Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3397. Thần Tiêu Cục (2)



Chương 3397. Thần Tiêu Cục (2)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thượng Tôn bơ đẹp gã.
Khuyên cái gì?
Đã đến nước này rồi.
Khuyên Thử Già Lam đừng chết, khuyên Dương Dũ sống lại?
Thử Già Lam không nổi điên lên kéo Sài A Tứ ngươi đi cùng mới là lạ.
Nhưng mà, câu nói cuối cùng của Dương Dũ: “Vì Phật Tín xá gì sinh tử. Cần gì người đến sau.”
Lại khiến hắn đột nhiên nhớ lại “Tam Văn Tam Phật Tín” tân nhiệm Thần Miện Đại Tế Ti của thảo nguyên – Đồ Hỗ - từng giảng cho hắn khi còn ở trên thảo nguyên.
Hắn vẫn luôn không biết nên giải thích chữ “tín” trong “Phật Tín” như thế nào.
Là “thật”, là “thành”, hay là “tin tức”?
Chỉ biết “Tam Văn Tam Phật Tín” này là “Như Đắc Quảng Văn”, “Như Sử Tri Văn”, “Như Thị Ngã Văn”, cũng đại diện cho ba chiếc bảo chuông tồn tại trên đời.
Bây giờ, hắn đã được thấy hết rồi.
Tiếng chuông vẫn luôn ngân vang trên Cổ Nan Sơn suốt ngàn vạn năm nay, thời khắc này lại như mang tới cho hắn một linh cảm nào đó. Gần ngay trước mắt, như ẩn như hiện.
...
“Ngã Phật từ bi!”
Trong thành Ma Vân, Đại Bồ Tát Thiền Pháp Duyên mặt mày thương xót.
Thời khắc phải đưa ra quyết định, ông ta đã từ bỏ Dương Dũ, muốn dốc hết toàn lực bảo vệ Tri Văn Chuông.
Mà kẻ bị từ bỏ - Dương Dũ – chẳng những không oán hận, mà ngược lại còn chủ động thiêu đốt tấm thân tàn để gõ lên một tiếng chuông, làm tròn bổn phận của một hòa thượng Cổ Nan Sơn.
Tiếng chuông của Tri Văn Chuông lại vang lên trong Vùng đất Thần Tiêu một lần nữa.
Ảo ảnh liên kết với bản tôn kia lại một lần nữa miêu tả bí ẩn với Thiền Pháp Duyên.
Để sức mạnh Thiên Yêu của Thiền Pháp Duyên có thể nắm giữ quỹ đạo, ngược dòng Thần Tiêu.
Thiền Pháp Duyên đưa tay đẩy mọt cái, Tri Văn Chuông bất động giữa không trung đột nhiên nhảy về phía trước.
Không nên nói “về phía trước”.
Bởi vì phương hướng nó nhảy lên cũng không phải trong phạm vi Yêu giới.
Nó nhảy về phía nơi bí ẩn của Vùng đất Thần Tiêu.
Dùng phương pháp bồ câu đưa tin.
Thử Già Lam và Kỷ Tính Không là sợi dây trói chân con chim bồ câu, khiến nó không thể bay về lồng. Khoảng cách giữa bồ câu đưa tin và lồng chim chính là bí ẩn của Vùng đất Thần Tiêu, không phải là khoảng cách về thời không.
Bí ẩn của Vùng đất Thần Tiêu lại xúc động quy tắc thế giới này, đóng băng khoảng cách giữa bồ câu đưa tin và lồng chim.
Trong quá trình này, Kỷ Tính Không đã dùng thần thông vô thượng tác động quy tắc thế giới của Vùng đất Thần Tiêu, cắt đứt mối liên hệ giữa lồng đưa thư và lồng chủ. Sau đó lại thừa cơ xóa đi ấn ký trên lồng đưa thư, khắc ấn ký của Hắc Liên Tự trên đó, dùng cách này để thay đổi chủ quyền. Đồng thời Thử Già Lam cũng đang cố gắng thuần hóa con chim bồ câu bị trói chân kia, còn Kỷ Tính Không thì trợ giúp đọa hóa Dương Dũ, dùng tính mạng của chân truyền Cổ Nan Sơn để kiềm chế hành động của Thiền Pháp Duyên.
Sau đó bồ câu đưa tin về lồng, bồ câu đưa tin và lồng đưa tin đều sẽ được tái sinh nhờ vào hắc liên.
Tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thiền Pháp Duyên đã đưa ra cách đối phó khẩn cấp, sau khi thông báo một tiếng thì lập tức từ bỏ Dương Dũ. Sau đó đẩy lồng đưa tin trở về khoảng cách đại diện cho bí ẩn Thần Tiêu, bồ câu đưa tin không bay về được nên đã đẩy lồng đưa tin qua. Cái này gọi là “núi không đến tìm ta thì ta đi tìm núi”.
Trong quá trình này, Dương Dũ chủ động hy sinh bản thân thiêu hủy sợi dây trói chân bồ câu đưa tin, để bồ câu sớm bay về lồng. Y cũng không biết Thiền Pháp Duyên muốn làm gì, bởi vì việc này không nằm trong kế hoạch ban đầu, y chỉ dốc hết khả năng làm một chút gì đó.
Nhưng lại phối hợp với Thiền Pháp Duyên một cách tuyệt diệu.
Hai vị tăng lữ già trẻ, lòng mang Bồ Đề, rút ngắn quá trình Tri Văn Chuông thu hồi sức mạnh.
Câu “Tâm ngài không chứng nở hoa sen” trên thân chuông đã khắc đến nét cuối cùng của chữ “sen”. Nhưng cái gọi là tín trùng Phật pháp tân truyền thời đại mạt pháp của Kỷ Tính Không lại rơi xuống thành không!
Tri Văn Chuông đã lọt vào đoạn bí ẩn đó.
Không phải bất kỳ chỗ nào trong Yêu giới, cũng không phải nằm trong Vùng đất Thần Tiêu. Cũng không tồn tại trong một không gian ý nghĩa cụ thể nào, mà là đẩy vào đoạn “bí ẩn” kia.
Thế gian có ngàn vạn bí ẩn, chúng sinh biết tìm đâu?
Dĩ nhiên Thiền Pháp Duyên không muốn để Tri Văn Chuông thất lạc như vậy, ông ta có thứ để làm chỗ dựa, dựa vào mối liên hệ hương hỏa ngàn vạn năm giữa Tri Văn Chuông và Cổ Nan Sơn, dựa vào Phật duyên rất nhiều Phật Đà Bồ Tát để lại trên Tri Văn Chuông. Mối liên hệ này chỉ tạm thời bị cắt đứt, khi quy tắc thế giới của Vùng đất Thần Tiêu mất đi dẫn đạo, thủ đoạn của Kỷ Tính Không bị thời gian hao mòn, mối liên hệ lâu dài qua bao năm tháng này vẫn có thể khôi phục.
Cổ Nan Sơn có thể mượn nhờ mối liên hệ này để tìm về Tri Văn Chuông một lần nữa.
Thậm chí không cần quá lâu.
Bởi vì vào thời khắc này, Thiền Pháp Duyên đã khẩn cấp liên hệ với Cổ Nan Sơn, xung quanh ông ta đã có vô số Phạn văn quanh quẩn dập dờn!
Đó là tiếng gọi của Cố Nan Sơn đối với Tri Văn Chuông, tạm thời còn chưa vang, chỉ vì còn không phải thời cơ tốt nhất!
Không thể không nói, phương pháp đối phó này của Thiền Pháp Duyên, đúng là tuyệt bút của thần. Tại trong tử cục mà Hắc Liên Tự phải hy sinh rất nhiều mới bày ra được, gắng gượng giãy dụa ra một cơ hội, bảo vệ được Tri Văn Chuông!
Ván cờ này Cổ Nan Sơn mất một Dương Dũ, Hắc Liên Tự mất một Thử Già Lam, mưu đồ cướp đoạt Tri Văn Chuông thất bại, còn hy sinh một lượng lớn tín trùng Phật pháp tân truyền thời đại mạt pháp.
Nếu so sánh kỹ càng thì đúng là khó mà xác định bên nào tổn thất lớn hơn.
Giờ khắc này. Tri Văn Chuông rơi xuống bí ẩn. Dòng khắc trên thân chuông còn chưa hoàn thành, điều này cũng có nghĩa rằng nó không vững chắc, chẳng mấy chốc sẽ bị hao mòn sạch sẽ.
Nhưng ban nãy Thử Già Lam đã thiêu đốt ngọn lửa sinh mệnh cuối cùng.
Thử Già Lam đã chết, đến chết cũng phải nhuộm đen Tri Văn Chuông!
Nhưng cơ hội cướp đoạt Tri Văn Chuông đã mất...
Sao Kỷ Tính Không có thể cam tâm? Hết chương 3397.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

3 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad