Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 1509: Khóc từ đường

Chương 1509: Khóc từ đường
Ngay lúc này, tiếng ồn bỗng nhiên vang lên ở gian ngoài.
Đầu tiên là giọng nói của thị vệ: "Người nào náo động Thái miếu?"
Ngay sau đó là một âm thanh dồn dập: "Phủ Tuần Kiểm Đô thành phụng chỉ phá án! Tránh ra!"
Lúc này, mặc dù Khương Vọng đã tản đi Thanh Văn Tiên Thái, nhưng vẫn nhanh chóng bắt được tình báo từ âm thanh.
Nhóm người đuổi đến Thái miếu này, có chừng mười bốn người.
Mà âm thanh dồn dập của người cầm đầu kia là người quen hắn đã từng tiếp xúc. Đó chính là bổ đầu Thanh Bài tứ phẩm Mã Hùng, Ngỗ Quan Vương từng lấy hình phạt tử hình quyết đấu.
Là đội ngũ Thanh Bài!
Gần như âm thanh trước vừa dứt, tiếng gió đã gần bên tai.
Tiếng nói chưa ngừng, Mã Hùng đã cưỡi ngựa đi đầu, vọt tới trong điện Hộ Quốc, vọt tới trong Linh từ của Cửu Phản Hầu này.
Lúc này Trương Vịnh vỡ vụn đến chỉ còn một đôi mắt, y dùng con mắt còn sót lại, liếc nhìn ra phía ngoài Linh từ.
Cái nhìn kia mang theo sự chế giễu.
Nhưng con mắt cũng biến mất.
Trong trạng thái vỡ vụn này, y vẫn có lực đánh ra một đòn, nhưng y không dùng ra để đối phó Khương Vọng. Nếu Mã Hùng đến sớm một bước, có lẽ y có thể để lại chút gì, nhưng giờ phút này đã không thể tiếp tục được nữa.
Cũng không cần tiếp tục nữa.
Khương Vọng không nghĩ rõ ràng, sự chế giễu trong ánh mắt sau cùng của Trương Vịnh đại diện cho điều gì.
Nhưng trong chớp mắt con mắt đó biến mất.
Hắn bỗng nhiên nghĩ rõ ràng, trước đây thật lâu, loại cảm giác quen thuộc mà hắn nhìn thấy từ trên người Trương Vịnh kia là gì...
Đó là sơn hà trống vắng hắn đồng cảm như mình đã từng chịu, là bàng hoàng khi ly biệt quê hương không biết đi về đâu, là nỗi khổ quê hương vỡ vụn khiến hắn rơi lệ đầy mặt.
Như Trương Vịnh đã nói, không phải y lấy đồng thuật để khống chế Khương Vọng, mà y dẫn ra cảm xúc nơi đáy lòng Khương Vọng. Bao gồm đồng cảm như mình đã từng chịu, bao gồm thương xót, bao gồm quen thuộc...
Cho nên... Trương Vịnh giống như hắn, là người mất quê hương, là khách tang gia.
Hiện tại theo cái chết của Trương Vịnh, tác dụng của đồng thuật cũng đã biến mất.
Cho nên Khương Vọng mới có thể suy nghĩ một vài chuyện rõ ràng hơn.
Giờ này, ngày này Trương Vịnh ở đây, quả thật không phải vì chờ hắn, mà chỉ vừa lúc gặp hắn.
Như vậy, vì sao Trương Vịnh lại tới đây?
Chỉ đơn thuần bởi vì chiếm dụng thân phận "Trương Vịnh" kia, cho nên y mới cúng tế tiên tổ sao?
Không đúng.
Khương Vọng bỗng ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt —— Trương Vịnh vỡ vụn máu thịt, hồn mệnh mà chết, không nên có mùi máu tươi mới đúng.
Không đúng...
Mùi máu tươi vẫn luôn tồn tại, nhưng trước đó, nó bị đồng thuật của Trương Vịnh che giấu.
Khương Vọng bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn về phía bức tượng nặn Cửu Phản Hầu kia.
Mà Mã Hùng am hiểu phá án, dò xét hơn, càng bước lên trước nhanh hơn, một tay giật xuống áo bào tím trên thân Cửu Phản Hầu!
Thế là tất cả mọi người đi vào Linh từ, đều nhìn thấy, Trương Vịnh để lại cái gì trước khi chết.
Đó chính là lời lên án lấy máu làm mực, viết trên thân tượng nặn Cửu Phản Hầu.
Đó là một bài thơ Khương Vọng có ấn tượng rất sâu sắc.
Bức thư bằng máu kia viết —— "Liều chết dai dẳng đổi phú quý, hy sinh vì nước tướng vô danh!"
"Thiên hạ đều khen Thạch Môn Lý, còn ai có biết Phượng Tiên Trương?"
Đó là một bài thơ do đại nho Mặc gia của thư viện Thanh Nhai viết nên.
Vị đại nho kia vốn có tính tình ghét cái ác như kẻ thù, muốn mắng ai liền mắng người đó, miệng chưa từng nể nang ai.
Lần đầu tiên Khương Vọng nghe thấy vẫn là lúc Hứa Tượng Càn gặp chuyện bất bình, ra mặt vì Trương Vịnh, đọc ra bài thơ này để trào phúng Cao Kinh của Tĩnh Hải Cao thị.
Lại nói tiếp, mặc dù bài thơ này không nể mặt mũi, nhưng không phải là chuyện lớn gì.
Bản thân Mặc gia lại không cần kiếm ăn ở Tê Quốc, mà Tề Đế cũng không có khả năng phái người truy sát Mặc gia chỉ vì một bài thơ như thế. Trên đời này, thư sinh ngông cuồng nhiều mà.
Hơn nữa, thiên hạ rộng lớn như vậy, rốt cuộc quyền thế cũng có phần cuối. Cho dù một nông dân Sở quốc về quê, không dám đụng vào du côn xúi quấy trong thôn, nhưng cũng dám mắng Tần Đế ba ngày ba đêm trước.
Cho nên một bài thơ châm chọc thực sự không là gì cả.
Duy chỉ ở chỗ...
Bài thơ này được dùng máu tươi viết lên thân tượng nặn Cửu Phản Hầu.
Mà người viết lại bài thơ này là huyết mạch sau cùng của Cửu Phản Hầu!
Hiện tại Khương Vọng đương nhiên biết, "Trương Vịnh" vừa chết đi này, tuyệt đối không phải huyết mạch của Phượng Tiên Trương thị.
Hiện tại Thanh Bài phủ Tuần Kiểm Đô thành cũng có đủ nhiều thủ đoạn, không cần bất cứ manh mối gì, cũng có thể làm ra chứng cứ như sắt, chứng minh "Trương Vịnh" này không phải là "Trương Vịnh" kia.
Nhưng ai có thể tin tưởng?
Trước hôm nay, Trương Vịnh vẫn là huyết mạch duy nhất may mắn còn sống sót của Phượng Tiên Trương thị, lấy được cơ hội trong bí cảnh Thiên Phủ, đi theo bên cạnh hoàng tử Đại Tề, Khương Vô Khí làm việc, cố gắng chăm chỉ, tiến tới, một lòng muốn khôi phục vinh quang của tổ tiên.
Sau ngày hôm nay, mà lại vừa lúc sau khi làm chuyện như vậy, Phủ Tuần Kiểm Đô thành lại đột nhiên tuyên bố y không phải là Trương Vịnh chân chính.
Dù chứng cứ đầy đủ hơn nữa, cũng rất khó khiến người khác tin tưởng.
Cho nên người chết bên trong Linh từ Cửu Phản Hầu này, dù có phải là Trương Vịnh thật hay không, thì cũng là Trương Vịnh.
Trước khi chết, y chảy máu sách tại Cửu Phản Hầu tượng nặn phía trên.
Y lấy thân phận "Trương Vịnh" này, khóc lóc bi thương với tiên tổ Trương thị.
Đây là lời lên án triều đình Tề quốc bằng huyết lệ của con cháu công thần quốc gia!
Trời xanh vời vợi, đâu có ai hay!
Chuyện này và chuyện Thôi Trữ đâm quốc quân Đại Tề, rõ ràng đan xen từng vòng!
Trước có thích khách Hạ quốc bị thế lực trong lãnh thổ Tề Quốc che lấp, đâm quốc quân Đại Tề trên "Lễ Đại Sư".
Sau có con cháu công thần phục quốc, lấy cái chết khóc từ đường. Mắng quân vương Đại Tề khắt khe, khe khắt con cháu công thần, lại mê muội sắc đẹp, thưởng hậu hĩ cho Cao thị không có công lao gì.
Nếu vẻn vẹn lấy hai chuyện này đến xem, rất giống một bộ hình ảnh Tê Đế thất đức, triều đình Tề quốc thống trị bất ổn, tình thế trong nước không ổn định.
Một khi không xử lý tốt...
Lòng người khác nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad