ngoài, đương nhiên tòa thành này luôn hoan nghênh Thái Bình quỷ sai nhân danh chính nghĩa, nhưng không biết trong bóng tối có bao nhiêu ánh mắt đang trông chờ y chết đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad