Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2301: Chuyện xưa tại đảo Hỏa Sơn (2)

Hiện tại, chỉ cần không có việc gì thì hắn đều tạo Diễm Hoa Phần Thành trên mặt hồ để chơi, càng chơi thì sức điều khiển càng tinh xảo, đương nhiên cũng càng ngày càng mạnh.
Thậm chí Chích Hỏa Cốt Liên sau sống lưng hình như cũng có thăng hoa, dù sao tiền thân cũng là đồ đằng Hỏa hành, rất thích hợp những nơi có hỏa nguyên dư thừa như này.
Dưới sự tu hành khắc khổ, cũng có thể vượt qua những thời khắc gian nan hay tâm trạng kém cỏi.
"Gào!"
Khương Vọng nghe được tiếng gào quái dị này, cũng biết Tam Xoa lại tìm hắn tới.
Một tiếng này, là đang gọi tên hắn.
"Tam Xoa!" Hắn cũng gọi tên đối phương coi như đáp lại.
Không bao lâu, Tam Xoa bước những bước ưu nhã đi tới.
Khương Vọng không nói lời nào, rút kiếm xông tới.
Đối mặt với Họa Đấu vương thú, còn dám tích cực chủ động như vậy.
Điệu bộ này tuyệt đối chính là đệ nhất dũng phu của Sơn Hải Cảnh! Đương nhiên, kết cục cũng không thay đổi dù cho Khương Vọng quen thuộc tới đâu đi nữa. Đạo thuật, kiếm thuật, thần thông đều phát, cuối cùng vẫn bị đánh bay tới rìa hồ dung nham. Gương mặt của Khương Vọng bị cắm vào hồ dung nham. Suy nghĩ lại về trận chiến này, khi xác định mình đã làm tới mức cực hạn trong phạm vi năng lực của mình, mới lật người lại, nhìn về phía Tam Xoa có dáng vẻ uy phong lẫm lẫm.
Cái tên này còn ngước cằm bày tư thế, bộ dáng cao ngạo như "chẳng qua là ngươi đang gãi ngứa cho ta mà thôi".
Nó cũng coi như hiểu rõ thói quen của Khương Vọng, thấy Khương Vọng lật người, mới đi về phía trước vài bước, ý là...
"Cơm đâu?"
"Ngươi đúng là một con chó xấu xa mà"
Khương Vọng nở nụ cười xán lạn dùng tiếng phổ thông Lâm Tri Tề quốc mà mắng, bấm tay bắn ra một luồng Tam Muội Chân Hỏa, cho ăn với thái độ thân thiết: "Ăn đi, sớm muộn cũng nghẹn chết ngươi" Họa Đấu vương thú tôn quý gầm nhẹ hai tiếng, rồi mới vui vẻ ăn luồng Tam Muội Chân Hỏa này.
Nếu như Khương Vọng có thể nghe hiểu ngôn ngữ của Họa Đấu. Hắn hẳn phải biết, ý của Tam Xoa chính là: "Thú hai chân ngu xuẩn, bồi ta chơi, làm đồ ăn cho ta, còn vui vẻ tới vậy nữa.
Đáng tiếc hắn nghe không hiểu, cho nên hắn mới có thể vui vẻ như thế.
Cũng vậy, nếu như Họa Đấu có thể nghe hiểu lời nói của Khương Vọng, có lẽ hôm nay đầu bếp cũng sẽ biến thành món chính.
Có thể thấy được tại một vài thời điểm, ngăn cách giao lưu mới là tiền đề cho việc chung sống hòa bình.
Sau khi nhìn thấy một luồng lửa cuối cùng đi vào trong miệng Tam Xoa.
Khương Vọng bỗng phát hiện một việc...
Màu sắc của Tam Muội Chân Hỏa ban đầu là màu đỏ thẫm, hiện tại lại càng đậm hơn trước, mặc dù nhìn cũng không rõ ràng, thế nhưng nhiệt độ của nó lại nóng hơn rất nhiều.
Cũng không biết là gần đây sử dụng tấp nập, hay là nuốt quá nhiều sen lửa... Có lẽ là cả hai?
Tam Xoa vẫn còn mở miệng.
Khương Vọng giang tay ra, ra hiệu mình không còn chút chân hỏa nào cả.
Tam Xoa cũng ngậm miệng quay người rời đi, thậm chí lười nhìn thêm Khương Vọng.
Chứng minh hoàn mỹ sự lãnh khốc của nhà vua.
Là một hảo thủ qua sông đoạn cầu.
Không bao lâu, lại có một con Họa Đấu cường tráng, đưa tới một đóa sen lửa cho Khương Vọng.
Sau khi đưa đóa sen lửa ra, còn đứng cạnh hồ dung nham với vẻ chờ mong.
Nó là tiểu thủ lĩnh tên Bính trong Giáp Ất Bính Đinh tứ đại tiểu thủ lĩnh đưa cơm... đây là thời điểm Khương Vọng nhàm chán, thuận tay đặt cho chúng nó cái tên.
Khương Vọng tiếp nhận sen lửa, vừa nhai ăn, vừa tiện tay thưởng cho con thủ lĩnh này một luồng Diễm Tước Hàm Hoa, đương nhiên tận lực kiểm soát uy năng, để cho con này vừa lúc có thể ăn, lại không tới mức bị thương.
Có thể làm tới mức này, cũng là biểu hiện thuật pháp hệ Hỏa của hắn có tăng lên. Nếu như nói khi trước đạo thuật của hắn có thể tương xứng với trình độ đỉnh cấp cùng cảnh giới, là bởi vì có hai đạo thuật siêu phẩm tọa trấn. Như vậy thì hiện tại, tại phương diện chi tiết đạo thuật, hắn cũng đã gắng sức đuổi theo.
Tiểu thủ lĩnh nhe răng với Khương Vọng, rời đi với vẻ thỏa mãn.
Hiện tại cho tên thú hai chân này đưa cơm là một việc tốt, cuối cùng không có ai sẽ lạnh mặt cả.
Lúc này, Khương tước gia cởi trần, lười biếng ngâm mình trong hồ dung nham...
Trước đó khi phát hiện điểm tốt của hồ dung nham, hắn đã cởi Như Ý Tiên Y xuống mà chuyên tâm ngâm tắm.
Dù sao khắp nơi đều là Họa Đấu, cũng không sợ có ai nhìn thấy. Như Ý Tiên Y ngăn cách nhiệt độ, ngược lại không tốt.
Hắn gối lên một viên đá núi lửa do hắn tự tay rèn luyện tới mức bóng loáng, mở mắt cũng có thể thấy được mây khói trên không.
Hang ổ của Họa Đấu là một tòa đảo núi lửa trong biển, cũng không phải là Phù Sơn.
Cho nên đôi khi cũng có tiếng thủy triều tự nhiên truyền tới.
Trong sắc trời dâm mát này.
Hưởng thụ sự ấm áp của toàn bộ đảo núi lửa.
Hỏa nguyên nồng đậm ôm ấp hắn.
Hắn vừa xé cánh sen lửa, chậm rãi đưa vào trong miệng, chậm rãi tiêu hóa dược lực, đồng thời còn nhớ lại từng chi tiết khi chiến đấu với Tam Xoa.
Rõ ràng đường cong cơ bắp cùng đủ loại vết sẹo, lưu trên người của người trẻ tuổi này, cộng đồng vẽ ra một đồ án ẩn chứa vô số chuyện xưa.
Lúc này hắn cũng không biết...
Có khách tới chơi.
Từ xa nhìn thấy đảo núi lửa, Hạng Bắc và Thái Dần đều có một loại cảm giác vui mừng tới bật khóc.
Có trời mới biết bọn họ một đường trèo đèo lội suối, trải qua bao nhiêu vất vả!
Điều khiển Xuyên Sơn Toa mới xuất hành không lâu, đã bị một con chim quái dị trên đầu có bướu thịt để mắt tới, thật vất vả mới có thể thoát khỏi truy kích của nó, Xuyên Sơn Toa còn sắp bị đánh hỏng nữa.
Vì đảm bảo Xuyên Sơn Toa có thể sử dụng vào lúc nguy cấp, bọn họ chỉ có thể thu hồi Xuyên Sơn Toa, tự dựa vào bản thân để đi đường.
Dựa theo chỉ dẫn của Thất Tinh La Bàn, trốn đông trốn tây, đi thẳng một mạch chín ngày chín đêm, mới tìm được tòa đảo núi lửa này.
"Xác định là nơi này sao?" Hạng Bắc hỏi.
"Xác định!" Thái Dần gật đầu với vẻ hung tợn.
Thế là hai người lặn xuống nước, lấy Xuyên Sơn Toa ra. Lặn tới đảo núi lửa từ đáy biển. Xuyên Sơn Toa âm thầm tách dòng nước ra, tiến vào dưới đáy đảo núi lửa... đương nhiên là bọn họ không dám tùy ý xuất hiện trước mắt Họa Đấu, chỉ dám hoạt động trong lòng đất dưới đảo núi lửa này mà thôi.
Trừ khi phát hiện Cửu Chương Ngọc Bích, hoặc là bảo vật nào đó trên đảo, mới có thể đột ngột xuất hiện, cướp bảo vật mà chạy.
1366 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad