Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3868

Chương 3868Chương 3868
Đại Tần Trấn Ngục Tư, Đại Tê Đả Canh Nhân, Đại Cảnh Trung Ương Thiên Lao... Đây đều là những tổ chức chịu trách nhiệm giải quyết các vấn đề thuộc khía cạnh bóng tối của các đại cường quốc, và tất cả những nơi đó đều đồng nghĩa với hai từ khủng bố.
Tuy nhiên, xét vê chức năng cụ thể thì chúng không hoàn toàn giống nhau.
Trong số đó, Trấn Ngục Tư và Trung Ương Thiên Lao đều chấp chưởng các nhà tù trong thiên hạ, Trấn Ngục Tư thường phụ trách truy lùng tội phạm, bất kể chúng ở trong hay ngoài biên cảnh Tân quốc, còn Trung Ương Thiên Lao thì tập trung vào quốc nội Cảnh quốc, hiếm khi giương nanh vuốt ra khỏi phạm vi Trung vực... Những chuyện đó thường là việc của Kính Thế Đài.
Đả Canh Nhân cũng có tù ngục riêng, nhưng nơi này chỉ phụ trách một tòa thiên lao ở thành Lâm Tri, nơi chỉ giam giữ những loại tội phạm bị bắt theo lệnh của thiên tử. Nó không có thẩm quyền can thiệp vào các nhà tù trong thiên hạ, và cũng không có quan hệ lệ thuộc với Phủ Tuần Kiểm Đô Thành. Đúng như tên gọi của nó, tổ chức này giống như người đánh canh cầm đèn, là một người tuần hành trong đêm dài.
Nếu xét trên khía cạnh danh tiếng bên ngoài của những lưỡi đao hắc ám này, thì hiện tại Đại Tân Trấn Ngục Tư chính là nơi hung ác nhất. Trung Ương Thiên Lao trước đây đã từng khiến người nghe phải biến sắc, nay cũng đang dần dân mờ nhạt.
Ngược lại, Kính Thế Đài lại đang hoạt động ngày càng phô trương, phản ánh 'chư phương, chiếu tới 'hiện thế, chuyện trong thiên hạ, không có chuyện gì mà họ không xen vào cả.
Tang Tiên Thọ xuất thân từ Trung Ương Thiên Lao, có thể coi là một tồn tại hung ác như hung thần.
Nhưng khi Du Khuyết nhắc tới người này, giọng điệu của y lại vô cùng khinh thường.
Không hổ là một nhân vật tuyệt đỉnh đã từng đạt được danh hiệu quán quân thiên hạ.
Trử Tuất 'hắc' một tiếng: "Đúng vậy, một khi Nhất Chân Đạo xuất hiện, tất nhiên tất cả các thế lực trong thiên hạ bách gia sẽ cùng nhau tấn công, bọn họ so với chúng ta còn đáng hận hơn."
Du Khuyết cũng không biết cái tên gia hỏa này đang bấu víu so sánh cái gì, y ngồi một mình trong quan tài, hờ hững điền thọ.
Nhất thời không nói chuyện.
Một Nhất Chân Đạo đã từng gây họa cho hiện thế, chắc chắn là cấm ky của thiên hạ.
Thực ra Bình Đẳng Quốc có tốt ở chỗ nào?
Bọn họ cũng đang thách thức trật tự của thế giới này, chỉ là lý niệm của bọn họ khác hoàn toàn so với lý niệm của Nhất Chân Đạo mà thôi. Nhưng cả hai đều bị chán ghét, bị vứt bỏ như nhau.
Một đạo môn chính thống như Nhất Chân Đạo được xếp vào nhóm tà đạo, và một tổ chức như Bình Đẳng Quốc cũng bị quy vào dị giáo.
Nhìn vào bất kỳ quốc gia nào trong thiện hạ, Bình Đẳng Quốc bây giờ giống hệt như chuột chạy qua đường, thanh danh nát bét. Cho nên, bọn họ tự giễu ẩm ư âm câu.
Cho nên, ban đầu khi việc hợp tác giữa Hạ quốc và Bình Đẳng Quốc bị phát hiện, Hạ quốc mới phải đuối lý như vậy, bị người Tê quốc chặn đứng quở trách ở bên ngoài biên giới, ngoan ngoãn dâng thành ý lên.
Một khi việc Du Khuyết là người của Bình Đẳng Quốc bị bại lộ, Du gia chắc chắn sẽ phải gặp họa diệt môn. Từ góc độ này mà nói, Du Khuyết trái lại lại sớm giúp Du gia tránh được tình huống này phát sinh —— bằng cách diệt môn cả gia tộc trước. Trử Tuất ngồi bên cạnh quan tài, ngẩng đầu nhìn ánh trăng, không kiềm chế được khẽ thở dài một tiếng. Ánh trăng đêm nay thật đẹp, quan tài gỗ ở bốn phía đặt dày đặc như rừng cây, và những người nằm trong đó, đều là những người không còn có thể ngắm trăng được nữa.
Để đạt được lý tưởng và thành tựu, Bình Đẳng Quốc trước giờ chưa bao giờ ngần ngại hy sinh, dù là hy sinh bản thân hay hy sinh người khác.
Cũng giống như trước đây, để chứng thực thân phận của Trương Vịnh, tổ chức cũng đã tiêu diệt toàn bộ gia tộc Trương thị.
Lần này Du Khuyết cũng đã giết sạch Du gia trên dưới một trăm ba mươi bảy người, cướp đoạt tư tài điền thọ cho lân này, hoàn toàn hoàn thành cái chết của thân phận Du Khuyết.
Nhưng điều này không có nghĩa là thành viên của Bình Đẳng Quốc như bọn họ, đều là những người lãnh khốc vô tình.
Bọn họ cũng là những người có yêu có hận, có đồng cảm có thương hại, và cũng sẽ có sự không đành lòng.
Sau khi gia nhập tổ chức lâu như vậy, tất cả các thành viên mà hắn ta tiếp xúc có kẻ điên, kẻ khùng, kẻ cuồng, kẻ lãnh khốc, nhưng không có ai thích lấy việc giết chóc ra làm thú vui, cũng không có ai dùng việc tổn thương người khác ra làm trò tiêu khiển. Bọn họ căm ghét thế đạo đen tối này, căm ghét những người khiến cho thế giới này bị rối loạn thành một vòng hỏng nát, nhưng bọn họ chưa từng căm ghét thế giới này.
Ngược lại, chính vì yêu thương sâu sắc thế giới này, thế nên bọn họ mới lựa chọn đi trên con đường gian nan và khó khăn nhất này.
Mặc dù thế nhân đều cho rằng bọn họ đang làm điều ác.
Mặc dù cho đến tận ngày nay, bọn họ vẫn không dám bày tỏ lý tưởng của mình, vì sợ trở thành kẻ thù chung của thế giới này.
"Đạo hữu." Trử Tuất lẩm bẩm: "Ngươi có hận những người đã chết trong tòa trạch tử này hay không?"
"Vì sao ta phải hận bọn họ?" Du Khuyết hỏi.
Trử Tuất nói: 'Mấy năm nay, bọn họ đối xử với ngươi vô cùng cay nghiệt, hoàn toàn quên mất tài nguyên và danh vọng mà ngươi đã giành được cho bọn họ, bọn họ tựa hồ coi thiên tư của ngươi là tài sản riêng. Bọn họ giường như không hề có ý thức rằng ngươi không có nghĩa vụ phải cáng đáng mang bọn họ tiến về phía trước. Khi ngươi tỏa sáng vạn trượng, bọn họ tựa như nhật nguyệt cùng ngươi tỏa sáng, nhưng khi ngươi rơi xuống như lưu tinh, bọn họ lại giãm đạp lên ngươi như hoàng thổ, chẳng lẽ như vậy không đáng hận hay sao?”
Du Khuyết nhàn nhạt đáp: "Có lẽ ban đầu cũng có một chút, khi đó ta vẫn còn trẻ. Nhưng dần dần ta hiểu ra rằng bản chất con người vẫn luôn là như vậy, vì vậy nếu như đây đã là lựa chọn của ta, thì ta cũng sẽ đối mặt với nó như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad