Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3594. Bản Hầu hiểu dùng binh



Chương 3594. Bản Hầu hiểu dùng binh




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chiến tranh Mê giới phát triển cho tới bây giờ, mỗi lần Mê giới dịch chuyển, chuyện đầu tiên Nhân tộc và Hải tộc muốn làm chính là điều tra tình hình khu vực lân cận,, sau đó vẽ lại bản đồ.
Mê giới dịch chuyển cũng không hề có quy luật, có khi là một năm nửa năm, có khi chỉ hai ba ngày.
Trước khi xuất phát, Khương Vọng đã mang theo tư liệu ghi chép những thông tin mới nhất.
Sau khi Phi Vân tiến vào Mê giới, hắn còn đích thân trinh sát, rời thuyền hành động, xác định được khu vực của lâu thuyền trong thời gian ngắn nhất: Canh Dần.
Kết hợp với thông tin về những khu vực đã biết, hắn đã nhanh chóng quy hoạch ra một lộ tuyến rõ ràng và khả thi.
Vòng qua Tân Mão, lại Bính Ngọ, lại Canh Ngọ.
Sau khi khu vực Canh Ngọ dịch chuyển lần trước, trong khu vực đã xuất hiện ba dòng Giới Hà, một dòng trong đó giáp liền với khu vực Đinh Mão.
Trong mấy khu vực này, thế lực Nhân tộc và Hải tộc tại hai khu vực Canh Dần và Tân Mão tương đối cân bằng. Ở khu vực Bính Ngọ thì Nhân tộc chiếm ưu thế tuyệt đối, năm Phù Đảo đấu với hai Hải Sào.
Tại khu vực Canh Ngọ thì thế lực Hải tộc mạnh hơn một chút, nhưng cũng chỉ là bốn Hải Sào với ba Phù Đảo mà thôi.
Với thực lực của lâu thuyền Phi Vân, lái qua con đường này sẽ không gặp phải nguy hiểm gì khó giải quyết.
Thậm chí không cần đi quá nhanh, cứ duy trì tốc độ sáu trận như bây giờ chí ít cũng có thể tới đích sớm hơn ba canh giờ. Mà tốc độ tối đa của lâu thuyền Phi Vân là mười hai trận, tức mười hai trận pháp gia tốc kích hoạt đồng thời.
Điểm quan trọng trong nhiệm vụ quân sự lần này dù sao cũng là phòng vệ chứ không phải đi đường, cho nên thời gian rất thư thả.
Thuận buồm xuôi gió đi qua khu vực Canh Dần và Tân Mão, lúc đi qua khu vực Bính Ngọ còn trùng hợp đụng phải một cuộc chiến quy mô nhỏ giữa Điếu Hải Lâu và Hải tộc.
Khương Vọng không chút do dự hạ lệnh xuất kích. Lâu thuyền Phi Vân phá vỡ quân trận của Hải tộc, kết thúc chiến cuộc dễ như trở bàn tay, dọa cho hai Hải Sào trong khu vực Bính Ngọ phải lập tức dâng đại trận.
Phi Vân lại chỉ nghênh ngang bay qua bên cạnh Hải Sào, băng qua Giới Hà, đi vòng tới khu vực Canh Ngọ.
Quăng hết những lời cảm tạ của các tu sĩ Điếu Hải Lâu và hai Hải Sào ra sau thuyền.
Lâu thuyền chủ lực như Phi Vân, trong quá trình kiến tạo đã được thêm vào một lượng mê tinh tương đối. Có thể xem là một Phù Đảo cỡ nhỏ, đương nhiên cũng có thể làm cầu vượt để tạm thời ổn định quy tắc Giới Hà.
“Hầu gia, phía trước chính là Phù Đảo thứ ba của Canh Ngọ, nhanh hơn một canh giờ so với dự tính của chúng ta.” Phương Nguyên Du đứng ngoài khoang báo cáo.
Khương Vọng ngồi đọc sách trong khoang nhẹ giọng đáp lại: “Tiếp tục đi lên.”
Có câu gặp chuyện thì ôm chân Phật, không thân thì cũng quen.
Chủ yếu là quân lệnh của Kỳ Soái quá gấp gáp, không cho Khương mỗ nhiều thời gian để học tập, ngay cả mấy quyển sách Bạch Ngọc Hà chuẩn bị để ra biển hắn cũng chưa đọc xong.
Chỉ có thể nói là sau khi giải quyết xong công việc trong quân, trong khoảng thời gian Phi Vân di chuyển ổn định, hắn mới tranh thủ đọc được mấy trang.
Giáp sĩ tuần tra ngoài khoang thuyền, đội quân ba nghìn người trông cũng nên hình nên dạng, đeo nỏ, quan sát, cầm lái, ai làm công việc người nấy.
Trong khoang, một ngọn đèn con, một cuốn sách, một tấm bồ đoàn, một vị Quốc Hầu rì rầm đọc sách.
Ai nhìn mà không phải thốt lên một tiếng chăm học!
Khương mỗ đang như chuồn chuồn lướt nước giữa đại dương tri thức thì đột nhiên cảm nhận được thân thuyền chấn động, như thể đụng phải thứ gì, tốc độ đột nhiên chậm lại.
Bên tai có âm thanh loáng thoáng vang lên, trong lòng cũng sinh ra cảm giác bực dọc.
Hắn đã từng có kinh nghiệm, lập tức ý thức được đây là hiện tượng xảy ra khi hoàn cảnh biến đổi, Mê giới dịch chuyển!
Không được!
Hắn đột nhiên đứng dậy, siết chặt quyển sách trong tay.
Lần đầu tiên cảm nhận được sự biến hóa này, Phương Nguyên du vô cùng căng thẳng, vừa hô to: “Đừng lo lắng, lên nỏ, buồm hạ ba tấm, tướng sĩ các cấp giữ đúng vị trí của mình, chờ lệnh!”
Vừa vội vàng chạy tới khoang chủ soái, thấp giọng gọi: “Hầu gia, tình hình có vẻ không ổn!”
Mê giới không có đất trời, xung quanh trống không.
Những nơi lâu thuyền đi qua, trên nó là trời, dưới nó là đất, thống nhất với phương hướng của Phù Đảo.
Lúc này mây đen trên cao hạ xuống cực thấp, tia sét dài nghìn dặm, chỉ một chốc mưa đã ào xuống như trút nước.
Phi Vân như ở trong một vùng biển gầm gào giận dữ.
“Không được tự loạn trận cước, Mê giới dịch chuyển là việc rất bình thường.” Võ An Hầu Đại Tề đẩy cửa đi ra ngoài, áo xanh ngạo nghễ giữa mưa gió, tư thế thong dong.
Thật ra hắn đã sắp cắn nát răng mình tới nơi rồi.
Cũng không phải sợ sau khi Mê giới dịch chuyển xong sẽ gặp phải cường địch, không phải nói quá, trong chiến trường Mê giới phạm vi rộng lớn này, muốn gặp phải đối thủ có thể khiến hắn sợ hãi cũng không phải chuyện dễ dàng.
Chủ yếu là Mê giới dịch chuyển, có nghĩa rằng hắn phải tìm đường một lần nữa.
Trời mới biết hiện tại khu vực Đinh Mão đang nằm ở đâu.
Đổi mới bản đồ là công trình cần Nhân tộc và Mê giới cùng hợp tác, không thể hoàn thành trong phút chốc.
Nếu tự mình thăm dò Giới Hà thì không biết khi nào mới tìm được đường.
Khương Tước Gia nghiêm túc luyện binh, lao tâm khổ tứ học hỏi binh pháp, mạnh miệng nói phải lên chiến trường giành được sự tôn trọng mà hắn không thể lấy được trên giáo trường.
Nhưng thật sự không ngờ được, nan đề đầu tiên gặp phải sau khi xuất chinh tới Mê giới…
Là lạc đường.
Sao lại dịch chuyển cơ chứ?
Theo tình báo lúc trước, Mê giới đã ổn định hơn ba tháng… lại dịch chuyển vào lúc này! Hết chương 3594.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad