Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 2797 - Tam Nhật Chu (3)



Chương 2797 - Tam Nhật Chu (3)




Chương 2797: Tam Nhật Chu (3)
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghênh đón ánh mắt của Sóc Phương Bá, Bảo Trọng Thanh nói tiếp: “Bây giờ không có rồi.”
Người như y tấy nhiên không thể nào có chí ái trong tâm được.
Nhiều nhất, y chỉ cảm thấy rằng nữ nhi của quận thủ Thương Thuật không được tính là môn đăng hộ đối với Sóc Phương Bá phủ. Tuy nhiên, xét đến việc quận thủ Thương Thuật là môn sinh của đại phu Triều Nghị Tống Diêu,
Vẫn có khả năng thăng tiến trên cơ sở tu vi và quan vị, điều này không phải là hoàn toàn không thể chấp nhận được.
Đặc biệt đây là điều mà Bảo Dịch đã quyết định.
Y sẽ chấp nhận. Nhưng y cần phải cho phụ thân của mình biết về sự hy sinh của mình.
“Đi đi.” Bảo Dịch cuối cùng cũng nói như vậy.
“Phụ thân, xin bảo trọng thân thể.” Bảo Trọng Thanh quỳ rạp xuống đất hành lễ. Lau nước mắt, đứng dậy xoay người rời khỏi phòng.
Hồ Phi Hà là hồ nước trong thành có phong cảnh đẹp nhất ở thành Lâm Tri, ngoại biệt phủ nằm bên bờ hồ Phi Hà này là trạch tử yêu thích nhất của Bảo Dịch.
Vị thóng soái Cửu Tốtuy che giấu ánh mắt chứa đựng nỗi cô đơn, xoay người lại, lại nhìn chằm chằm gợn sóng ánh sáng trên mặt hồ.
Nhưng cuối cùng, không còn có thể tiếp tục thưởng thức phong cảnh.
Thế là ông ta phất tay áo một cái, mấy chậu hoa trên bệ cửa sổ đều bị quét sạch, không để lại một cánh hoa nào!
Bảo gia và Trọng Huyền gia đã tranh đấu rất nhiều năm, từ trước cho đến tận ngày nay, không ai có thể thực sự hạ gục đối phương.
Nhưng với việc Trọng Huyền Chử Lương phong hầu, rồi sau đó lấy vị thế Đông vực đệ nhất Thần Lâm thành tựu Chân Nhân. Cả Trọng Huyền Tuân và Trọng Huyền Thắng đều thể hiện ra những tài hoa vô cùng đáng sợ ...
Thanh thế của Bảo gia đã không thể so sánh được.
Với tư cách là lĩnh quân của thế hệ tiếp theo Bảo gia, lúc đó Bảo Bá Chiêu đã bán phần làm ăn mua bán Kim Vũ Phượng Tiên, chính xác là để xoa dịu mâu thuẫn giữa Bảo thị và Trọng Huyền thị.
Bảo Bá Chiêu không chỉ bán phần làm ăn mua bán Kim Vũ Phượng Tiên cho Trọng Huyền Thắng, mà còn có thể bỏ qua sự sỉ nhục khi bị Trọng Huyền Tuân giẫm dưới chân tại Đại Sư Lễ, mở ra một cánh cửa kinh doanh dưới ngọn cờ của Trọng Huyền Tuân.
Về chiến lược trị gia của Bảo Bá Chiêu, Bảo Dịch không có ý định can thiệp. Bảo Dịch rất tán thưởng khả năng có thể chịu đựng những gì người bình thường không thể chịu đựng của Bảo Bá Chiêu.
Đương nhiên, hiện tại nói cái này cũng không có ý nghĩa gì.
Cũng giống như bồn Kim Vũ Phượng Tiên đã bị xóa bỏ kia.
Bảo thị sau này, có tư cách gì để sau này trở thành địch nhân của Trọng Huyền thị?
Lại có tư cách gì để làm bằng hữu với Trọng Huyền thị? !
Sau khi đi ra khỏi hồ Phi Hạc, Bảo Trọng Thanh tự mình lên một chiếc xe ngựa.
Hán tử đánh xe, không ai khác chính là Diêm Nhị - phúc hải thủ từng được mệnh danh là Lâm Hải đệ nhất Đằng Long. Đến ngày nay… vẫn là Đằng Long.
Sương mù mông muội không dễ dàng để thấu triệt đến thế.
Ở bên cạnh Bảo Bá Chiêu lâu như vậy, hắn ta đã hiểu tính khí của vị chủ nhân này.
Vì vậy, hắn ta nhắm mắt làm ngơ trước bộ dạng đau khổ của Bảo Trọng Thanh, chỉ hỏi: “Công tử, ngài định đi đâu?”
“Thái y viện.”
Ngồi vào trong buồng xe, Bảo Trọng Thanh ung dung thong thả xử lý vết thương, lại thay một bộ bộ đồ mới.
Giọng nói đã không thể nghe ra một chút khác thường nào, y bình tĩnh nói: “Nhắc tới mới nói, trong thời kỳ phạt hạ, ta đã cùng Trọng Huyền Tuân và Khương Vọng chinh chiến ở đông tuyến, cũng có thể coi là bào trạch*. Bọn họ hôn mê nhiều ngày như vậy ở Thái y viện, ta cũng nên đi thăm một chút.”
*đồng đội
Diêm Nhị vừa kéo dây cương, liền điều khiển xe ngựa thuận lợi lái về phía Thái y viện. Bảo Trọng Thanh, cũng giống như Trọng Huyền Tuân, Khương Vọng và Trọng Huyền Thắng, đều là những người trọng yếu bị thương nặng và được đưa trở lại Lâm Tri trước để điều dưỡng ngay lập tức. Chỉ là sau khi trở về Lâm Tri, y không chịu chữa bệnh, ngược lại mạnh mẽ chống đỡ thân thể, trở về phủ báo tang.
Trọng Huyền Tuân và Khương Vọng đã nằm ở Thái y viện mấy ngày mắt thấy đại quân cũng sắp tề tụ đầy đủ, không tới mấy ngày nữa thái miếu hiến lễ thật sự sắp phải luận cập bản tâm, Bảo Trọng Thanh hoàn toàn không đồng ý với chiến lược hòa hoãn mâu thuẫn với Trọng Huyền gia…
Cho dù trong trận chiến phạt Hạ lần này, cả hai vị công tử đích mạch của Trọng Huyền thị, đều sáng tạo ra những chiến tích đáng kinh ngạc. Định trước là nhất phi trùng thiên. Vững vàng áp Bảo Bá Chiêu, người đã chết trong trận chiến, và bản thân một người không có gì nổi bật như Bảo Trọng Thanh.
Nhưng y tin rằng, Trọng Huyền thị càng phát triển thịnh vượng, thì cây gai do Trọng Huyền Minh Đồ gieo trong quá khứ sẽ càng hữu ích, Bảo thị có thể đóng vai trò là một lá cờ chế hành, mặc cho Thiên Tử sử dụng, từ đó thu được sự ủng hổ, nhưng mà đây là chuyện mà khi Bảo Bá Chiêu còn sống đã quyết định, nên trước khi loại bỏ hoàn toàn sức ảnh hưởng của Bảo Bá Chiêu, y rất sẵn lòng để phụ thân mình cảm nhận được tình cảm sâu nặng của hai huynh đệ bọn họ.
Kể cả việc giữ lại những thứ cũ, cũng bao gồm việc làm theo chiến lược cũ.
Hơn nữa, nếu đã tuân theo chiến lược cũ rồi phối hợp với Trọng Huyền Béo khi còn ở chiến trường đông tuyến của Bảo Bá Chiêu, thì Trọng Huyền Thắng có nên biểu thị một chút hay không? Dù sao thì cũng phải có một chút ý thức báo đáp trong lòng với người đệ đệ duy nhất của người đã chết trận mới được.
Xe ngựa dừng lại trước thái y viện.
Bảo Trọng Thanh tiện tay lấy một vài món lễ vật rồi bước vào trong.
Y hoàn toàn có thể tưởng tượng được, trên đại miếu hiến lễ sau khi Tào Giai khải hoàn hổi triều, những người vẫn còn đang dưỡng thương tại thái y viện này sẽ phong quang đến mức nào. Vì vậy, tất nhiên y có thể hiểu được dòng xe ngựa đang lưu động không ngừng ngoài thái y viện. Y cũng có thể hiểu được sự nghiêm ngặt của mấy đội cung thành vệ sĩ, không cho phép ai ra vào.
Tất nhiên, điều này không thể ngăn cản một vị đích tử của Sóc Phương Bá như y. Hơn nữa, y cũng là một vị tướng lĩnh bị thương trong cuộc chiến phạt Hạ. Vết thương trên người y
Không phải cũng nên thay thuốc hay sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad