Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3145 - Đèn lồng đỏ lớn treo cao (4)



Chương 3145 - Đèn lồng đỏ lớn treo cao (4)




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bởi vì trước khi đôi bên Tần Sở chọn bình nguyên Hà Cốc trở thành chiến trường, cũng đã sớm một bước thi triển thủ đoạn phân chia chỗ này.
Hai cường quốc cát cứ tây đông bình nguyên là Đan quốc, Kiều quốc, tự bản thân mình đã khó giữ được, sao dám tiếp nhận tư sản Tần Sở?
Kết quả cuối cùng chính là thứ mà sách sử ghi chép, người đời nhìn thấy – Cuộc đại chiến giữa hai nước Tần Sở, trực tiếp đánh cho bình nguyên Hà Cốc trở thành phế tích, từ đó về sau, các nước Hà Cốc đều biến mất.
Trong khoảng thời gian sau này, giữa Đan quốc và Kiều quốc thật ra vẫn giữ liên hệ, hoàng thất hai nước thậm chí năm trước còn liên hôn, coi như là kẻ yếu ôm lẫn nhau sưởi ấm.
Nhưng mà hiện tại muốn phân chia Đan quốc, đã chẳng còn chỉ là hai nước Tần, Sở nữa rồi. Gì mà cô gia, quan hệ huyết thống tiên hoàng, Kiều quốc sao còn dám quan tâm nữa?
Cũng chỉ có thể làm lại trò cũ, khóa cửa giả chết.
Trước mặt các nước trong thiên hạ, chẳng dám phát ra tiếng nào.
Thật ra Kiều quốc không tính là quá yếu, dù sao cũng là quốc gia đã từng có chân nhân đương thời trấn giữ, nếu không cũng không giám ngầm xã giao với Đan quốc, dã tâm bừng bừng cùng nhau dẫn đầu thành lập liên minh Hà Cốc.
Đương nhiên, nếu như quân thần Kiều quốc sớm biết vị chân quân được xưng “Xích Đế” kia của Đan quốc căn bản đã chết ở thiên ngoại rất nhiều năm, thì có đánh chết bọn họ cũng không dám đồng ý liên minh gì đó.
Mà đợi đến trước khi trận chiến Hà Cốc bắt đầu, vị chân nhân đương thời kia của Kiều quốc, bất hạnh vẫn lạc ở Ngu Uyên. Kiều quốc lúc đó tắt tiếng.
Là vị Thần Lâm thực lực hiện tại chỉ đứng sau quân chủ, danh hiệu là “Bách hoa nương tử” Mẫn Ấu Ninh, năm nay đã hơn 230 tuổi.
Có thể nói, cả đời bà ta đã chứng kiến quá nhiều. Từ một thiếu nữ thiên tài, sau đó lớn lên trở thành một cường giả hăng hái, một mỹ kiều nương diễm danh vang dội, cho đến hiện tại, dung nhan vẫn như trước, nhưng trong linh hồn lại có một loại suy yếu không mất đi được.
Loại suy yếu này, giấu nơi khóe mắt chân mày của bà ta, chiếu vào da thịt cốt cách của bà ta, ăn mòn cuộc sống của bà ta. Ẩn sâu trong nỗi ưu tư quốc sự, cũng luôn luôn khốn đốn vì tu vi dừng lại, tự biết bản thân đã già rồi.
Hiện tại ngồi nhìn Đan quốc sụp đổ trong mưa gió, bà ta một mình thanh tu trên Bách Hoa lâu, muôn mối u sầu, hoàn toàn không nhìn thấy phong cảnh nơi xa, cũng không thấy rõ tương lai quốc gia, hiện tại Kiều quốc đau khổ chống đỡ, quân thần Kiều quốc nỗ lực nhiều năm, chống đỡ nhiều năm như vậy… có ý nghĩa gì?
Vẫn chỉ là ổ thú của bá quốc, vẫn chỉ là thứ yếu đuối bóc lột dân chúng để dâng cống phẩm.
Nước không đủ để gọi là nước, chẳng thể chống đỡ nổi mưa gió.
Một Kiều quốc như vậy, so với Vô Sinh giáo bị diệt chỉ trong một đêm kia, mạnh hơn bao nhiêu?
Thiên tử uổng là quân phụ, bà ta cũng uổng danh xưng “hộ quốc”, sống nhiều năm như vậy, chuyện thiên hạ bà ta nhìn thấy rất rõ ràng, cũng chính vì quá tỉnh táo mà đau khổ.
Ví như bà ta hiểu rất rõ, chuyện bình nguyên Hà Cốc trước kia, vốn dĩ là các nước Hà Cốc có nhu cầu độc lập, Cảnh quốc có nhu cầu kiểm soát phía tây nam hiện thế, hai phe ăn ý với nhau.
Đương nhiên hiện tại nhìn lại, trong kế hoạch sớm được định ra của liên minh Hà Cốc, Đan quốc có ý định mượn khí thế liên minh, rút đi một vị Diễn Đạo chân quân. Dùng chuyện này để che đậy cái chết của chân quân lão tổ Nghiêm Nhân Tiện của bọn họ, cũng coi là một nước cờ hiểm cầu sống trong chỗ chết.
Nguyên Thủy đan hội 11 năm trước, tổ chức rầm rộ. Đan quốc giả danh Nghiêm Nhân Tiện, cách thế hệ truyền đan, hù dọa được không ít người, triệt để phá vỡ “lời đồn” Nghiêm Nhân Tiện đã bỏ mình.
Bây giờ nghĩ lại, người Đan quốc quả là dùng “lừa gạt” để thành đạo, xoay người trong thiên hạ quay vòng vòng.
Lừa gạt tốt đến mức cả Kiều quốc lẫn các nước Hà cốc đều động lòng..
Lừa gạt được sự ủng hộ của Cảnh quốc, cũng lừa gạt được sự cảnh giác của Tần Sở.
Tiếc rằng, vẫn chưa đủ để chịu được loại cảnh giác này.
Thứ gọi là cuộc chiến Hà Cốc, vừa bắt đầu thật ra là Tần Sở nhận thấy được chuyện các nước Hà Cốc liên minh, cho nên quyết định liên thủ chém đứt nanh vuốt của Cảnh quốc, mở một bữa thịnh yến chia cắt bình nguyên Hà Cốc.
Nhưng Cảnh quốc ứng phó vô cùng quả quyết, vừa thấy không khả thi, lập tức rút toàn bộ khỏi tây nam.
Dùng hành động thực tế tỏ thái độ, bọn họ hoàn toàn không gây ảnh hưởng gì đối với nơi này, không thể không nói, rút bớt quân là một nước cờ tốt.
Là bá chủ của tây cảnh và nam cảnh, hai nước Tần Sở đối với tây nam hiện tại có nhu cầu lớn hơn nhiều.
Sau khi Cảnh quốc hoàn toàn rút lui, hai đại cường quốc đều không thỏa mãn đối với phần đã chia trước đó, cho nên dùng một trận đại chiến chân chính để quyết định tư thế đôi bên, cho ra thu hoạch cuối cùng.
Đôi bên từ từ dâng cao, cuối cùng đánh vô cùng thảm thiết.
Gì mà đại thế thiên hạ? Nói tới nói lui, cũng chỉ là muốn được chia nhiều lợi ích hơn mà thôi.
Các nước Hà Cốc ngày xưa và Đan quốc hiện tại, có gì khác nhau?
Nếu như Nghiêm Nhân Tiện còn sống, chuyện “Nhân đan”, giết một chân nhân là đủ rồi, nếu vận hành thỏa đáng, một vị Thần Lâm cũng đã đủ để gánh trách nhiệm.
Nghiêm Nhân Tiện không còn, cả Đan quốc, cũng đã sớm không còn lý do tồn tại.
Ít nhất là không còn nắm giữ nhiều lý do lợi ích như vậy nữa.
Điểm tàn khốc chính là… Trên bàn cờ khổng lồ hiện thế này, từ đầu đến cuối, Kiều quốc cũng chỉ là lợi ích bị phân chia, mãi mãi xa vời với tư cách cầm đao đi phân chia lợi ích.
Mẫn Ấu Ninh thầm thở dài.
Theo năm tháng tăng lên, mới biết được hùng tâm vạn trượng lúc tuổi trẻ, buồn cười đến cỡ nào.
Theo năm tháng tăng lên, mới biết được hùng tâm vạn trượng lúc tuổi trẻ, đáng quý đến cỡ nào…



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad