Xích Tâm Tuần Thiên (Bản dịch Tiên Vực)

Chương 3634. Sự khủng bộ của Khương Vọng



Chương 3634. Sự khủng bộ của Khương Vọng




Nhóm dịch: Thiên Tuyết
"Không đúng!"
Bên trong hải sào thứ tư, trên gương mặt vì quá nghiêm túc mà trông có vẻ già trước tuổi kia của Ngao Hoàng Chung, có một cảm giác hưng phấn khó phác giác.
"Đã bốn canh giờ rồi, đại quân Nhân tộc lại chẳng có chút động tĩnh mới nào."
Hắn ta vừa nói vừa lắc đầu.
"Tên Võ An Hầu của Tề quốc này không nên thong dong như thế. Hắn ta dẫn đại quân xuất hành, mỗi thời mỗi khắc đều là tiêu hao, lại luân phiên oanh kích hộ sào đại trận, quân nhu thâm hụt, mà ta cố thủ hùng quan, dựa đại trận mà làm ít công to, sao hắn có thể thong dong hơn ta được?"
Bên trên câu cầy nối cao nhất trong hải sào, hắn ta đi tới đi lui ba bước, lúc ngẩng đầu lên đã có quyết định: "Truyền lệnh xuống, di chuyển hải sào!'
"Vương thượng!" Thống soái trú đóng ở hải sào thứ tư khó có thể tin được: "Công sự phòng ngự của chúng ta vẫn còn, đại quân cũng chưa từng bị tiêu hao, vì sao ngài lại muốn di chuyển hải sào?"
Hải sào là thành lũy chiến tranh, từ lúc mới bắt đầu kiến lập đã có công năng di động này.
Nhưng di chuyển hải sào không phải là một chuyện đơn giản.
Hải sào thường được tổ kiến bên trên quặng mỏ Mê Tinh. Nó cần phải được cố định, mới có thể tạo ra một vùng tịnh thổ nho nhỏ cho Hải tộc, điều này phải tiêu tốn một lượng lớn nguồn lực, cũng cần phải kinh doanh lâu dài.
Tùy tiện di chuyển sẽ khiến cho tài nguyên hao tổn to lớn!
Mất đi quặng mỏ Mê Tinh ở nơi này cũng tương đương với việc chắp tay nhường vật tư chiến lược trọng yếu nhất này cho người khác!
Điều này sao có thể khiến hắn ta không kinh ngạc?
Ngao Hoàng Chung đã thầm tính toán tổn thất, thuận miệng nói: "Khương Vọng đã phát hiện vị trí của ta, mặc dù không biết hắn ta làm được việc này bằng cách nào."
"Hắn ta phát hiện ra sự tồn tại của ngài nhưng lại không dám tấn công, điều này không phải chứng tỏ hắn ta miệng cọp gan thỏ sao?" Thống soái trú đóng ở hải sào hoàn toàn không thể hiểu được: "Hắn ta chỉ dựng một khối Trầm Mặc Bia, chúng ta liền di chuyển. Vậy nếu hắn ta cũng dựng thêm vài khối khác ở những hải sào khác thì sao?"
Ngao Hoàng Chung bình tĩnh nói: "Cũng di chuyển."
"Hao tổn nhiều như vậy, lại chưa chiến mà mất!" Thống soái trú đóng hải sào cắn răng nói: "Mạt tướng thực sự khó có thể hiểu được!"
Có lẽ là vì hôm nay tìm được mấy phần vui vẻ khi đánh cờ, Ngao Hoàng Chung cũng có thêm mấy phần kiên nhẫn, giải thích cho hắn ta: "Nhân tộc có một bộ binh pháp nói "Mất đất còn người, người đất đều còn, mất người còn đất, người đất đều mất". Ngươi phải nhớ kỹ, thiên kiêu như Khương Vọng, sẽ không thể thủ ở đây cả đời. Những gì hôm nay các ngươi mất, ngày sau đều có thể đoạt lại."
"Nhưng ở chỗ chúng ta gió êm sóng lặng. Đại quân Nhân tộc vốn không dám đánh tới." Thống soái trú đóng hải sào vẫn không hiểu: "Không thấy được phong hiểm mất đất, cũng không thấy phong hiểm mất binh."
Ngao Hoàng Chung nhìn hắn ta một cái, cuối cùng không kiên nhẫn lên tiéng: "Chấp hành mệnh lệnh của bản vương."
Thế là tòa hảo sào thứ tư ngự gió mà lên, ầm ầm bay về phương hướng tòa hải sào thứ nhất trú đóng, cũng tự nhiên rời khỏi phạm vi bao phủ của Trầm Mặc Bia. Chỉ để lại đại quân Nhân tộc đang dùng cơm ngơ ngác nhìn nhau cùng Khương Vọng đang nhíu mày im lặng đứng ở mũi thuyền.
Khương Vọng quả thực đã chờ được biến hóa của Ngao Hoàng Chung.
Nhưng thứ hắn đợi được lại không phải là Ngao Hoàng Chung tiêu hao quá lớn, năng lực tự do tới lui bị hạn chế cũng không phải là việc vị danh tướng Hải tộc này mạo hiểm đánh cược một lần mà là thạch sùng gãy đuôi.
Từ khi hai bên bắt đầu tiếp xúc đến bây giờ, bọn họ chưa từng có một lần va chạm nào đúng nghĩa. Nhưng Ngao Hoàng Chung lại không ngừng co rụt, bây giờ, đến cả quặng mỏ Mê Tinh cũng có thể từ bỏ, quả thực là cẩn thận không chút kẽ hở!
Vừa lúc, đối thủ như vậy khiến cho Khương Vọng không nhìn thấy được khả năng tiêu diệt quân địch.
Khi Ngao Hoàng Chung quyết định di chuyển hải sào, hắn rất có thể sẽ gặp phải cảnh ngộ xấu nhất, cũng chính là cả năm tòa hải sào đều di chuyển. Như vậy, rất có thể Nhân tộc sẽ không công phá được bất kỳ tòa hải sào nào ở khu vực Đinh Mão.
Tiếng Hải sào đổ sập truyền đến giống như tiếng ốc tù và kêu gọi tử vong trong vực sâu không đáy.
Trầm thấp, kéo dài, mất mác.
Ngao Hoàng Chung đảo mắt nhìn qua đám tướng lĩnh đã sút sĩ khí khí trên dưới hải sào, trên mặt không lộ chút biểu tình nào, chỉ nói: "Chiến tranh còn chưa kết thúc."
Đối với năng lực quân sự của Khương Vọng, cho tới bây giờ Ngao Hoàng Chung vẫn còn chưa có sự nhận biết rõ ràng.
Hắn ta luôn cảm thấy có sự dao động quá lớn, tạm thời có thể xem là một phong cách hư thực khó bề phân biệt.
Nhưng quân công hầu trẻ tuổi nhất Đại Tề đế quốc, thậm chí có thể nói là trẻ tuổi nhất trên toàn bộ hiện thế của Nhân tộc lại là vinh quang thực sự. Cái chết của tuyệt thế thiên kiêu Ngư Quảng Uyên chính là lời giải thích có giá trị nhất.
Trong số rất nhiều thiên kiêu Hải tộc, bao gồm cả hắn ta, vẫn luôn cảm thấy, với phong cách hành sự điên cuồng còn hơn lão tổ nhà mình của Ngư Quảng Uyên, hoặc là sẽ luôn điên cuồng tiến tới, trở thành tồn tại khiến cho cường giả thiên hạ đều phải run sợ. Hoặc là trong một thời khắc vạn chúng chú mục nào đó, dùng phương thức mà phàm tục khó có thể tưởng tượng nghênh đón cái chết một cách oanh oanh liệt liệt.
Nhưng trên thực tế Ngư Quảng Uyên chết đi, vậy mà lại không hề có chút gợn sóng gì.
Tại một thời điểm không hề có chút đặc biệt nào, hắn ta va chạm với Khương Vọng, sau đó bị ép diệt. Nó bình lặng đến mức chẳng khác nào một đám mây nhỏ trước Phi Vân lâu thuyền, thậm chí còn không tạo nên chút bọt nước nào.
Hơn nữa, sóng to gió lớn mà đáng lẽ phải đến trước cái chết của Ngư Quảng Uyên cũng chẳng hề có chút tiếng động nào. Vị Huyết Vương nổi tiéng bạo ngược kia, vậy mà cũng chẳng hề quấy đến long trời lở đất.
Từ đó, càng có thể thấy sự khủng bộ của Khương Vọng! Hết chương 3634.



Bạn cần đăng nhập để bình luận

Tea

Cấp 7

1 tuần trước

sao khúc sau chương 2200 bị mất chương tùm lum vậy ad