Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3226 - Hôm nay không gió mưa



Chương 3226 - Hôm nay không gió mưa




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này, Độc Cô Tiểu cũng vừa từ phủ đi ra, đến bên cạnh y, cúi người, nhặt cục giấy từ dưới đất lên.
"Còn nhặt lên làm cái gì?' Hướng Tiền nhíu mày hỏi.
Độc Cô Tiểu cẩn thận mở tờ giấy này ra, vuốt ve nếp gấp, thấy ấn ký Bình Đẳng Quốc không bị hư hao gì, mới xếp nó lại, cất đi.
Lại nhặt túi gạo trắng nhỏ trên đất kia lên, đi trở về.
"Cần đưa cho Trọng Huyền đại nhân nhìn một chút. Ngoài ra..."
"Dù nói thế nào, nếu lão gia quả thực xảy ra chuyện, ít nhất chúng ta có thể xác định, không có liên quan gì với Bình Đẳng Quốc. Ta nghe nói việc mà Bình Đẳng Quốc làm bọn họ chưa từng phủ nhận. Như vậy, kẻ địch của chúng ta ít đi một cái."
Thanh âm của nàng ta nhẹ như vậy, bóng lưng vẫn gầy yếu như thế, tu vi cũng chỉ tầm thường.
Nhưng không hiểu sao Hướng Tiền nghe ra một luồng hàn ý.
Có người làm thiện hay làm ác kỳ thật không liên quan gì đến thế đạo này mà chỉ liên quan đến Khương Vọng.
Độc Cô Tiểu cũng là người như vậy sao?
Từng có lúc, Hướng Tiền y cũng nghiêng người nhìn hào quang của người này, mới có dũng khí tiếp tục đi lên phía trước.
Y đuổi theo, hỏi: "Ngươi vẫn không liên lạc được với lão gia nhà ngươi sao?"
Độc Cô Tiểu lắc đầu. Trên gương mặt thon gầy, rốt cuộc có mấy phần mê mang: "Từ khi Hầu gia đến Yêu giới, tượng thần trong Thông Thiên Cung liền không nhận được phản hồi. Từ lúc nhận được tin tức đến bây giờ, mỗi nửa canh giờ ta sẽ câu thông với tượng thần một lần, cũng không nhận được biến hóa gì."
Hướng Tiền kiến thức rộng rãi đương nhiên hiểu đây là vì sao.
Là vì sức mạnh thần niệm Độc Cô Tiểu dành cho Khương Vọng không đủ để xuyên thủng ngăn cách hai giới. Dù cho Độc Cô Tiểu có câu thông nhiều lần cũng vẫn như vậy, không thể nào nhận được phản hồi. Thậm chí cũng không liên quan gì đến việc Khương Vọng sống hay chết.
Nhưng y không khuyên Độc Cô Tiểu ngừng việc này lại.
Bởi vì người luôn luôn cần một chút động lực để chèo chống chính mình.
Cho nên y chỉ nói: "Có lẽ bây giờ hắn đang rất cô độc, rất cần ngươi kêu gọi."
Độc Cô Tiểu không nói gì, chỉ cầm chặt túi gạo trắng trong tay.
Nàng rất cần được lão gia cần.
Lâm Truy.
Hôm nay không gió mưa.
Kết thúc một ngày, Kế Chiêu Nam ngân giáp tuyết bào lại điềm tĩnh đi trên đường.
Y chính là đệ tử thân truyền của quân thần Đại Tề Khương Mộng Hùng, võ tướng lập được nhiều công huân ở chiến trường Vạn Yêu Chi Môn. Bởi vậy nên y cũng được đặc cách không mang gông, mang khóa, cũng không cần ngồi thiên lao.
Chỉ cần đến Đô Thành Tuần Kiểm Phủ, tiếp nhận thẩm vấn của Bắc Nha Đô Úy Dương Vị Hồng và mấy Thanh bài Thâm Niên là được - Binh bộ đã thẩm vấn qua, Bắc Nha cũng phải đến một vòng.
Đương nhiên cũng không có người nào dám nghiêm hình tra tấn y, ngay cả nhục mạ cũng chưa từng có.
Nhưng mỗi người bên trong Đô Thành Tuần Kiểm Phủ đều vô cùng lạnh lùng. Loại địch ý đó... Y cảm nhận được rất rõ.
Giống như giờ phút này, đi trên đường ở Lâm Truy, phong thái vô song như y thường ngày tất sẽ dẫn đến vô số tiếng reo hò. Ở bất kỳ nơi nào của tề quốc, đều có thể nhận lễ ngộ của anh hùng. Dù có giấu mình trong xe ngựa cũng chưa từng thiếu những nữ tử ném quà vào trong xe.
Nhưng hôm nay...
Y mang trên người hiềm nghi, không thể ngồi xe ngựa tượng trưng cho thân phận, cũng không có vệ đội, nghi trượng.
Hôm nay, mỗi người mà y gặp trên đường, ánh mắt nhìn về phía y đều rất lạnh lùng.
Y hiểu.
Y hại chết người anh hùng trẻ tuổi của tòa thành thị này.
Y đã làm gián đoạn truyền kỳ của một người bình dân lấy thân thăng tiến thành quốc hầu của quốc gia.
Đại biểu cho người Tề mới rơi xuống.
Cờ xí của rất nhiều người ngã xuống.
Y không giết Khương Vọng thế nhưng là Khương Vọng bởi vì y mà chết1
"Kế Chiêu Nam, Kế Chiêu Nam!"
Y theo tiếng giương mắt, nhìn thấy một võ tướng trẻ tuổi, đai ngọc quấn trán, khí khái hào hùng, bị một đám người liều mạng ôm lại nhưng vẫn ở nơi đó giãy dụa chỉ tay tới, lớn tiếng quát mắng: "Huynh ấy vừa mới tới Yêu giới, cái gì cũng không hiểu, ngươi liền dẫn huynh ấy đi đến nơi nguy hiểm như thế. Ngươi rắp tâm gì?"
Kế Chiêu Nam là người kiêu ngạo cỡ nào?
Động một chút là muốn giáo huấn Trọng Huyền Tuân, ngay cả Trọng Huyền Trử Lương y cũng muốn thử.
Đặt ở ngày xưa, dù Lý Long Xuyên có bối cảnh lớn đến đâu, là dạng tướng môn gì, công hầu thế nào thì khi thực lực không đủ liền không có tư cách nói chuyện lớn tiếng với y.
Nhưng là hôm nay, y không nói một lời, trầm mặc đi lên phía trước.
Một cỗ xe ngựa cực kỳ xa hoa chạy ngang qua y, lúc sắp qua, sợi dây trên cửa sổ xe buông ra, ngăn cách ánh mắt bên trong.
Đương nhiên Kế Chiêu Nam biết, người bên trong là Yến Phủ cùng Ôn Đinh Lan.
Hôm nay không biết có bao nhiêu người đang chờ đợi kết quả thẩm vấn của Bắc Nha.
Không biết có bao nhiêu người hận đến cắn răng, không chỗ phát tiết.
Dù sao Thiên Ngục cũng quá xa, kẻ đứng sau màn kia đến giờ vẫn bặt vô âm tín.

Bên trong xe ngựa.
Ôn Đinh Lan nói khẽ: "Ta nhớ trước kia quan hệ của huynh và Kế Chiêu Nam cũng không kém."
Phụ thân là Triều nghị đại phu, xuất thân hiển quý nên đương nhiên Ôn Đinh Lan biết rõ tiềm lực của Kế Chiêu Nam, hiểu được sức nặng của Phủ Trấn Quốc Đại Nguyên Soái.
Đồng thời nàng cho rằng chuyện này cũng không thể trách Kế Chiêu Nam, trong thế giới Thiên Ngục, sống hay chết đều là chuyện thường xảy ra. Kẻ ra tay ám hại Khương Vọng kia, là tu sĩ đến sau tiếp viện cho Sương Phong Cốc, hiển nhiên là vì sau khi biết được tin tức Khương Vọng ở Sương Phong Cốc thì cố ý chạy tới.
Kế Chiêu Nam cũng không có mắt sau đầu, có khả năng nắm bắt được dị động như cấp bậc Chân Nhân nhấm thuần mọi thứ trong tay.
"Đúng vậy, chỉ là không kém." Yến Phủ cầm tay của nàng, chỉ nói như vậy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad