Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2763. Lại thấy Thần Lâm (2)



Chương 2763. Lại thấy Thần Lâm (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Khương Vọng có thần thông Xích Tâm trấn áp Ngũ Phủ Hải, không bị những sức mạnh thần ý này xâm nhiễm.
Bên trong Pháp Thiên Tượng thể của Trọng Huyền Thắng, cuồn cuộn binh sát, binh sát thường có thể phá pháp, vả lại ý chí của ba ngàn người, cũng không dễ bị ảnh hưởng như vậy.
Cho nên thế công lần này của dơi quỷ liền bị hóa giải.
Trọng Huyền Thắng vẫn một tay bóp cổ dơi quỷ Xích Huyết, tay còn lại bắt lấy cánh phải của nó, Khương Vọng đã thi triển Bất Chu Phong, Sát Sinh Đinh đâm vào gốc cánh, đinh xuyên qua mạch máu, phá nát hoa văn bắp thịt, đâm ra một lỗ to.
Đôi bên phối hợp ăn ý không cần bất kỳ lời nói hay ánh mắt nào.
Cũng không hề hoa lệ, chỉ có ngắn gọn, lưu loát, tự nhiên!
Trọng Huyền Thắng chợt dùng lực, đã trực tiếp xé cái cánh dơi này xuống, máu chảy không ngừng.
“Ang lu~!”
Dơi quỷ Xích Huyết kêu thê lương.
Thân thể xấu xí của nó run rẩy kịch liệt, mỗi một hoa văn trên bắp thịt đều vặn vẹo, khiến người ta có thể cảm nhận được nỗi đau đớn của nó.
Cùng lúc đó, bướu thịt đen treo trên bụng nó, chợt tách ra hai bên, từ đó lộ ra một đồng tử dựng thẳng đứng.
Mạch máu lồi ra ngoài.
Xung quanh đồng tử đầy gai, không ngừng phập phồng.
Chẳng trách Xúc Nhượng lại gọi nó là Huyết Nhãn, đây chính là nguồn gốc của nó.
Đó là một con mắt lạnh lùng, điên cuồng và tràn đầy khát máu, nó vừa mở ra, liền lập tức chiếu ra một đạo ám huyết quang, xuyên qua mấy trăm trượng trời cao, tiến vào trong đất, tạo ra một cái lỗ lớn kinh khủng, sâu không thấy đáy.
Uy phong như vậy!
Lần phát tiết này, hình như đã khiến cho dơi quỷ Xích Huyết này hồi phục sự thanh tỉnh ngắn ngủi từ sự đau đớn. Bướu thịt đen thui chợt vươn dài, gấp khúc như một con mãng xà…
Quấn tới phía sau lưng, tròng mắt dựng thẳng đứng chằng chịt mạch máu bỗng chốc nhìn thẳng Khương Vọng!
Cơ hồ ngay trước khi bướu thị vươn dài ra, Khương Vọng cũng đã dùng sức đạp một cái – kiếm khí và Tam Muội Chân Hỏa tản mạn khắp nơi, Trường Tương Tư được rút ra khỏi lưng dơi quỷ, người cũng đột nhiên gập lại, sau đó thuận thế bay vụt lên, thẳng lên cao rồi uốn người.
Huyết quang màu đen kia nhanh chóng bắn ra, giống như cố ý phối hợp với Khương Vọng, xuyên qua không khí, hướng thẳng về chiến trường mà Xúc Nhượng và Trọng Huyền Tuân đang chém giết, vả lại còn bắn thẳng về phía Xúc Nhượng.
Khương Vọng chỉ nhẹ nhàng lộn một vòng, liền dẫn dắt thế công của dơi quỷ Xích Huyết về phía Xúc Nhượng, thật là xảo diệu. Dùng tu vi ngoại lâu, can thiệp vào trận chiến giữa các Thần Lâm!
Đây là thực hồn huyết quang, càng tiếp xúc gần, càng có năng lực thực hồn.
Xúc Nhượng hiểm hóc xoay người, cùng lúc chống đỡ Nguyệt Luân đao, cũng tránh được đạo huyết quang đột nhiên bắn tới này.
Lúc này ông ta đương nhiên chú ý tới, dị thú mà Xúc thị trấn áp, dơi quỷ Xích Huyết cấp bậc Thần Lầm, thế mà chỉ trong một thời gian ngắn, đã bị chặt đứt một bên cánh, còn phải mở ra Huyết Nhãn…
Tu sĩ có thể vận dụng quân trận binh gia một cách hoàn mỹ, ở trên chiến trường chẳng phải chuyện hiếm lạ gì, càng đừng nói còn có thêm tuyệt đỉnh Ngoại Lâu như Khương Vọng trợ trận.
Ông ta đã chuẩn bị sẵn tâm lý là dơi quỷ Xích Huyết khó có thể áp chế đối thủ.
Nhưng không ngờ rằng dơi quỷ Xích Huyết lại bị áp chế thảm như vậy, lại nhanh như vậy, thậm chí ông ta còn chưa kịp tạo nên ưu thế bên phía Trọng Huyền Tuần bên này!
Cẩm An Hổ Đâu Chỉnh tuyệt đối không phải là hạng người ngông cuồng tự đại, chính trong nháy mắt giao phong này, ông ta hoàn toàn thừa nhận rằng Trọng Huyền Tuân cộng thêm Khương Vọng, Trọng Huyền Thắng và ba ngàn duệ sĩ, hoàn toàn có cơ hội đánh bại ông ta.
Cho dù ông ta đã Thần Lâm nhiều năm.
Cho nên bên trong bóng đao luân chuyển, ông ta bấm tay bắn lên trời.
Một giọt Huyền Minh Thánh Hỏa như giọt nước, bắn nhanh lên trời cao!
Hàn ý kinh khủng tản mát, khiến cho động tác của Trọng Huyền Tuân cũng gần như bị chậm lại, và còn đang dần khuếch trương ra toàn bộ chiến trường.
Còn chiến trường bên này của dơi quỷ Xích Huyết, Khương Vọng dùng trực giác chiến đấu kinh người của mình, dự đoán đường đi của thực hồn huyết quang. Trong cơn đau đớn cực độ, dơi quỷ Xích Huyết căn bản không còn sức suy nghĩ đến việc bảo tồn sức lực, bướu thị màu đen đã lần nữa biến đổi, liếc về phía Trọng Huyền Thắng – điều này cũng cho thấy rằng trí tuệ chiến đấu của dơi quỷ Xích Huyết không đủ, nó cho rằng Trọng Huyền Thắng là mục tiêu lớn hơn, khó né tránh hơn, cho nên lần đầu tiên nó mở Huyết Nhãn, liền tấn công Trọng Huyền Thắng, phát tiết sự đau đớn, mà lần thứ hai tấn công, lại chọn Khương Vọng.
Tấn công như thế hai lần, đã cho Trọng Huyền Thắng đủ thời gian để phản ứng.
“Ầm!”
Lúc tiếng sấm vang rền, binh sát chuyển dời, Trọng Huyền lực trong nháy mắt toàn bộ được gia trì trên cánh tay. Pháp Thiên Tượng thân này, vốn dĩ đã có sức mạnh vô cùng lớn, cánh tay đang nắm cổ dơi quỷ Xích Huyết chỉ vung một cái, liền biến cơ thể to lớn của con dơi quỷ này thành một chiếc chùy cực lớn! Khiến cho đạo ám huyết quang này đột nhiên mất chính xác, bay vụt về phía xa bầu trời!
Dơi quỷ Xích Huyết này nhất thời lung lay giữa không trung, đúng lúc đó Khương Vọng đã bay xa chợt vòng trở lại, đâm ra Tuyệt Đỉnh Khuynh Sơn kiếm, chém rớt bướu thị dưới bụng của dơi quỷ Xích Huyết.
Một chiêu này, nắm bắt thời gian vô cùng chuẩn xác, điểm rơi của kiếm thế, phối hợp với Trọng Huyền Thắng gần như hoàn mỹ. Kiếm này chính là cực thế, Tuyệt Đỉnh Khuynh Sơn giết Huyết Nhãn!
Cũng chính vào lúc này, giọt Huyền Minh Thánh Hỏa kia vừa bay lên trời, đã ầm một tiếng nổ ra, hàn ý khuếch trương như thủy triều, hỏa tuyến màu u lam rơi xuống như tơ, kéo dài hỏa tuyến đến vô tận, giống như một cái lồng úp ngược.
Giam toàn bộ Trọng Huyền Tuân, Trọng Huyền Thắng, dơi quỷ Xích Huyết, Khương Vọng vào bên trong! Nhiệt độ thoáng chốc hạ xuống điểm đóng băng!
Còn linh thức của ông ta trong khoảng khắc phủ kín phạm vi bốn mươi trượng, Huyền Minh Linh Vực đã mở ra!
Trọng Huyền Tuân thở nhẹ một hơi, hơi thở đã biến thành sương, thậm chí đao của y cũng cũng bị ngưng trệ, không thể không dùng linh thức để phản kháng.
Chiến trường của Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng ở ngoài phạm vi bốn mươi trượng, cho nên không bị Huyền Minh Linh Vực ảnh hưởng.
Khương Vọng đang phát động cực thế, lại càng sẽ không dễ bị người khác quấy nhiễu, hắn đâm thẳng một kiếm vào bướu thịt của dơi quỷ Xích Huyết, thực hồn huyết quang chợt bắn ra kia, cơ hồ bắn xượt qua má hắn!
Mạo hiểm như thế, suýt nữa là hủy dung.
Lưỡi kiếm sắc bén như sương tuyết thuận thế xẻ xuống, chém rớt bướu thịt đã kéo dài ra thành hình mãng xà kia, chém chảy máu tươi màu ám tử, chảy xuống như thác!
Đau nhức khó chịu!
Dơi quỷ Xích Huyết đau đến mức quay cuồng giữa không trung.
Trọng Huyền Thắng khống chế binh sát chi lực, đúng lúc ôm đồm tới, chỉ muốn nhanh chóng bóp vỡ Huyết Nhãn bên trong bướu thịt đó.
Ầm!
Chỉ một quyền!
Một nắm tay màu xám trắng như được điêu khắc ra từ đá đột ngột xuất hiện!
Sức mạnh của một quyền này khiến người ta khó lòng chịu được.
Tựa hồ vốn không nên xuất hiện, nhưng mà nó lại dễ dàng xuất hiện.
Phá vỡ lẽ thường, vượt ngoài quy chế.
Cho nên không thể tránh được.
Một quyền này đánh xuống xương sống của Trọng Huyền Thắng, đánh cho hắn ta không thể không thả lỏng tay, đánh khiến cho binh sát trên người hắn ta lay động kịch liệt, đánh cho hắn ta rơi xuống đất!
Xuất hiện kèm với nắm tay kia, là một hán tử như sắt nguội, trên người mặc áo bó, da thịt xám xịt như sắt.
Chính là Bắc Hương hầu Thượng Ngạn Hổ của Đại Hạ!
Xúc Nhượng bắn Huyền Minh Thánh Hóa lên trời, quả thật chính là cách Xúc Nhượng triệu tập đồng liêu của mình!
Mà lúc này, viện binh cường đại đã tới! Hết chương 2763.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad