Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 874: 6 sự tha thứ

Chương 874: 6 sự tha thứ
Khổ Mệnh nhìn bộ tăng y trắng như tuyết trong tay, nhịn không được mà nói: "Y chỉ là muốn đưa bộ tăng y này trở về bổn tự thôi sao?"
Lão vốn cho rằng vị tăng nhân tiền bối của mình bị lạc trong thế giới bí cảnh, muốn thông qua miệng của Khương Vọng để cầu cứu với Huyền Không Tự. Lão còn đang định hỏi vị trí cụ thể của bí cảnh đó để sắp xếp cứu viện. Có thể nhốt một tăng nhân trong khoảng 500 năm lịch sử thì ít nhất cũng phải là Thần Lâm Cảnh.
Dù nhìn từ góc độ nào đi nữa, Huyền Không Tự cũng cần phải phái người đi cứu viện.
Nhưng không nghĩ tới, tăng nhân Quan Diễn đó không có ý cầu cứu, mà chỉ nhờ người mang tăng y trở về.
Khương Vọng nghe hiểu lời nói bóng gió của lão, lắc đầu thở dài:
"Khi ta gặp Quan Diễn đại sư, ngài ấy chỉ còn lại một chút chân linh. Lúc đó cũng nhờ vào một bảo vật của bạn đồng hành của ta mà mới có thể hiển hóa cơ thể. Khi sắp chia tay, ngài ấy chỉ yêu cầu ta gửi tăng y về Huyền Không Tự và đốt nó trước mộ của sư phụ ngài ấy. Ngoài ra thì không nói gì nữa"
Trong lời nói của Khương Vọng chỉ cố ý che dấu Ký Thần Ngọc của Tô Khởi Vân, ngoài ra thì không có chút dấu diếm nào.
Chúng tăng trong Huyền Không Tự đều lộ vẻ mặt nghiêm túc, ngay cả lão tăng Khổ Giác từ trước đến nay chưa từng có phong độ cũng vô thức bớt phóng túng lại.
Chỉ còn lại một chút chân linh, quả thực là không cứu được nữa rồi. Cái vị tăng nhân tiền bối có pháp danh Quan Diễn đó rốt cuộc đã gặp phải tai nạn gì ở thế giới bí cảnh mà lại thê thảm đến mức chỉ còn lại một chút chân linh chứ?
Mất tích 500 năm, giờ chỉ còn lại tăng y "trở về"
Khổ Mệnh nâng tăng y trắng như tuyết, lão nhìn về phía Khổ Đế thủ tọa Quan Thế Viện.
Khổ Đế trầm ngâm một lúc rồi nói: "Sư phụ của Quan Diễn là Chỉ Tương pháp sư, Chỉ Tương pháp sư đã chết cách đây 500 năm bởi bàn tay của người ngoài, hài cốt cũng không còn, cho nên chỉ có thể làm mộ dựa vào áo mũ và an táng ở Định Dư Tháp"
Chỉ Tương pháp sư đã chết cách đây 500 năm bởi bàn tay của người ngoài, tức là trước khi Quan Diễn bước vào thế giới bí cảnh Thất Tinh Lâu, sư phụ của y đã chết rồi.
Chẳng trách Quan Diễn lại nói thẳng là muốn đốt tăng y trước mộ phần của sư phụ, cũng không hỏi về tình hình của Huyền Không Tự một chút nào.
Theo các ghi chép trong ngọc điệp của Huyền Không Tự.
Quan Diễn kế tục Chỉ Tương pháp sư, Chỉ Tương pháp sư lại kế tục từ Định Dư pháp sư.
Mà Định Dư pháp sư đã để lại kim thân và trở thành một trong những cao tăng đại đức ở Tháp Lâm (1). Sau khi ông mất, tháp đá lưu giữ kim thân của ông chính là Định Dư Tháp.
(1) Tháp Lâm: quần thể mộ hình tháp của những người tu hành, thường toạ lạc gần chùa chiền.
Là đệ tử của Định Dư, áo mũ của Chỉ Tương cũng được chôn cất tại Định Dư Tháp.
Khổ Mệnh im lặng một hồi, mới mở miệng nói: "Khương thí chủ, xin hãy đi theo ta đến Định Dư Tháp."
"Nên là như vậy" Khương Vọng lên tiếng trả lời rồi đi theo sau.
Phương trượng Khổ Mệnh mập mạp bay khỏi chùa chính, tiến vào Tháp Lâm.
Lúc này Khương Vọng mới nhận ra rằng, rừng tháp lúc trước hắn đi ngang qua, những tòa bảo tháp ở đó dùng để thờ cúng những tăng nhân đã mất!
Định Dư Tháp chỉ là một trong số đó.
Đây là một tháp đá với vẻ ngoài đơn giản, cũng đứng lơ lửng giữa không trung dưới tác dụng của pháp trận được khắc, nếu chỉ đứng từ bên ngoài nhìn vào, nó chỉ là một tòa tháp bình thường trong sơn môn của Huyền Không Tự mà thôi.
Lúc này Khương Vọng mới biết kim thân của Định Dư pháp sư được an táng trong tháp đá, cùng với một số đệ tử được chôn cùng với ông.
Một nhóm người bay đến trước Định Dư Tháp.
Sau khi Khổ Mệnh buông tay, tăng y của Quan Diễn bay lơ lửng trên không trung.
"Xin mời Khương thí chủ hoàn thành tâm nguyện của y."
Khương Vọng gật đầu, duỗi ngón tay bắn ra một đóa Diễm Hoa Chi Hải, để cho lửa bay về phía tăng y, đốt nó.
Tất cả mọi người đều hòa mình vào trong không khí trang nghiêm.
Không ai để ý rằng sau khi Khương Vọng bắn Diễm Hoa Chỉ Hải xong, vẻ mặt của lão hòa thượng Khổ Giác bên cạnh bỗng trở nên phức tạp.
Chỉ có Tịnh Lễ hòa thượng tâm tư trong sáng bỗng nhiên cảm thấy đau xót, nhịn không được mà vươn tay kéo ống tay áo rách nát của lão tăng mặt vàng.
Trước Định Dư Tháp, tăng y trắng như tuyết bay lơ lửng trên không trung, bùng cháy trong ngọn lửa.
Một màn này chính là tế điện, nhưng cũng giống như tân sinh.
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên.
Khương Vọng hoàn toàn không tìm ra nguồn gốc của âm thanh này, chỉ cảm thấy dường như nó phát ra từ tăng y đó.
Khổ Mệnh, Khổ Bệnh, Khổ Đế, Khổ Giác, bốn vị hòa thượng gần như đồng thời ngửa đầu nhìn lên bầu trời — đó là hướng của Ngọc Hành Tỉnh trong chòm sao Bắc Đấu Thất Tinh!
Sức mạnh đó phát ra từ khu vực Ngọc Hành Tỉnh, sử dụng tăng y để làm đèn hiệu, khiến giọng nói vang đến chỗ này.
Đây là một giọng nói rất nhẹ nhàng.
Khương Vọng nghe được, đó chính là tiếng của Quan Diễn.
"Ngã phật."
"Tha thứ cho tội của ta, tha thứ cho sự xằng bậy của ta, tha thứ cho sự sa đọa của ta. Tha cho sự cam lòng của ta, tha cho sự sỉ mê của ta, tha thứ cho chấp niệm của ta. Ta nhìn thấy được hoa Cực Lạc ở nơi cực tà ác. Cuộc đời này, cuối cùng không thành phật"
Lòng Khương Vọng chấn động.
Người khác không biết tiền căn hậu quả, không biết chuyện của Quan Diễn và Tiểu Phiền, nhưng hắn biết rất rõ.
Trong câu nói này, Quan Diễn đã cầu xin Đức Phật tha thứ, nhưng thực ra, y cũng đang cầu xin ân sư của mình tha thứ.
Y nói, xin hãy tha thứ cho tội lỗi cho con, tha thứ cho suy nghĩ xằng bậy của con, tha thứ cho sự sa đọa của con, tha thứ cho sự vui vẻ chịu đựng của con, tha thứ cho sự sỉ mê không thay đổi của con, và hãy tha thứ cho sự u mê không tỉnh ngộ của con.
Bởi vì con đã nhìn thấy bông hoa Cực Lạc của mình ở nơi xấu xa nhất trên thế giới này.
Con từ bỏ đạo mà mình vẫn luôn kiên trì Cả đời này con không còn truy cầu thành phật.
Vùng đất cực kỳ tà ác mà Quan Diễn nói tất nhiên là Sâm Hải Nguyên Giới trong thời kỳ hắc ám.
Và bông hoa Cực Lạc mà y đang nói đến, đương nhiên chỉ có thể là Tiểu Phiền.
"Chúng sinh không có nhiều đau khổ, nhưng lại nhận tất cả hạnh phúc, do đó có tên là Cực Lạc."
Thế giới Cực Lạc là sự theo đuổi suốt đời của rất nhiều Phật tử.
Nhưng đối với Quan Diễn mà nói, y đã tìm thấy "Cực Lạc" của mình ngay trong Sâm Hải Nguyên Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad